VN88 VN88

Chiếc lồn xinh xắn của Út Lượm 2 (Gái Quê) – Truyện 18+

Thấy tôi đã chín muồi, thầy bèn ẵm tôi đi thẳng vào phòng ngủ. Chẳng kịp khép cứa phòng lại nữa, thầy nhào vào leo lên người tôi cởi từng hột nút trên áo, tháo giây nịt ngực và hối hả tuột quần ra khỏi đôi chân tôi. Khi tôi không còn mảnh vải nào trên người thầy bỗng đứng dậy rời khỏi giường đưa tay bật đèn sáng lên rồi kéo tôi đứng dậy theo.

Mặc cho tôi ngạc nhiên thầy không nói lời nào dìu tôi lại đứng gần vách tường rồi lùi ra xa ngắm nhìn thân thể tôi vởi đôi mắt thật mê đắm. Miệng thầy xuýt xoa:
– Mến ơi! em có biết em có một thân hình tuyệt vời không… những người mẫu trong nhưng tấm hình kia không có ai có một thân hình tuyệt hảo hấp dẫn bằng em hết.

Tôi mắc cỡ quá tay chân thừa thãi, hết đưa lên thủ ngực lại xuôi xuống thủ phần dưới. Thầy thấy tôi lúng tứng thì trấn an:
– Em đừng che làm gì, cứ đứng yên cho thầy ngắm một chút cho đã mắt… thiệt tình chỉ nhìn thôi cũng đã đời rồi cần gì nữa đâu…
Thấy tôi còn đầy vẻ e ngại, thầy bèn lấy chai rượu vào rót hai ly đầy rồi đưa ly cho tôi nói:
– Mình cụng thêm ly này nữa người nóng lên là hết e ngại ngượng ngùng gì hết trơn.., nào uống đi em, uống hết như thầy này.

Thầy nâng ly lên uống một hơi ngọt sớt, thấy tôi còn ngần ngừ thầy lại gần dẩy tay tôi đưa ly lên miệng và nói:
– Em làm y như thầy là khỏe rẻ nào uống đi ..một hai, ba…
Theo với dà tay và những lời thúc hối tôi ngửa cổ ra sauvà cũng làm một hơi hết trơn ly, thầy khoái quá vỗ tay khen rùm beng:
– Ngon thiệt… làm một hơi luôn, đó em thấy người nóng lên là quên hết thôi.
Quả thật men rượu đã làm tôi rực nóng trong người và chẳng còn thấy e ngại gì nữa – tôi dã đứng thẳng, ẹo nghiêng ẹo ngửa, nghiêng qua nghiêng lại đủ tư thế và không biết thầy đã lấy máy hình ra từ hồi nào, ông bấm lia bấm lịa đèn máy hình nhá lên nhá xuống liên tục làm tôi chóa cả mắt. Tới giờ phút đó tôi thật sự không còn biết gì nữa mặc cho thầy muốn chụp gì thì chụp.

Chụp hình một hồi hình như thầy chịu hết nổi nên đặt máy xuống lại gần tôi quỳ xuống úp mặt vào lồn mà bú mà liếm, thầy gác một chân tôi lên vai cho lồn rộng miệng ra và đẩy thẳng lưỡi vào trong mà ngoáy, nạo. Miệng thầy bú, nút chùn chụt như người ta nút ruột vú sữa vậy làm tôi thót ruột lên vì sung sướng. Tôi chịu đời không nổi miệng rên từng hồi, tay ôm cứng lấy đầu thầy mà ưỡn ẹo. Bú, liếm thêm một hồi nữa thầy ngừng lại đứng thẳng người lên để con cặc gắn lông lá tùm lum chỉa ra thấy ớn. Thầy bưôc lại ẵm đứng tôi lên hỏng mặt đất đưa hai chân tôi ra sau và đâm thẳng con cặc lông lá vào lút sâu trong lồn tôi rồi thầy nhảy ngựa chạy lui chạy tởi trong phòng làm tôi sướng muốn điên luôn, miệng ré lên từng hồi. Chạy nhd vậy thêm một đỗi nữa thầy chắc đã mệt nên ngừng lại kê đít tôi vào bàn viết trong góc phòng và cứ thế thầy chồm tôi thúc ngược con cặc vào lồn tôi kêu ạch ạch nưôc nôi nghe chèm nhẹp. Tiếp tục cảnh này thêm một hồi nữa thầy ngùng lại ẵm tôi qua giường và leo lên nhồi nhắp tưng bừng như người ta giã chả, nhịp độ nhồi nhắp của thầy thay đổi khi thì nhanh khi thì chậm, khi thì như gió bão khi thì êm như sóng ru làm tôi như bay bổng tới chín từng mây khói. Và khi tôi đã thật sự mê sảng không còn biết gì nữa thì cơn bão tình cuối cùng đã dổ xuống, bao nhiêu cường độ của cơn giông bão đều đổ vào hiệp cuối cùng này… người tôi như tan vỡ ra, mê sảng la hét như người điên rồi đón nhận những tia nước ấm từ thầy xoáy sâu vào tận cùng sâu thẳm trong tôi làm người tôi tê dại đờ đẫn trong nỗi thống khoái tận cùng…

Dứt cơn bão tình thầy quay ra nằm thở hào hển, mồ hôi tươm ra ướt đầm cùng người. Sau một hồi ngơi nghỉ thầy quay qua ôm sát tôi vào lòng thủ thỉ:
– Mến ơi ! em thật là tuyệt vời, anh yêu em lắm em biết không? em ráng đợi anh về nghe Mến.

Lần đầu tiên nghe tiếng xưng hô anh em giữa thầy và tôi, tôi hơi ngỡ ngàng nhưng qua dó cũng cảm thấy một nỗi sung sướng thật khó tả vì rõ ràng qua cách xưng hô này khoảng cách thầy trò giữa tôi với thầy Khoa đã biến mất và một tình yêu đôi lứa thật sự đã bắt đầu.

Nằm gối đầu lên tay nhau thủ thỉ tâm sự thêm một hồi nữa thì thầy than ntic và rủ tôi cùng đi tắm. Tôi mắc cỡ từ chối:
– Anh tắm trước đi rồi em tắm sau…tắm chung kỳ lắm.
Thầy chẳng nói chắng rằng ngồi dậy kéo tôi lên rồi ẵm tôi thẳng vào buồng tắm, tôi vùng vằng mắc cỡ thì thầy nói:
– Gì đâu mà mắc cỡ, bộ anh chưa thấy gì trong người em hết hay sao mà còn mắc cỡ.
Thầy vặn vòi nưởc phun mạnh vào hai đứa, nước mát làm người tôi tỉnh táo hẳn ra. Thầy lấy xả bông thơm xoa lên khắp người tôi, tay thầy xoa tôi đâu người tôi nhột nhạt ưỡn ẹo theo tôi đó, thấy vậy thầy càng xoa nắn nhiều hơn và cười nói:
– Em làm gì giống con rắn quá vậy, đứng im để anh thoa xà bông cho thơm.
Xoa nắm móc rà thêm một hồi nữa thầy vói tay vặn vòi nưôc để xả xà bông cho sạch rồi quỳ xuống úp mặt trong lồn tôi mà bú mà liếm quanh háng quanh rốn làm người tôi run lên bần bật đứng quanh rốn làm người tôi run lên bần bật đứng không muốn nổi nữa phải ôm cứng lấy đầu thầy mà chịu trận.

Lục cục lạc cạc trong phòng tắm chật hẹp thêm một hồi nữa thì thầy tắt nước bồng tôi ra giường rồi leo lên nhồi nhắp tưng bừng, cày đẩy lung tung làm chăn mền đổ tháo vung vãi tứ tung như một bãi chiến trường. Khi thầy ngừng lại thì tôi đã như muốn đứt hơi, tay chân buông thỏng nằm bất doing như người chết rồi…thầy cúi xuống hôn nhẹ trên môi tôi rồi lăn ra ngủ vùi.

Đêm đó tụi tôi đã thức dậy và mây mưa sập giường sập chiếu thêm hai lần nữa. Tới sáng thức giậy trưởc khi chia tay tụi tôi còn điểm tâm thêm một trận mê tơi nữa rồi mới chịu chia tay. Thầy Khoa đi rồi hai ba ngày sau người tôi còn rêm, ê ẩm.., mãi tới năm sáu ngày sau tôi mới trở lại bình thường.

Đúng như Bình nói, anh đã giôi thiệu tôi mở màn vởi bài “Người yêu của lính” để tặng ông tướng, dứt bài khán giả vỗ tay tưng bừng, đặc biệt ông tướng là khán giả vỗ tay dài nhất và đã đứng dậy lấy một bông hồng thật đẹp trong bình chưng trước mặt ông đem lại sân khấu tặng tôi. Theo lời yêu cầu của khán giả tôi đã hát thêm tới ba bài nữa mới bước xuống sân khấu. Sau phần đơn ca của tôi là bài song ca của hai nhỏ Thúy và Mừng, hai đứa nó hát bài “Khúc ca ngày mùa” cũng được khán giả thích lắm. Chừng ba bốn tiết mục nữa thì tôi bài đơn ca của “Long đen” anh chàng có giọng thật ấm và có lối hát rất tình cảm nghề nghiệp. Long dứt bài ca đầu khán giả yêu cầu hát tiếp bài “Anh tiền tuyến em hậu phương” hắn lúng túng quay vào sân khấu như cầu cúu tôi, thấy tôi gật đầu hắn giới thiệu tôi ra hát song ca và tụi tôi đã làm khán giả mê say trong màn song ca này. Khi bước vào sân khấu bất chợt Long nắm tay tôi run run nói:
– Mến ơi bồ hát hay quá làm tui dựa hơi cũng được vỗ tay theo…
Tôi nhìn Long với một tia nhìn đầy tình cảm nói:
– Bồ hát hay lắm đó, tui mê giọng bồ, bồ đâu có biết.
Long cảm động sung sướng bóp mạnh tay tôi rồi buông ra đi về phía sau hậu trường.

Tiếp tục là phần trình diễn của một số những giọng ca của ban tâm lý chiến sư đoàn và đêm trình diễn đã được kết thúc lủc 11giờ30.

Đêm trình diễn của nhóm “Em hái hậu phưóng” coi như thành công mỹ mãn, tôi và các bạn đã được tặng nhiều quà kỷ niệm giá trị. Thiếu úy Bình người giôi thiệu chương trình đã duyên dáng đặt cho tôi mỹ danh “Ngưởi ycu bé nhỏ của lính”
và kể từ hôm đó đi đâu gặp lính là tôi cũng được họ gọi là Người yêu của lính. Ông tưởng tư lệnh đã đặc biệt lên sân khấu tặng cho tôi một hộp quà và mời tôi trình dlễn trong buổi lễ thăng cấp của ông được tổ chức vào cuối tháng tới.

Thầy Quý vui thật vui và nhậu nhiều nên nói chuyện có vẻ huyên thuyên hơn thường ngày, thầy lo cụng ly lung tung mặc cho bọn học sinh chúng tôi muốn làm gì thì làm. Lợi dụng cơ hội đám sĩ quan trẻ và binh sĩ bu vào đám con gái tựi tôi tán tỉnh tưng bừng, nhiều anh sĩ quan trẻ theo tôi xin chữ ký, xin địa chỉ, có anh còn đòi chụp hình nữa.

VN88

Viết một bình luận