Bấy giờ tôi mới để ý thấy xe chạy như xe bò, cứ lúc la lúc lắc. Người đàn ông ngồi sau vô lăn độ ngoài 40, thân hình kịch cỡm. Bất giác tôi rùng mình sợ hãi. Trong thâm tâm tôi muốn bác tăng tốc để tôi mẹ tôi kịp đến bệnh viện tỉnh.
– Bác làm ơn chạy nhanh dùm con
– Lấy dùm tôi hộp quẹt
– Ở đâu vậy bác?
Ông ta nghiêng người qua trái, ra dấu bảo tôi đút tay vào túi quần. Tôi ngại ngần không dám, nhưng nhìn ánh mắt khích lệ của ông, nhìn cảnh mẹ tôi nằm đó, tôi không còn cách nào hơn. Bàn tay nhỏ mềm mại của tôi từ từ đút vào trong. Quáí! Túi quần không đáy! Tôi giật mình, nhưng không dám rút tay ra, sợ làm ông phật lòng.
– Đút vào sâu bên trong ấy!
Ông nói như ra lệnh. Tôi sợ đến chết khiếp. Ông không mặc quần tà lỏn và quần lót! những khám phá của tôi không làm cho tôi vui, mà trái lại. Tay tôi đã chạm vào mớ lông dày. Tôi hoảng loạn. Càng sợ, tay tôi càng quờ quạng bên trong. Tôi đã chạm vào dương vật của ông, nó đứng sừng sững như cây cột. Ông thắng xe lại sau khi đã tắp hẳn vào lề. Ông dùng tay mình giữ lấy bàn tay tôi. Ông bắt tôi phải vuốt con cặt cho ông. Tôi định không làm theo, nhưng bàn tay như gọng kìm đã kẹp chặt tay tôi. Bất thình lình, ông choàn tay qua vai tôi, kéo tôi vào lòng. Trong ánh sáng lờ mờ, tôi thấy mẹ đang thở nặng nhọc, hai mắt nhắm nghiền.
– Chiều anh thì anh mới chạy nhanh đưa hai mẹ con đi tỉnh.
Tôi biết giờ đây chống cự là vô ích, hỏng chừng còn kéo thêm thời gian. Tôi mặc cho ông làm gì thì làm trên thân xác tôi. Ông ấy tuột phăng cái quần dài và quần xì líp của tôi mà không thèm cởi áo tôi. Ông cởi áo chi chứ? Như con hổ đói lâu ngày mới tìm được mồi ngon. Ông vồ lấy tôi, đè tôi ra. Ông đút cặt vào lồn tôi mà không thèm biết tôi có ra nhớt chưa, cũng chẳng cần thiết là tôi có ý định chống đối hay không nữa. Tôi đau rát vì con cu quá lớn. Thú thật nếu không có mẹ tôi theo cùng thì tôi không chấp nhận cái kiểu đụ như vậy đâu. Muốn đụ cũng từ từ chớ, ít ra cũng phải khởi động, khi tôi mà hứng lên thì không chơi tôi cũng bắt ép nữa. Tôi đau quá, mặc dù tôi không còn trinh tiết. Tôi rên lên mà quên rằng còn có bà mẹ đang nằm kê bên.
Cả hơn 30 phút sau ông mới ra, tôi cũng sắp ra, nhưng phải đành gác lại để ổng chở má tôi ra tỉnh.
Cũng tương tự như vậy, nhưng lần này quái xế bị trả giá bằng cả tính mạng của mình. Báo công an có đưa tin ” Sáng nay, phát hiện thân thể lõa lồ của một người đàn ông trong ca bin của chiếc xe chở hàng, xe bị đâm vào gốc cây bên lề đường. Có lẽ do bị cướp chặn đường, rồi tạo ra hiện trường giả?” bên ngoài thì người ta biết vậy, nhưng sự thật thì khác. Bác tài này độ chừng 25 tuổi. Ban đêm anh không bao giờ mặc quần áo khi ngồi hay ngủ trong ca bin. Hôm ấy gần sáng, anh cho một người con gái có giang xe ra thị xã. Nhìn thấy con gái người ta là tà dâm nổi lên như lũ miền Đông, bão miền Trung vậy. Trước khi cho cô gái lên xe, anh đã tắt đèn.
Cũng chiêu hút thuốc tìm quẹt của mấy ông tài xế, anh ta không kêu đút tay vào túi quần (vì có mặc quần đâu), mà đang chạy anh bật đèn lên nhờ cô gái kiếm hộp quẹt. Đèn bật sáng, cô gái hoảng hốt khi nhìn thấy anh ta mình trần truồng như trong động, lông lá um tùm, cây tùng cây bách chi chi đó đen ngòm, bự chảng cứ chỉa thẳng vào mặt cô.
– Có gì đâu mà nhìn dữ vậy bé?
Cô gái giật mình, thì ra tự nảy giờ cô nhìn đăm đăm như bị thôi miên. Chim cô nóng rang. Cô cựa quậy hai chân. Cô cũng muốn chơi lắm. Cách nay hai năm, cô cũng có chồng như người ta, nhưng chồng cô không thọ, nên cô phải tự bương chải kiếm ăn. Lắm lúc nhìn đám bạn gái ngày ngày đi bán, đêm đêm chổng lồn cho chồng đụ, cô thấy nghèn nghẹn trong lồn. Lồn thì nở mà không có cặt đút vào thì khó chịu lắm. Nhìn thấy anh tài này, cô tự hỏi với lồn rằng có nên không? Sao lại không, lồn khuyến khích. Cô gái đưa tay qua vuốt nhẹ cặt anh. Anh rùng mình đạp thắng xe rồi tắp xe vào lề. Không đợi cho anh yêu cầu, cô gái đã tự cởi sạch quần áo trên người ra. Hai thân hình trần như nhộng. Họ ôm nhau, cảm thông cho nhau những gian khô nhọc nhằng trên đường mưu sinh. Họ đè nhau ra. Họ đụ thật say sưa. Cô gái và anh bác tài sau vài hiệp quần nhau, họ đã chia tay nhau. Họ không hẹn ngày gặp lại. Anh tiếp tục lên đường, vì quá mệt, quá đã, anh buồn ngủ vô cùng. Nhưng không muốn trễ hàng, anh cố gắng chạy, nhưng?
Nghe tin tryyền nhau, một ngày kia có một cô gái đem hoa, nhang đèn đến bên gốc cây. Cô khấn vái cho linh hồn anh. Cô lẩm bẩm ” không ngờ số mình sát phu thế?”
Câu chuyện thứ ba: CHUYỆN CÔNG TỬ BẾN TRE
Hắn không phải là công tử, nhưng mọi người đặt cho hắn như vậy mới diễn tả được những thói hư ăn chơi sa đoạ trong cái thời buổi khó khăn này. Hăn đã hại đời nhiều cô gái, nhưng không ai tố cáo hắn cả. hăn không có quyền lực trong tay, nhưng một khi bị hãm, thì không ai nỡ vạch mặt hắn. Vì một nguyên nhân hết sức đơn giản, hắn chơi quá đã!! ai mà vô phúc để hắn sờ đến lồn thì không rứt ra được. Mặc cho các bà, các cô đeo theo, nhưng hắn vẫn cứ dửng dưng. Hắn không thích chơi lần thứ hai. Cho rằng lần đâu mà gặp phải hạng có chồng hay con, thì hắn cũng thích. Hắn muốn một thận thể lạ, một kiểu chống đối lạ. Hắn thích hãm hiếp hơn là tự đem lại dưng cho hắn. Có một câu chuyện kể về hắn, nhưng không biết có đúng không. Một tờ mờ sáng nọ, hăn nứng cặt ngủ không được. Hắn ra chồi canh. Chòi nằm ngay đường ra chợ, giữa cánh đồng vắng. Hắn biết thế nào cũng có đàn bà con gái đi chợ ngang. Hắn đợi. Từ xa có một bóng người , tay nách một cái thúng. Khi đi ngang, bà ta không biết rằng có công tử bên trong. Bất thình lình có ai đó chặn ngang, lôi bà vào trong. Bà định la, nhưng bàn tay bịt kín:
– Tôi đây mà, sáng sớm nứng quá, cho đụ cái được không?
Bà giả bộ chống cự, nhưng trong thâm tâm bà muốn lắm. Bà muốn có dịp nào đó thử cho công tử đụ một lần cho biết, chứ ngồi đó mà nghe tụi nhỏ kháo nhau thì nứng lồn chịu không nổi.
– Tôi muốn được chơi mềm?
Nhưng hằn đời nào chơi mềm với những bà sồn sồn. Chơi mếm hay cứng cũng là do công chúng đồn đại. Chơi mềm là có khởi động trước, nước ra lênh láng sẽ không đau, còn chơi cứng thì nhanh, không đã bằng. Hắn thích chơi những cô gái trẻ bằng cách chơi mềm, mặc dù hắn hãm hiếp, nhưng với những cô gái trẻ, bao giờ hắn cũng muốn cho họ cùng sướng.
Đối với bà sáng nay, vì không được công tử đáp ứng, nên bà ấm ức, định bụng ra xã thưa. Chiều hôm ấy bà trình công an:
– Mấy chú coi đó, tui gia vầy mà nó cũng không tha, tui đi chợ ngang thì nó kéo vào trong chòi nó cày tui.
Vị công an không chịu nổi trước tình huống này, hỏi:
– Sao lúc đó bà không la lên để mọi người giúp?
Bà thành thật trả lời:
– Đã muốn chết, ngu sao la?!
Nghe đến đây mọi người cười ầm ầm, cho rằng bà ta bị tưng tửng. Từ đó ít ai bị hãm mà lại đi kêu oan. Đó là câu chuyện truyền miệng, nhưng câu chuyên kế tiếp là có thật. Đó là cô Huệ làng tui. Hôm ấy Huệ sang nhà công tử mua trái cây về chưng để ngày mốt là đám cưới của mình. Nhà công tử có vườn trái cây rộng lớn, nên phần lớn trái cây được bán cho vựa, họa hoằn lắm thì mới có hàng xóm sang hỏi mua. Nhà chỉ có công tử, mọi người đi vắng.
– À, cô Huệ đó hả
– Dạ em sang nhà anh hỏi mua trái cây
– Chưng đám cưới phải hôn?
– Dạ?
Công tử chỉ tay về phía cái lu to. Huệ đi đến cái lu. Nhưng vì cái lu quá to, cô phải khom mình chui đầu vào trong. Nhìn từ bên ngoài chỉ ló cái mông. Công tử đứng phía sau không chịu nôi, anh đến bên cô, đè ngang lưng. Một tay anh mò lồn cô bé. Cô bé lo sợ quá, vì ngày mốt là động phòng hoa chúc, nếu mà hắn làm bậy thì chắc cô chết. Nhưng bàn tay hắn mò đến đâu, cô sướng đến đó. Hắn tuột quần con bé ra, nút chùn chụt vô lồn. Con nhỏ oằn oại bên trong lu, mà không sao thoát ra được. Trong thâm tâm cô lúc này cũng không muốn thoát ra làm cái gì, chỉ mong hắn làm đến nới đến chốn.
– Cho em ra ngoài đi, em mỏi cổ quá.
Thay vì cô nói câu từ chối, đàng này cô lại đồng tình. Ra bên ngoài để được thoải mái hơn? ra bên ngoài để em được tận hưởng hương vị hơn. Hắn đỡ cô ra ngoài. Hai người nhìn nhau. Hắn cười giã lã:
– Thấy em chổng mông lên, anh nứng cặt quá, chịu không nổi. Em cho anh đụ nhé?
– Rồi làm sao em nói với chồng em?
– Có gì đâu mà khó, em cứ làm theo anh, bảo đảm được.