Thảo chạy biến vào phòng thử đồ..Hồng im lặng, với cô thì đêm nay hẳn là ngày không đẹp và lãng mạn như bao người con gái thường thầm thì với nhau..
– Thế nào? Thảo lên tiếng
– Con này, sao mày lẹ thế?
– Kệ tao, nhanh tay mà mày
– Được đó, thấy tao lựa chọn hay không? Áo màu hồng nhạt hai dây này rất dễ thương đi với váy màu cà phê sữa này quá hợp rồi, khoác thêm áo len mỏng nữa là xong..được chưa con kia?
– Tao thấy sao sao đó
– Mày lo quá thôi, tao đảm bảo anh Luân không chê mày là được
– Thiệt sao
– Trời yêu nhau ngần ấy mà ảnh dám chê là tao lột da ổng liền cho mày
– hehe..tao biết mày mà..Mày thấy được chứ?
– Rất đẹp là đằng khác
– vậy thì tao yên tâm rồi..mày đói bụng không để tao xuống nấu gì cho mày ăn
– Tao mới ăn hồi chiều rồi, nhưng thôi kệ..kêu dùm tao mấy cái bò bía đi..
– Chiều mày..hehe
– Con khùng!
Hồng cười..đúng là con này thiệt.. Thảo quay vào với dĩa bò bía nghi ngút khói xung quanh
– Bò bía tới này
– Con này, lớn rồi mà cứ như con nít, ai chịu cho được
– Kệ tao
– Ừ thì kệ mày, mốt đừng có nhờ tao giúp mày chọn đồ à
– thôi mà, tao chỉ có mày thôi chứ có ai đâu
– Giỏi lắm
– Mày lát đi với ông Chương hả
– Ừ! Nhưng chỉ là giúp ổng lựa quà cho người yêu thôi
– Cái ông này, hết chỗ nhờ rồi sao mà nhờ mày..phải có ý đồ mới được