VN88 VN88

Ai lồn to hơn thì làm vợ cả – Truyện 18+

Thằng Cún tức tựa bị bò đá. Nó cáu kỉnh la: tôi bôi, tôi uống mà chơi cú đầu chưa chi mửa mẹ ra, chị chê làm ngứa lồn chị. Còn từ đó có mặt chị, tôi uống hay bôi mà chị hổng biết à. Thôi đi bà nội, đụ thì đụ tới cho rồi, còn càm ràm lâu lắc. Nói xong, nó xốc mông chị lên và thảy cho lồn chị dọng vô cây cừ thịt của nó nghe lóc chóc.

Chị cũng nghe thằng nhỏ nói có lý nên im mà ển lồn ra cho nó đụ. Thằng nhỏ dọng bịch bịch, sẵn nước lồn đọng nhiều nên nghe lép bép dính dấp thịt của nhau. Bà má chị nghe tiếng được tiếng mất gọi inh lên: bớ Hai, mày để gì tơ huơ ra mà chó táp nghe bạch bạch vậy con.

Chị ngồm ngoàm trả lời mẹ: thằng nhỏ đang bú má à. Nó đói nên mút vú con kêu lách chách chớ hổng có chó đâu. Rồi hai đứa lại vác nhau mà dọng tiếp. Chị đụ quá sướng, cái lồn được một bữa thỏa thuê hết cỡ. Chị hừng chí lại gạ Cún: em còn kiểu gì nữa hôn ?

Cún gật đầu. Nó giữ nguyên lồn chị trong buồi nó và ra dấu cho chị xoay vòng người lại. Chị riu ríu làm. Nó sửa cho thế ngồi của chị chồm hổm trên hai đùi nó, lồn cắm sâu trong cặc. Nó đẩy lưng chị thấp xuống, nó từ phía dưới đưa cặc nắc lên, chị lồm cồm phía trước như con chó.

Nó giải thích: em đụ chị kiểu gọi là ếch ngồi coi trăng. Miệng nó nói, cặc thúc lên còn hai tay thì vo tròn hai vú mà bóp, mà vê, mà vọc. Chị thấy thằng nhỏ nghĩ kiểu nào thì cũng không bỏ sót việc đụ lồn mà tay mò bóp vú chẳng chừa. Chị phục nó sát đất. Chị đâm nghĩ vớ vẩn: bỏ mẹ, lỡ nó đụ chị chán, mò đụng mẹ nào khác bỏ rơi chị, nó đụ mẻ cỡ này thì con bà tha cho thằng nhỏ sao nổi.

Chưa gì chị đã hăm: nè Cún, chị nói trước, mày đụ chị mà còn léng phéng với con nào là chị lắt dái liệng chó ăn đó nghe. Thằng Cún đang đụ cũng muốn xuất mồ hôi hột hỏi lia: chị nói bắt ê càng, sao khi không hăm he dữ vậy. Chị nói tỉnh bơ: thì bởi cặc mày đụ chị sướng quá, mày đụ mấy mẻ nó cũng chết lên chết xuống như tao, tao không lắt liệng đi thì để mày đem cặc đi đụ khắp cùng à.

Chị nắc Cún quầy quậy, chị hối: bóp vú và đụ đi. Bỏ đừng nghĩ lộn xộn nữa. Mày cứ yên phận làm em tao, muốn đụ lúc nào tao cũng chịu hết. Lồn mấy mẻ hết sức cũng giống lồn tao chớ gì. Đụ đâu không là đụ, mắc gì phải kiếm lồn khác. Để tỏ lồn chị số một chị tăng giập tưng bừng, Cặc Cún thiếu điều muồn gãy gập xuống.

Chơi chị liền hai cái một lúc, Cún chẳng còn hơi sức để lết về nhà. Cu cậu nằm phục luôn tại chỗ, chẳng lau nổi tinh trùng dính đầy ở buồi, cứ thế mà ngáo. Chị cũng mệt bở hơi tai, sức đâu mà lau cái lồn choèn nhoẹt nước nên cũng để tơ huơ ra đó mà ngủ.

Bà mẹ nghe lục đục chán rồi cả nhà im lặng như tờ. Bà sợ con gái hớ hênh, cửa nẻo bỏ luông tuồng, lỡ có cha nào mon men chui vô, thấy vú mớm con nhỏ bỏ bê bê ra đó rồi đè bậy thì khốn. Đã bao lần bà lưu ý chị: mày cẩn thận dùm tao một chút, cho con bú xong phải cột áo lại hãy ngủ. Mày cứ bày tơ huơ ra đó, tao còn muốn rờ nữa là mấy cha đàn ông.

Chị cương lại mẹ: ối má lo ba chiện hà rầm. Vú tôi, tôi không e, má đi e dùm là sao. Má lo thân má đi, để kệ tui. Bà già cáu chửi: bởi để kệ nên bụng mày mới thu lu ra đó, nó nhét cho một bầu và dọt mất tăm. Tao thương mới nói, hơ hỏng lại lãnh một bầu nữa đó, con à.

Chị mệt bằng chết mà bà má càm ràm hoài nên la lên: thôi mà má, thằng nhỏ bú đã mệt ứ hơi, má còn bắt bẻ con nữa. Má đi ngủ đi, con biết mà. Đó là những ngày trước má con hay lùi xùi với nhau như thế.

Còn trưa nay, con nhỏ làm gì ì ạch như vác bao gạo. Nó thở còn hơn xe lửa phụt khói và chưn nó dện ầm ầm xuống chõng nghe chát tai. Bà hỏi nó chối băng băng là thằng nhỏ đang bú. Thằng nhóc mà nó làm như cha nội nào lớn bự xự, bà điếc chớ cũng nghe được tiếng vật lộn chớ bộ. Còn dẫu mắt bà không nhìn được gì, nhưng đầu óc bà thì thấy hết trơn. Cái điệu nó thở phì phì như vậy chém chết cũng bị thằng nào đụ. Nó che dấu ai chớ che dấu bà sao nổi.

Hồi xưa, mỗi lần chồng bà mò vô gạ bà cũng vậy. Bà đuổi như đuổi tà mà chả một hai lăn xả vô. Bà chống cự thét thua chả, chèn ơi chả mần hùi hụi, bà cũng vật mình vật mẩy như con nhỏ. Cái thứ lồn đàn bà mà bị cặc mấy lão đút vô được rồi là quên hết. Nhà đông hay vắng người bất kể, chả mà nắc đố biểu chưn mấy mẻ đừng đập xuống giường thì bà bé ngay lại.

Bà nghĩ con gái bà đã lỡ ngậm cu thì khó nhịn. Nên chắc mười mươi con nhỏ đang bị đè. Hồi này bà nghe lao xao người vô người ra xậm xịt. Tiếng con nít, người lớn ì ầm, đôi khi lại nghe cả hai một lượt. Rồi con nhỏ đạp gì đạp dữ, như bị nghẹn họng, ngợp lồn. Hổng lẽ nó tầm bậy dữ vậy sao. Một cái lồn bị nắc đã bở hơi tai, con nhỏ lại ấp a ấp úng, mẹ chịu gì nổi.

Nghĩ vậy nên bà lồm cồm đứng dậy, mò vịn quơ tay đi soát lại nhà. Cửa nẻo chẳng chắc chắn gì, nhưng có hạ tấm liếp xuống cũng được. Bà mò vô giường, giọng ngáy của con gái như sấm kêu. Bà lóng tai nghe có hai giọng cao giọng thấp như hòa nhạc. Đúng là con nhỏ mới kiếm được bồ.

Bà mò mò chỗ giường, trời đất con nhỏ đổ cháo tè le hết. Mà sao nó hổng gớm lại ngủ phẻ re. Bà rờ trúng hai giò, bà lần lên trên, đụng ngay một khúc mềm xèo mà cũng vấy đầy cháo. Cái tụi này vừa ăn vừa giỡn chắc nên cháo đổ tùm lum. Phá nhau đã, lăn quay ra ngủ, thứ dơ tổ mẹ.

Bà bóp khúc mềm đó, sao mà nó nhão nhẹt như bún thiu. Bà mân mó một hồi nó cũng xuội lơ hết nhúc nhích. Bà bị cháo dính đầy tay, bà gặc gặc vuốt, nghe bọt kêu xèo xèo, bà gớm liệng khúc đó cái ùng. Bà mò sang phía kế. Đúng là con gái bà vì người nó ngồn ngộn, bà nhận ra liền mà.

Con nhỏ cũng đoảng tệ, ngủ mà ở truồng. Bà mò thấy hai chưn nó, xích lần lên, cha mẹ ơi lông nó bết bát thấy sợ, lại cháo ở đâu tèm lem hết trơn. Bà khám ở háng con, keo lẫn hồ dính không còn chỗ hở. Bà xoa bụng con nhỏ, cũng dính ba cái thứ trời ơi này.

Cả hai đứa bà vọc tới vậy mà hổng hề hay biết. Bà chắc mẩm hai đứa mới đụ nhau. Bà sực nhớ ra cháo hồ mẹ gì đâu, đó là ba thứ của quỉ tụi nó mớm cho nhau ứ đầy ra đó. Hai đứa chơi nhau xong, mệt ngất ngư tha hồ mà ngáo. Bây giờ nói dại có thằng nào vào sẵn thấy lồn con nhỏ để ngỏ leo lên xỏ cu vô nắc, chắc con nhỏ cũng không hay.

Bà vừa thương vừa tức con gái. Ai đời có cái lồn cũng không biết coi chừng. Nó làm như nhà nó tường xây cửa chắc, nó để chị hai nó ra cho mát hay sao. Lồn con gái phây phây, ai dòm mà hổng nứng. Bà nghĩ ngần tuổi này mà hớ hênh còn có người rình. Dù lồn nhăn như cái bị rách, mấy tay già cũng khoái đòi xin. Phương chi con nhỏ, lồn căng đít mọng.

Bà muốn xách cây khện cho nó tỉnh, chửi cho một trận bò lê bò càng mới nghe. Nhưng lại tội nghiệp con nhỏ. Suy tính ra nó nào có khác gì bà. Hồi nhỏ bà cũng rượng như nó vậy. Lần nào đi tắm bà cũng réo ầm lên. Ở nhà quê tắm làm gì kín, phải tắm khơi khơi ngoài giếng giữa trời. Dù bà đã lựa trời tối để yên tâm, nhưng cái miệng bà toong toong như vậy, khác gì nhắn nhe tui tắm đó nghe, ai muốn dòm thì theo nè.

Của đáng tôi, hồi đó da thịt bà còn mướt, trắng tựa bông gòn. Cởi đồ ra còn múp chớ chơi đâu. Cái thứ nửa kín nửa hở, nhập nha nhập nhem mới là thứ khuyến gọi tội lỗi dữ tợn. Bà nhớ đang xối nước thì nghe có tiếng lẹt xẹt như chuột chạy. Bà vờ la lên, thì lại nghe tiếng khọt khẹt giống khỉ. Bà định chửi thì tiếng đó nói vang: con gái mà tắm truồng, vú để nguyên con, biểu ta đừng rình lén sao được.

Rồi bà nghe chả dợm bước vô, bà la chói lói: ê, đừng lại gần, dòm phía trên được rồi, ở dưới cũng trống huơ à, lại gần hổng nên. Tiếng cha nào đó cũng bặm trợn: ờ thì cho coi vú được thì sá gì chút xíu đó mà cản với ngăn. Bà lính quính thiếu điều muốn té, phải lấy tay bụm lại chạy dìa.

Vô nhà đụng đầu ông già bà. Ổng chửi cho mục mả: con nhỏ này, tắm táp gì ở lỗ dị quá. May là tao, chớ gặp thằng cô hồn nào là nó đè mất béng cái hũ mắm đó con. Bà mắc cỡ quá, từ đó cạch đi tắm hổng dám rêu rao nữa. Thế nhưng thú thực là có mòi thích chí, hẳn tay này chiêm ngưỡng lồn bà nên cố tình rình. Và cũng từ đó gặp ai lom lom nhìn bà cũng tưởng hay là thằng ăn trộm đã đòi sáp vô dòm bà bữa nao.

Bà má mò mò kiếm thứ gì lau giúp cho con gái. Bà vớ được mớ áo hay quần chi đó, đưa lên lau chỗ hồ cháo bám đầy. Con nhỏ lơ mơ lại nghĩ tay Cún mò, nên rên lên mà dạng chưn ra. Bà già hì hụi chùi lồn con nhỏ, ngón tay vo ve đám lông lồn, con nhỏ càng rên dữ. Nó lầm bầm gì đó, rồi nắm lấy tay bà đặt lên vú nó. Bà trợn người hổng dè nó dâm còn hơn bà một bực.

VN88

Viết một bình luận