– Tôi nghĩ vậy thôi, ai lại nỡ từ chối anh chứ. Đúng không?
– Tôi cứ tưởng Hồng đoán ra rồi chứ…Anh thở dài, lộ ra vẻ thất vọng…Nhưng sau đó, thấy Hồng có vẻ đang suy nghĩ trước thái độ của mình nên anh cười
– Tôi tưởng cô biết được quà nào cho cô ấy chứ
– Người anh thương sao tôi biết
– Vậy thì cô giúp tôi lựa quà đi
– Ok..tuỳ anh vậy…Hồng mỉm cười nhưng nụ cười cô sao đầy cay đắng quá..Hạnh phúc chưa Hồng? Người ta sắp có cặp có đôi, còn mày thì sao?
– Thế mấy giờ cô muốn
– Tuỳ anh thôi. Quan trọng là mấy giờ anh muốn gặp cô ấy, và gặp ở đâu để mà tôi tính quà giùm anh cho phù hợp
– Tôi cũng không biết nữa, cô ấy xem ra bận nhiều việc lắm nên ..
– Trời ơi, cù lần chưa từng thấy, anh phải chủ động chứ
– Ừ thì…
– Nếu anh chưa biết chọn địa điểm thì tôi nghĩ anh thử gặp ở nhà của người ta đi
– Ừ, theo ý cô vậy
– Sao mà theo ý tôi là sao? Anh đúng là hết ý kiến
– Vậy mấy giờ thì tôi có thể gặp Hồng
– Để coi, tôi phải giúp Thảo soạn đồ để gặp người yêu nó nên..cùng lắm là khoảng 1 tiếng là xong..thôi thì 8 giờ rưỡi vậy
– ừ. Thế ở đâu?
– À..tôi biết có một chỗ bán đồ lưu niệm dành cho mấy ngày lễ như thế này rất đẹp và đầy ý nghĩa…ta cũng nên xem thử..nhưng giờ hỏi tên đường thì tôi không nhớ kịp, thôi thì gặp nhà Thảo vậy đi
– Thế thì được, hẹn 8 giờ 30 vậy.
Chương xem ra có vẻ vừa được trút bớt gánh nặng mặc dù anh biết tối nay còn là một chặng đường …Còn Hồng thì sao? Cô không biết nói gì hơn..ghen ư? cô đã được anh yêu đâu mà ghen với khóc đây chứ..Trái tim cô sao mà được làm giống như tất cả người con gái khác chi..tim bốn ngăn, biết rung động để rồi cô ôm tất cả nỗi khổ đau trong lòng..Còn gì để nói hơn lúc này..Cô gục đầu xuống bàn trong im lặng với tiếng tích tắc vang lên…
– Mày thấy cái áo này thế nào? Thảo lay vai Hồng khi thấy bạn mình đang ngồi thừ trước gương
– Sao?
– Tao hỏi mày thấy cái áo này có hợp với tao không?
– Ừ thì hợp
– Con kia, mày để tâm trí đi đâu vậy? Ăn tối chưa hả? Sao cứ như người trong mộng thế
– Không sao, chắc tại tao còn bị ám ảnh bởi sấp hồ sơ chưa đọc xong
– Dẹp hết đi, tối nay là hết nhiệm vụ rồi mày. Cứ trong đầu là công việc với công việc
Hồng cười, xem ra con này không biết lòng cô đang nghĩ gì..mà làm sao Thảo đoán chi cho mệt! Cô đang trong tâm trạng yêu đời, vì tối nay thôi Thảo sẽ được gặp lại Luân mà sau bao thời gian xa cách..Còn Hồng thì cô cũng chẳng biết nên khóc hay cười nữa. Nhìn bạn mà cô mừng, còn trông lại mình thì một sự tủi thân lại dấy lên. Chương giờ chắc đang sửa soạn để rồi lát nữa gặp cô tư vấn..và sau cùng đi gặp người ấy của anh. Có ai đã từng trong tình huống này như Hồng …yêu một người để rồi đứng đó, trông anh đến với người con gái khác…
– Hồng! Màu này thế nào..có làm tao già đi không?
– Già gì..mày còn trẻ chán, anh Luân không chê mày đâu
– Tao giờ rối trí quá
– thôi để tao chọn..để coi..cái áo hồng này dễ thương đó
– Nhưng áo này sợ …
– Dẹp, nghe tao..áo này mặc với cái đầm này trông xinh đó…mặc thử cho tao coi
– Ừ.. đợi tao nghe!