Cho tới khi chị muốn chết lịm vì sự vọc phá của tôi thì tôi mới ngưng tha cho chị. Tôi lồm cồm ngồi lên, mở hai giò chị ra nhìn cái lồn nhễu nhão nước và bấy giờ mới nhét cặc vô mà đụ chị cho rồi. Cái lồn chị thiệt ham hố, con cặc tôi vừa chạm cái khe, dù đang bết bát thở hổn hển, chị cũng đã xốc ngay dậy mà giúi cái lồn vô đớp lấy con cặc.
Tôi chưa kịp nắc thì chị đã bám lấy hai hông tôi mà rướn cái lồn lên. Chị đụ hăng quá, mắt trợn trừng, miệng hả lớn và cứ rên: ôi, đã quá, lồn sướng quá, anh ơi. Tôi nghe cũng ham, nên bóp vùi hai vú mà căng mình lên dọng cặc xuống lồn chị vô chừng. Con cặc sẵn đang nứng gặp lồn chị ướt mẹp nên vô ra như chốn không người. Nó miết lồn chị cái nào cái nấy thậm sâu, nong lỗ chèn nhẹt rộng ra và thọt ép cả hai thứ khí nghe ọp ọp. Tôi đụ còn hơn nạp đạn súng đại bác, dập cú nào khiến giường muốn rung rinh. Chị đã nên co nắm lấy hai cổ chưn bẻ hết ra cho lồn hứng nguyên cú nắc của tôi tới mây xanh lận.
Tôi sàng, chị sàng, hung hăng tựa hai con chó đói, gầm ghè, đụ lút cán vô nhau. Thiệt tình không còn cảnh ngộ nào sướng đã hơn khi tôi đụ với chị. Hèn chi, người ta bảo đụ đàn bà có con rồi sướng và mê hơn đụ con gái nhiều. Lồn mấy bà đã được nong cho rộng, lại thêm kinh nghiệm già đời khiến các bà có những pha nhõng nhẽo muốn chết luôn. Chớ mấy cô gái ỷ mình trẻ đẹp, cứ làm eo làm ách, mình có nịnh rã hơi mấy cổ cũng còn kiểu cách mà sầu.
Tôi đụ chị tơi bời, nhưng tôi hỏi gì thì chị đều lảng tránh. Ngược lại, chị âm thầm đáp trả tôi bằng nghệ thuật tinh vi xoáy lồn, bẹo vú, khiến tôi ngất ngư luôn. Chả vậy, đụ chị lần nào chừng bắn phóng tinh trùng ra đầy trong lồn chị là y như tôi buồn ngủ muốn chết. Có khi chưa kịp rút cặc ra thì đã híp cả mắt lại rồi. Sau đó chị làm gì tôi chẳng hay biết, tới hồi tỉnh lại nghe chị than là khí đâu mà nhiều dữ, chị phải dùng miệng bú chùi mà giống cái phông tên mẻ cứ rỉ khí ra hoài. Tôi cũng đâu có vừa nên trêu chọc chị: ai biểu bà ham cặc tôi làm cho nó mửa tới bến mới ngưng, trách sao tôi không bị lột dên cho được.
Nghe vậy, hai đứa tôi cùng cười xòa.
Hồi nhỏ nghe người ta kháo nhau đàn ông thông minh và từng trải hơn đàn bà nhiều, tôi đã tin là thiệt. Nhưng càng ngày lớn lên, tôi càng thấy đáng để phải hoài nghi. Bởi vì từng trải gì đâu mà càng là ông lớn thì càng bị các bà xỏ mũi. Lắm khi cứ nhắm mắt theo “ lịnh “ các bà, chừng đổ bể ra thân bại danh liệt, thiếu điều vò đầu bứt tóc, đòi đâm đầu tự tử. Còn thông minh mà sao các bà cứ mở miệng sai lia, cúc cung tận tụy còn hơn là chó nghe chủ, con vâng cha mẹ.
Văn chương bác học thì cho đó là tại lẽ “ phụ xướng phu tùy “, đàn ông đàn ang chấp chi mấy bà nội trợ. Thế nhưng cứ nhịn nhục miết, râu quặp hồi nào hổng hay, giựt mình đã thấy mình trở thành hội viên hội “ lơ xơ vơ “ hồi nào hổng biết.
Chỉ có văn chương bình dân là thấy sao nói dzậy người ơi. Chẳng màu mè, bóng bảy chi tuốt. Người trí thức muốn diễn tả chuyện gì đều khép na khép nép, muốn đòi vợ mình chuyện tòm tem cũng phải bóng gió nhắn nhe: ới má mày ơi, đem cái máy may vô mượn một chút. Cóc có ông nào dám trắng trợn xin với bà đầm cho hưởng ké một hơi.
Trái lại, với các vị cày sâu cuốc bẫm chuyện đòi hỏi tự nhiên, dễ dãi hơn nhiều. Khi thấy con lợn lòng có chiều muốn rục rịch là các khứa lão kêu vợ tỉnh bơ: này bà nó đâu, vô với tui chút nị. Các bà nhủng nhẳng đi qua, vú vê bày ra một đống, bác trai ta chẳng gì cũng mắng cho té tát: bà có nứng lồn hôn mà đi cứ quăng vắt vẻo cặp vú thấy muốn ngứa cái tay.
Tui đành rồi, một thằng trai mới lớn lên làm sao mà có mắt mũi để nhìn đâu là chiện đời phức tạp. Nhưng còn quí ông nào có hơn gì tui. Như ông Năm bên nhà ở Sè Gòn năm nào bà vợ cũng mang trống. Ông đổ tại bà, bà nói tại ông. Trước còn xa xôi, sau chẳng ai nhịn ai nên la làng la xóm: ông biểu tại tui mà sao tối nào cũng rúc vô gạ gẫm tui hoài. Ông gân cổ: ai biểu bà đĩ ngựa quá trời, chun vô mùng chưa gì đã kẹp tui cứng ngắc.
Hồi đó, nghe chói lói, tía tui cứ đuổi tôi đi, còn bà má thì vội vàng bịt hai tai tôi lại. Bây giờ nghĩ lại cũng tức cười. Tôi với chị đụ đéo nhau hà rầm chí tử, hở ra là cái nọ xỏ xọ cái kia. Quanh đi quẩn lại cũng là chuyện vợ chồng mần nhau chí chết. Có điều chơi xả láng nên tôi đâu còn lý trí để thấy được điều gì. Từ lâu rồi, chị đã ngưng cho thằng tủn bú, chị đã lo cháo bột cho nó ăn thêm. Cứ thấy chị nhào vô là tôi mần liền tới bến. Cu sướng rồi còn kể số chi đâu.
Cho nên bữa nay, chợt chị báo tin tháng này sao thấy chậm, tôi tá hỏa lên như vừa bị đấm thụi. Tai tôi ù, mắt tôi hoa, miệng khô đắng còn hơn người sốt rét. Tôi trợn trừng hỏi chị: thế là sao. Chị biểu thì có thể là “ bị “ rồi chớ còn gì nữa. Tôi hỏi “ bị “ là cái gì thì chị gắt lên: chèn ơi, sao mà ngu dữ dzậy. Thì anh xài tui quá thì dính chấu có gì kỳ. Tôi toát mồ hôi hột, nhẩy nhổm lên: thiệt hôn.
Thấy tôi phát điên, chị cười chọc tức: chớ hồi lăn vô em đòi bóp tứ tung, anh có thiệt giả bao giờ. Nay mới nghe đã trổ mòi chết nhát. Mà đã chắc gì đâu chớ, có khi tại chậm, để thủng thẳng dòm chừng coi. Tôi muốn điên cái đầu. Con cặc đang giương như đạn đã lên nòng bỗng xẹp xìu nhăn nhúm. Chị làm hòa vỗ về tôi: ối, chuyện đời tới đâu hay đó, lo chi hổng biết nữa. Rủi mà có thai thì nuôi chớ lo chi, anh chẳng nói là bằng lòng lấy em sao còn sợ.
Tôi tiu nghỉu như mèo bị cắt tai. Tuy vậy, trong đầu tôi cũng xà quầng đủ chuyện. Thứ nhứt là chị cấn thai thì sớm muộn gì ông ấy cũng sẽ biết. Chả dân Tây, súng ống có ở nhà, liệu chả có ghen và hận “ phơ “ cho tui chết uổng cũng nên. Còn tía má tôi nữa, đúng là tôi bôi tro chát trấu lên gia đình. Ai đời một thằng con trai đi lấy đàn bà làm vợ.
Bình thường má tôi rất thương con chiều chuộng hết ý. Nhưng làm bà sùng lên thì bà tục tằn gấp bội người ta. Ai chớ má tôi dám la làng lên: tao tưởng mày đút đầu vô cái lồn nào, chớ sao mày ngu mà chui vào lồn con chó đéo đó, hả con. Bộ lồn nó thơm tho lắm hay sao mà mày mê mụ tới thế.
Má chỉ biết la rầy chớ nào má có thông cảm cho con. Ngày còn ở nhà, tôi thèm má quá cỡ. Mỗi lần má lăng xăng thay áo tôi đã luống sững sờ. Má lớn tuổi rồi mà sao má vẫn trẻ măng. Tôi ngơ ngẩn khi má chỉ còn độc chiếc áo lót trên ngực. Tôi muốn van xin má cho tôi được ấp mặt vào một chút. Má đã đuổi tôi hơn xua đuổi tà. Má la, má nẹt: con trai gì mà thấy vú má thì hồn đâu bay biệt. Đừng làm vậy mà học ngu đó con.
Trời ơi, má có biết đâu thằng con trai má thèm vú hơn thèm bữa. Đêm nằm mơ thấy mò vú đàn bà, khí bắn ướt tùm lum, con lén dậy đi thay. Sáng lẻn chờ má đi đâu, con vội đem quần xả trước khi liệng vô chậu giặt. Má có khi nào biết nỗi khổ đó đâu.
Giờ đây, con má vì lo sợ bị bắt lính tầm ruồng, má gởi con lên chị. Má nghĩ coi có đứa trai nào thấy đàn bà mà chịu đựng nổi hôn. Phương chi chị mới sanh nhỏ lần đầu, vú chị căng mọng sữa, mỗi lần nhìn chị kéo áo ra bày đôi vú cương to, con có là thánh mới quay đầu đi nổi.
Còn nói chi, nhà chỉ có hai người. Con làm hung, chị lại chẳng cản ngăn. Chị còn a tòng cho con thực hành điều con muốn. Con chơi chị được một lần, biết mùi người nữ rồi, nhịn sao cho nổi. Con ngụp lặn trong hơi hướm chị, ngậm bú trên đôi vú chị, lại mút rờ lên cả lồn chị, còn được cắm sâu khúc dồi của con vào lỗ của chị nữa, thử hỏi còn hạnh phúc nào hơn mà má chửi con.
Lại nữa, dù con có ăn nằm với người đàn bà là chị, con vẫn không bỏ lỡ học hành. Chính tía má cũng khen là con ngày càng học giỏi. Tía má tự hào vì thành tích chăm chỉ của con. Thì đó, chị có phải chăng là nguồn suối cho con lặn vào tắm mát.
Tôi lúng túng trong suy nghĩ, toan tính của mình. Bắt đầu từ nay, dù thiệt hư ra sao, tôi cũng phải tính lần mới trọn. Nãy giờ chị thấy tôi im khe nên lẳng lặng dõi theo. Chừng thấy tôi thở hắt ra như vừa trút được lo sợ, chị áp vào người tôi nũng nịu, vĩnh vòi. Chị hỏi thăm chừng: cưng nghĩ gì mà âu lo dữ vậy. Lời gọi “cưng “ lần đầu làm băng rã hết đám mây đen lởn vởn trong tôi.
Tôi đưa tay ôm lấy chị. Tôi hôn lên trán, lên hai mắt, lên má, lên môi chị đầm ấm. Tôi hôn xong lại hôn qua hai tai và rúc vào hôn ở cổ chị. Chị co rúm người vì hơi thở của tôi mơn trớn lên da. Bằng một cử chỉ hồn nhiên, bàn tay mò se lên núm vú chị. Tôi cứ hôn theo cần cổ và xê dịch xuống ngực và dừng lại nơi một vú. Bàn tay vẫn se núm vú trong khi miệng đã mở to ngoạm lấy cái vú no tròn. Tôi mút và nhay đầu vú trong miệng, sữa chỉ còn rịn chút chút. Tới lúc này tôi mới nhận ra sự sẵn sàng của chị để có thể mang thai kế tiếp.
Nhưng sợ thì tôi đã hết sợ. Tôi bú và se hai vú chị đều tay hơn. Mấy ngón tay tôi nắm gọn một đầu vú và vê cho cái núm đùn to lên từng lúc. Tôi gác giò qua mình chị để cặc tôi cấn vào hông chị. Tôi vừa bú vừa bóp vú vừa cọ cựa cho cặc tôi chà lết bên hông chị. Độ cứng của cặc làm cho chị thấy đã, chị vẫn để yên cho tôi vầy vò hai vú mà tay chị thì đã lách xuống tìm nắm lấy cặc tôi. Chị bóp nhè nhẹ con cặc tôi cho tăng độ cứng rồi kéo rê chỗ đầu khấc lên phía ngoài bắp vế chị. Tôi thấy đã nên hơi nhích người ra, chị ấn sâu bàn tay vào nắm gọn luôn cả hòn dái tôi mà rê mau thêm.
Chị rê một hồi rồi nói tôi ngồi xổm lên gần mặt chị. Tôi phải lấy tấn để cả khối mông tôi không đè lên ngực làm chị ngộp thở. Chị dùng hai tay vừa thụt con cặc vừa bóp cứng lấy hòn dái tôi. Đầu khấc tòe loe sụt sùi theo đà bàn tay chị vọc, nó thụt ra thụt vô như cổ rùa. Chị vọc một hơi thì lại bụm nguyên một cục thè lưỡi ra liếm. Chị liếm dài theo con cặc, rồi ngậm lấy đầu khấc và xục lớp da bao bên ngoài. Chiếc nấm cạ vào môi răng, chị nút thùn thụt coi bộ ngon.
Chị liếm và nút cặc xong lại ngoạm hết hai hòn dái vô miệng mà mút nút. Tôi đã vô cùng nên sàng cho hòn dái nháo nhào trong miệng chị. Tôi hơi ngả người ra sau để mò lồn chị, nhưng ngược tay chỉ rờ được hai mu và xào xáo mớ lông loe ngoe thôi, chớ không mần ăn gì bên trong. Tôi nói chị bú và nựng cặc dái tôi làm cho nứng quá, tôi đòi được bú lồn chị.