Ba Bình ngạc nhiên nhìn Thu Vân:
– Kỳ quá nhỉ. Đất chắc lắm. Hay là đến đáy rồi?
Thu Vân thấy hiện tượng khác thường, chưa hiểu chuyện gì sẽ xãy ra, nhưng vẫn nói đùa:
– Coi chừng. Có khi mũi khoan chọc phải xương sọ con gì đã chìm xuống đó. Anh cứ nhấn xuống đi.
Ba Bình xoay mạnh cần khoan và ấn tiếp xuống, bổng nhiên thấy mũi khoan thụt nhanh như xuyên tới một lớp bùn nhảo.
Thu Vân nói:
– Anh lấy lên xem mẫu đất có gì?
Ba Bình vừa rút cần khoan khỏi lổ. Thu Vân vội vã cúi xuống đón lấy mẫu đất ở mũi khoan.
Một làn gió nhẹ thổi qua.
Từ lổ khoan bốc lên một mùi khó chịu sặc sụa, thoáng ngửi đã nôn nao khó thở.
Thu Vân kêu lên:
– Tránh xa ngay! Coi chừng khí độc!
Ba Bình giật lùi lại
Trong lúc anh còn đang lúng túng chưa biết làm gì, thì Thu Vân đã với lấy chai nước, xáp lại gần để dốc ngược xuống lổ khoan. Nước từ trong chai ùn ục chảy ra, làm chất khí ùa vào lòng chai thành những chuỗi bọt, khi khí độc tràn vào đầy chai cô cố gắng đóng kín nút chai lại.
Đến lúc ấy cô chỉ đủ sức đưa chiếc chai cho Ba Bình, giọng thều thào đứt quãng:
– Giữ cẩn thận. . . Trong chai là mẩu khí. . . Lấp miệng lổ khoan ngay. !
Ba Bình đở lấy chiếc chai, thấy mặt ThuVân tái nhợt , môi tím ngắt, mắt nhắm nghiền đầu ngã nghiêng lảo đảo, tay giơ lên chới với nắm lấy tay anh. Ba Bình vội vàng đở lấy Thu Vân và bịt lổ khoan lại, lúc ấy cô đã lả người đi không còn biết gì nửa. Anh lo lắng nhìn ra xung quanh.
Đầm lầy vắng vẻ đến rợn người.
Từ đây đến lô cốt còn một khoản rất xa mà Thu Vân cứ nấc lên khó thở. Còn chính anh cũng thấy hoa mắt, tay chân bải hoải không còn sức lực. Anh vội nới khuy áo ngực và thắt lưng cho Thu vân dể thở. Anh xoa nhẹ cho cô bớt nghẹn, lau mặt cô bằng chiếc khăn mặt ướt. Sau đó anh bế cô trong tay gắng thận trọng lần mò từng bước về tòa lô cốt.
Lúc này mỗi giây trôi qua tưởng chừng như vô tận. Từng giọt mồ hôi đọng lại ướt đẩm trên trán và chảy dài xuống mặt. Cho đến khi Ba Bình đặt chân được lên nền lô cốt thì hơi độc đã giảm dần tác dụng.
Trong vòng tay anh, Thu Vân thấy rỏ sức lực mình dần dần hồi phục, cô áp mặt vào bộ ngực ướt đẩm mồ hôi của Ba Bình với một cảm xúc như quen như lạ. Thu Vân ngước nhìn Ba Bình. Bóng anh hất ngược trên nền trời như một khối tượng vạm vở và vững chắc làm cô hồi hộp nhớ lại những ký ức những kỷ niệm của tình yêu ban đầu mơ mộng và say đắm, qua nhiều năm đã quên đi nay lại tái hiện. Lý trí luôn nhắc Thu Vân hãy hoài nghi, coi đó là tinh yêu không tưởng, nhưng càng nghĩ đến càng thấy khó gỡ.
Cuối cùng Thu Vân đã thổ lộ những điều muốn nói với anh mà không dám nói ra:
– Khi em ở Mỹ về, ai cũng cho em là người sung sướng và đầy đủ nhất. Chẳng có ai biết rằng khi rời quê hương em đã mất đi một tinh yêu ban đầu quý giá, cho đến bây giờ em vẫn chỉ là một cô gái cô đớn. Em đã tìm khắp nới mong gặp lại người em yêu thuở ban đầu, dù chỉ trong giây phút ngắn ngủi mà không thể nào tìm thấy được. Anh . . . anh có phải là. . . Trần Bình?
Thu Vân chỉ đủ sức nói đến thế rồi dừng lại nhìn anh, bối rối và hồi hộp. Ba Bình khẽ gật đầu ôm chặc Thu Vân vào lòng hôn lên đôi môi đang đọng những vệt nắng chiều loáng thoáng, rồi áp chặc vầng trán căng thẳng vào ngực Thu Vân, bàn tay anh nhẹ nhàng đặt vào cái nốt rùi đen nho nhỏ mà anh đã diểm phúc nhìn thấy nhiều lần từ lúc còn chưa biết và chưa dám. . .
Ba Bình cảm nhận được thân thể Thu Vân nóng rần lên trong vòng tay anh. Bầu vú Thu Vân mềm và êm như nhung dưới lớp áo. Anh cứ bóp đều đều nhè nhẹ, rồi cảm nhận nó to lên vàsăn cứng lại. Sau khi khám phá bộ ngực no nê bàn tay lần dần xuống bụng rồi mò hẳn vào bên trong quần lót xoa xoa bóp bóp. Thu Vân thở khì khì, rồi thở mạnh hơn, mạnh hơn nửa.
Trong ánh nắng vàng yếu ớt của buổi chiều tà Thu Vân trở đẹp một cách nảo nùng. Ba Bình không thể làm gì hơn là đặt thêm một nụ hôn nồng cháy lên gương mặt với đôi mắt nhắm nghiến của Thu Vân, má cô hồng lên hây hây trông thật gợi cảm, và hôn lên môi một nụ hôn thật nhẹ nhàng , lưỡi anh tách bờ môi chạm vào lưỡi Thu Vân tạo ra một cảm giác nồng ấm, ngứa ngáy bức rức trong cơ thể. Ba Bình tuột cái quần của Thu Vân xuống rồi cuối xuống hôn lên làn da nóng ấm của cặp đùi thon và trắng mịn. Những sợi lông đen nhánh mọc xòe qua hai bên đáy quần lót làm anh nóng cả mặt. Aâm hô Thu Vân bầu lên căng cứng dưới lớp vãi xanh đầy khiêu khích, ánh nắng rọi lên da làm da thịt ửng hồng thật dể thương. Anh vén mép xi-líp lên để nhìn mảng thịt đỏ hồng ẩn dưới cánh rừng rậm đen nhánh. Hàng râu mép của anh chà nhẹ làm cái mồng đốc giật giật vì bị kích thích quá độ.
Ba Bình từ từ cởi những mãnh vãi vướn víu ra khỏi người cô. Tòa thiên nhiên lồ lộ ra trước mắt Ba Bình. Anh ôm cô, dang hai chân Thu Vân ra như hình cánh chim, mu cô đưa cao lên khi anh cạ dương vật vào mồng đốc. Cửa mình Thu Vân bây giờ ươn ướt chất nhờn. Ba Bình mạnh dạng dùi thanh thịt nóng bỏng của mình vào. Khi đầu khất vừa lọt vào trong một cảm giác bốc lên như xoắn lấy óc Ba Bình, anh nhấp hai ba cái để đẩy dương vật vào sát hơn, nhưng cửa mình Thu Vân chưa nở nên dương vật Ba Bình chỉ vào được một đoạn. Anh chồm người, hai tay ôm chặt lấy cặp mông nẩy nở của Thu Vân ghì xuống.
Từng chút một dương cụ của Ba Bình chui vào sâu trong người Thu Vân. Cuối cùng nó cũng nằm trọn vẹn trong thân thể cô, và anh bắt đầu nhấp. Thu Vân rên rĩ theo mỗi cú nhấp của Ba Bình, thân thể như muốn nổ tung rồi trôi bồng bềnh không trung, sướng vô cùng tận. Ba Bình nhấp mạnh và ấn vào sâu cho đến khi không thể vào sâu hơn nửa, đón nhận cảm giác sướng khoái do người yêu đầu tiên mang lại. Rồi trong khoảnh khắc tuyệt diệu ấy Thu Vân thấy sướng, sướng ngây ngật khi bắp thịt bắt đầu co thắt , dâm khí tuôn ra ào ạt, cô ôm lấy mông Ba Bình ưỡng người lên cho dương vật vào sát hơn.
Trong khi âm đạo Thu Vân đang co thắt thì tinh khí của Ba Bình cũng bắt đầu bắn tung toé vào bên trong. Toàn thân Thu Vân rung lên vì sung sướng đón nhận luồng tinh khí nóng hổi.
Hai người ôm chặt nhau cho đến khi giọt tinh của Ba Bình ngừng chảy. Khoan khoái trong cả thể xác lẫn tâm hồn. . .
o O o