Ngừơi mới tên Chương lần này cất tiếng
– Tôi mới vào, nếu có gì sai sót xin mấy chị giúp đỡ cho . Mong rằng chúng ta hợp tác lâu dài .
– Anh bao nhiêu tuổi mà kêu tụi này là chị, bộ muốn cho tụi này ế hết hay sao? Chanh chua, Hồng hỏi lại
– 26 tuổi thưa cô . Xưng hô được chưa thưa cô ? cô .. Chữ “cô” đựơc kéo dài ra khiến mọi người cười rộ lên làm Hồng đỏ mặt . Người cô lúc này có cái gì đó tức không thể tả.
– Hồng đó em, phó trưởng phòng đó . Có tiếng siêng năng, tháo vát rất đựơc việc .
– Em nghe nói hồng là loài hoa rất đẹp nhưng cũng rất dễ làm người phải đau vì bị gai đâm . Thực ra thì em chưa cầm hoa đó tặng ai nhưng kinh nghiệm hôm nay đã dạy em một bài học .
“Hắn đang mỉa mai mình .. ” Hồng tức lên, đạp sang chân Thảo làm cô phải quay sang hỏi
– Mày làm gì vậy ? Mày ghét tao thì cứ nói ghét tao chứ đừng có hành hạ bàn chân nhỏ bé của tao
– Tại thằng răng khểnh của mày đó . Có bồ thì cứ mơ tới bồ đi ở đó mà mơ tới hắn .. Tao phải nói thằng bồ mày khôn hồn thì lo giữ mày mới được .
– Cho mày nói .. Im để người ta nói tiếp kìa
– hừ
Chương sau khi nhìn Hồng và biết cô đang cay cú vì bị mình trả đòn liền mỉm cười như làm hòa với cô . Tuy nhiên, anh chỉ nhận lại cái nhìn đầy viên đạn với tất cả âm khí trong đó . Anh chỉ biết lắc đầu mà nghĩ ” Thế này thì mình còn phải gay go lắm đây” . Thảo cảm nhận sắp có chiến tranh bùng nổ ngay sau khi Chương vào nên cô nói
– Tui đề nghị thế này hay tụi mình sau giờ làm, gặp nhau tại quán nào đó tổ chức một bữa tiệc gọi là tiễn chị trưởng phòng và chào mừng anh Chương .
– Thảo nói tiễn chị cứ như chị sắp chết không bằng
– Chị tha tội, em dùng từ không chính xác .. coi như là chia tay chị đi hen
– Tui dư sức biết cô bày trò để nghỉ sớm chứ gì
– Úi, không có . Em nói sau giờ làm mà
– Vậy giỏi . Mọi người đồng ý không ?
– Khỏi nói tất nhiên rồi .
– Anh Chương nhớ có mặt nghen! Thảo la to lên .. Cho tụi em nhờ đó ..
Trời ạ! Con này thiệt là .. Hồng chỉ lắc đầu chào thua . Bạn nó thua mà nó không giúp, lại đi giúp kẻ gì đâu, đã vậy còn xưng em ngọt xớt nữa . Không khéo bồ nó nghe được chắc chỉ việc ôm mộng mà rớt xuống chín tầng mây thôi . Dẹp! Về làm nốt công việc thôi .
Hồng quay lưng tiến thẳng về phòng làm việc bỏ mặc sau lưng tiếng vỗ tay chào mừng Chương . Từ xa, Chương nhìn theo người con gái vừa nãy đối đáp với mình, người cũng vừa ban ân huệ cho anh bằng con mắt hình viên đạn với tất cả hứa hẹn những chuyện sẽ xảy ra không hay cho anh trong tương lai . ” Đúng là con gái thành phố khác thiệt! Chanh chua thiệt” Chương vừa lắc đầu vừa mỉm cười .
Giờ tan sở, tất cả mọi người ùa lại tập trung trứơc cổng . Thảo nói
– Để coi, mọi ngừơi ai cũng có xe duy chỉ anh Chương là người mới tới nên xem ra trong số chúng ta phải có người đèo anh rồi
– Giờ anh chịu ai thì người đó chở .
– Ý hay! Anh chọn ai trong số những bông hoa đang hé nở đây hở anh Chương