Vừa dứt lời nàng búng chân phóng vọt tới trước, nằm gọn giữa hai đùi của hắn. Lý Mạc Sầu châm chú nhìn bộ phận giao cấu của Dưng Quá mà nuốt từng ngụm nước dãi. Dưng vật của hắn là khúc thịt sừng sửng cong vút, lớp da nâu mịn màng bao bọc từ gốc lên đến thân, bọc sát theo hình dáng bầu dục của quy đầu rồi chụm lại từng lớp da non nhăn nheo gom lại ở chóp đỉnh; phần cạnh nón của đầu khất nhô lên dưới lớp da tạo thành một vành đai nổi cợm nhất ở trên lưng dưng cụ rồi chạy bọc hai bên mất hút trong hai khối thịt nhỏ của lổ niệu đạo là ni thy nước tiểu và tinh dịch; phần cổ dưng vật hi rút lại làm quy đầu quặp xuống. Trước mắt Lý Mạc Sầu một dưng cụ cong cứng hùng dũng, đầu khất như cái mỏ ó với những đường gân ngoằn ngèo, có nhiều cọng chạy từ gốc quấn quanh thân rồi mất hút trong lớp da múm ở quy đầu; vài ba cọng bám ở những vòng c sốp bao bọc ống dẩn tiểu căng mọng cong vút từ bìu dái tới đỉnh với lổ niệu đạo nằm ẩn dưới lớp da thừa. Nàng thở hổn hển chụp lấy lớp da kéo xuống, nhưng được một đoạn thì dừng lại tạo một vòng khuanh nhỏ đủ để lổ phóng tinh sâu thẩm ưn-ướt lú ra ngoài. Lớp da không đủ sức đàn hồi nên siết chặc đầu khất phồng to hn chí chít những chấm máu đỏ bóng loáng. Dưng Quá đau quá rên ư-ứ trong miệng. Lý Mạc Sầu phi đưa lưỡi rà nhè nhẹ sâu trong lổ tiểu để gây đê mê cho đối phưng, tay còn lại lần lớp da trở lên rồi bất thình lình tuột thật mạnh cho tới gốc. “A…a a!!” Dưng Quá gào thét thê thm. Sau khi vượt qua được lớp da non chật chội, cái quy đầu vọt hẳn ra ngoài vời nhiều mãnh bợn trắng đục thum-thũm. Nàng lấy nước rữa thật sạch đầu lỏ xong kê mũi vào lổ tiểu hít thật sâu mùi vị của dưng vật; một chất nước âm-ấm trong vắt trào ra ngoài, vòng c nang phòng to hn
– hắn nứng quá rồi!_ nàng cười mĩm
Lý Mạc Sầu chạm lưỡi mình lên đỉnh quy đầu, rồi trượt dọc xuống tận gốc, làm đi làm lại c chục lần, toàn thân dưng cụ rung chuyển; đoạn nàng táp phập xuống đầu lỏ dùng lưởi đưa dưng cụ từ từ vào trong cuống họng; Nước nhờn và nước dãi của nàng chy tràn ra ngoài, làm cho dưng vật bóng như khúc thịt nướng
Lý Mạc Sầu không uống Âm-Dưng hoà hợp tán, nhưng lại hứng hn c Dưng Quá; Vì chất nhớt của dưng vật, mùi da thịt của Dưng Quá và mồ hôi từ hai bìu tinh hoàn tiết ra đang đưa nàng tới bồng lai. Trong lúc Dưng Quá gầm-gừ rên siết, c bụng và ba dy c cứng vùng lòng ngực co giật liên tục, hai nách lênh láng mồ hôi
Vẫn ngoạm lấy dưng cụ, Lý Mạc Sầu xoay chiều, đưa cái âm hộ đang nhỉu nho dâm thuỷ đụng mạnh vào miệng Dưng Quá, nàng khẽ di chuyển cho âm hộ lên xuống môi mủi của hắn, mùi của gái trinh thấm khắp nội tạng của g
Dưng Quá táp thật mạnh lớp da mịn màng của cái mu âm vật, đưa lưỡi rà hai mép rồi búng thật mạnh vào trong, Lý Mạc Sầu khẻ “ứ” thật lớn dâm thuỷ lại xịt ra ngoài
Lý Mạc Sầu rên rỉ bò về phía dưng cụ, ngồi xổm lên, đưa dưng cụ ngay lổ âm đạo, cà đầu khất dọc theo hai mép rồi từ từ ngồi xuống
Lý Mạc Sầu là trinh nử trên cánh tay còn vết thủ-cung-sa; Dưng Quá là trai mới lớn chưa có kinh nghiệm. Tuy dâm tình đ lên tới đỉnh đầu nhưng Lý Mạc Sầu vẩn còn lo sợ, lúng túng không biết làm sao nhét được khúc cưng dục nầy vào trong; vì chỉ vào được có cái đầu thôi thì mắc kẹt, hai mép ngoài âm hộ bị dồn thịt, căng phồng chắc nịt; Nàng cảm nhận có vật gì cãn lại bên trong.
Lý Mạc Sầu rên hừ hự nhích mông lên cao để móc dưng cụ ra rồi làm lại từ đầu, dâm thuỷ của giống đực và giống cái trào ra lai láng nhiểu nho bít lổ hậu môn Dưng Quá. Nàng bặm môi lại khi đầu lỏ chạm ngay âm đạo, đưa tay ngắc vú và hạ dần phần hạ thể, được một lúc thì ngừng lại không vô được nửa. Lý Mạc Sầu đang nới lỏng hết vùng c âm đạo để cho rộng một chút. Bổng bất ngờ Dưng Quá cong người lên nẩy thật mạnh vùng xưng chậu, làm dưng cụ cấm phập vào lúc cáng trong âm đạo tạo lên một tiếng “phực” thật lớn hai người cùng thét to một lúc. Vài giòng máu đỏ chy dài trên ống dưng cụ; cảm giác đau đớn tan dần, Dưng Quá nhăn mặt đau đớn, Lý Mạc Sầu bật ngửa ra sau gào thét, hai thân thể loã lồ co giật, phần thịt đùi phía trong của Lý Mạc Sầu run bắn liên hồi, ngọc hành Dưng Quá co thắt mạnh, ống dẩn tiểu co giãn bm những luồng khí nóng ào ạt vào âm hộ; âm đạo lý Mạc Sầu co thắt bắn xịt tinh dịch văng tung tóe ra ngoài theo kẽ hở giửa âm vật và dưng vật. Chỏi hai tay về phía sau, nàng cào cấu kháp bụng Dưng Quá nói những lời không đâu “đã quá tướng công, thằng khốn nạn i, đâm cho ta chết đi thằng đầu lỏ!..ối trời i…chết ta..”
Sự cọ sát tăng tốc giửa dưng vật và âm đạo làm cho máu trinh và khí hoà lại thành màu hồng rồi trở thành như bọt bong bóng lầy nhầy khắp khu vực giao cấu. Dưng Quá vẩn còn nắc lia lịa như một cái máy, mồ hôi hai người toát ra như suối . Lý Mạc Sầu thở hổn hển như người đứt hi, với tay mở cùm cho Dưng Quá.
Vừa được cởi trói Dưng Quá chồm lên như con hổ đói chụp lấy bộ ngực của Lý Mạc Sầu bóp mạnh, tay kia ghì đầu nàng xuống phía trước, Lý Mạc Sầu từ bụng tới đít uốn éo theo từng cú nhấp loạn cuồng của Dưng Quá; hai người đang trong tư thế khuyển-giao.
Nói về Hông Lăng Ba nãy giờ rình ngoài cửa xem hai người giao hợp, chịu hết nổi y thị xé toạt hết quần áo chạy vào nằm ngay dưới chổ dưng vật và âm vật đang cọ sát của Dưng Quá và Lý Mạc Sầu, nước dâm thuỷ và tinh khí nhỏ giọt trên mặt y thị. Hồng Lăng Ba liếm hết những chổ dính trên miệng; rồi đưa lưởi liếm láp hai biu dái của Dưng Quá mặc tình cho dưng vật chuyển động đều đặng, khi rút ra,tinh khí chất nhờn dính trên lưỡi chạy xuống họng y ta khi đút vào tinh dịch của Lý Mạc Sầu trào ra Y thị củng nuốt hết, đoạn Hồng Lăng Ba đưa lưởi lên đánh điều vào âm hạch, khiến Lý Mạc Sầu gào thét thê thm hn, các vòng c âm đạo co thắt dử dội, như muốn bóp nát dưng cụ của Dưng Quá; Hắn gào thét gầm gừ nắc mạnh hn nữa; lòn hai tay ra phía trước bóp vú Lý Mạc Sầu rồi dựng đứng nàng dậy, Lý Mạc Sầu cong người lên quờ quạng ôm cổ Dưng Quá khiến cho mông đít và âm cụ dính thật chặc vào dưng vật. C hai thân xác như muốn nổ tung ra, run bắn lên rồi xuất tinh cùng một lúc. Lý Mạc Sầu gào lên một lúc nửa rồi thân mình mềm nhũng, buông Dưng Quá ra ng đổ xuống giường hàn-ngọc làm dưng vật của hắn bật lên đong đưa nhiểu nhão khí trắng lên mặt Hồng Lăng Ba. Thấy một giống cái trần truồng đang nằm chờ đợi trước mặt, Dưng Quá nhào tới chụp hai gò nhủ hoa mà bú lia lịa, Y thị cong người lên hưởng thụ, bàn tay xuyên xuống dưới chụp dưng vật của Dưng Quá sục mạnh; lần đầu tiên cầm cây dùi thịt của giống đực trong bàn tay thở hổn hển. Từ ngày theo Xích-Luyện tiên tử cho đến nay phi chịu nhiều giới cấm khắc khe, ép xác diệt dục để mong đạt đến nội lực siêu việt của phái Cổ-Mộ, nên cha bao giờ đụng chạm với nam nhi.. Nhưng hôm nay bao nhiêu công trình của y thị đ tan theo mây khói chỉ vì cái thân thể cường dưng thu hút và gưng mặt tuấn tú của Dưng Quá, đôi mắt dâm loạn của dường như dán chặt vào từng thớt thịt của hắn. Y thị chồm lên quàng cổ Dưng Quá ghì xuống hôn tới tấp lên môi hắn; hai chiếc lưởi ngoạm lấy nhau tê dại. Dưng Quá luồn lưởi của qua miệng hắn nút liên hồi cái vị ngọt từ trong miệng của Hồng Lăng Ba tiết ra.
Hai thân thể trần truồng bóng lưỡn mồ hôi oằn oại cọ sát; c xác thịt lực lưởng của hắn nằm úp lên c thể nóng bỏng của , dưng cụ chà sát lên xuống giửa hai mép âm đạo. C hai rú lên một tiếng rồi luồng tinh khí từ trong lổ niệu đạo xịt manh lên mặt, ngực và khắp bụng Hồng Lăng Ba; trong khi tinh dịch màu ngà của dính đầy hai ngọc hành và thân dương vật của hắn Nh môi Hồng Lăng Ba ra, Dưng Quá chống hai tay xuống mặt giường đá, hai chân chập vào nhau duổi thẳng ra sau, làm hai c lớn hình bán nguyệt của mông đít vung cao khêu gời; dưng cụ cong vút đang l lửng ở giửa hai đùi của y thị. Hồng Lăng Ba dang rộng hai chân ra xa, để lộ phần háng trắng ngời những tinh khí của hai giống vừa mới trào ra. Âm hộ của trinh nử căn phòng mủm mỉm vài giọt khí đọng quanh mép và lổ hậu môn, tất c đang mời gọi. Dưng Quá hạ thấp dần dưng vật đến khi quy đầu nằm ngay lổ âm đạo; bất ngờ hắn hẩy thật lẹ và mạnh, cái khúc thịt cong tít đó chạy tọt vào trong đến tận cáng, hắn ngã đầu ra sau rú một cái thoã mn bắn thật nhiều tinh dịch vào cấm cung, Hồng Lăng Ba cong người lên toàn thân tê cóng hét thật lớn “A..A!” cắng chặc môi, mười đầu ngón tay bám chặc dưới mặt băng đá, hai đầu vú chuyển động, xuất tinh xối xã theo dưng cụ; từng đợt máu hoà tinh khí, theo khe hở của dưng vật và âm hộ ọc ra ngoài.
Hồng Lăng Ba giờ chỉ còn là cái xác mềm nhũng, đầu ngẽo sang một bên thở hổn hển; nhưng bên dưới dưng cụ cong quắc của Dưng Quá vẩn nhấp điều trong âm đạo. Hắn rút hết dưng vật ra, rồi lại đút hết vô đến tận cáng. Hồng Lăng Ba vặn vẹo rên siết, những vòng c trong âm đạo không còn đủ sức để bóp chẹt dưng cụ, đành buông xuôi cho hắn mặc tình hành hạ. Lần nầy khi đút dưng cụ trở vô âm đạo nhưng vì quá nhiều tinh khí, dâm thuỷ và mồ hôi làm đầu lỏ lệch hướng đi trượt xuống phía dưới cấm phập vào lổ hậu môn trn ướt rồi đâm thẳng vào trong; “ứ!” Hồng Lăng Ba nẩy người lên như chạm điện, vừa đau vừa rát và có cảm tưởng mình đang đi cầu. Dưng Quá quỵ gối xuống, cn đau đớn chạy khắp c dưng vật, làm hắn cắn môi đến bật máu vì sức cọ sát quá lớn, tưởng chừng dưng cụ mình chaý thành than.
Cảm giác đau đớn tan dần đi, nhường lại cho tê dại và sướng ngất gấp mười lần giao hợp bằng âm đạo; lúc đầu hắn nhịp còn chậm sau tăng dần, cảm giác cọ sát giửa dưng vật và hậu môn thật kỳ lạ c hai điều hổn hển rên rỉ. Dưng Quá trân mình, vùng c đít ngay bẹn háng và ồng dẩn tinh vắt mạnh, hai bìu dịch hoàn rút lại nhăn nhíu, bắp thịt đùi trong rung bần bật, hắn gầm gừ phóng tinh ồ ạt vào hậu môn của Hồng Lăng Ba, trong khi củng gào lên, từ trong âm đạo phọt ra luồng khí trắng đục
Dưng Quá lạng quạng rồi ng gục lên hạ thể đầy lông của Hồng Lăng Ba bất động Âm-Dưng hoà hợp tán hết công hiệu, trước mắt hắn vạn vật tối dần hắn thiếp đi trên âm mao của đệ tử phái Cổ-Mộ….
….Có tiếng gọi của Tiểu Long Nử:
– Quá nhi! Sáng rồi còn ngủ hay sao?
Dưng Quá bàng hoàng ngồi dậy; thì ra hắn vừa tri qua một giấc m dâm loạn. cảm giác lành lạnh ở hạ bộ, hắn vội cởi y trang phát hiện hai bệt tinh khí còn sền sệt dính đầy háng.
Tối hôm ấy trời mát trăng trong, giữa miếu hoa hồng, hai xác thịt trần truồng đang ngồi luyện tập, nhiệt khí trong ngời bốc ra ngùn ngụt, hòa lẫn mùi hoa thm và mùi da thịt nam nử to ngào ngạt chung quanh. Trăng sáng vằng vặt vừa đứng đỉnh đầu, hai người sắp hoàn thành đoạn 6 và đoạn 7 của Ngọc-nữ tâm-kinh, thì bỗng đàng xa có hai bóng đen xuất hiện đang đi vể phía miếu hoang. Dương Quá vận công bế huyệt đạo ngừng tập lắng tai nghe ngóng. Hai g hán tử đó không ai khác là Triệu Chí Kính và Doãn Chí Bình; dường như họ đang ci nhau về đề tài nào đó. Lát sau họ Triệu mạt sát Doãn Chí Bình là “phường dâm đạo”, ngày đêm chỉ m tưởng hình bóng Tiểu Long Nử; ngược lại Doãn đạo sỉ mắng vào mặt Triệu Chí Kính là “phường tham sinh quý tử bán vinh cầu thực”. Gã họ Triệu tức giận múa kiếm phóng tới, Doãn đạo nhân quét một vòng kiếm quang chống đở, để bắt đầu một trận quyết tử.
C hai đấu với nhau hn ba chục hiệp bất phân thắng bại, bổng Doãn Chí Bình tung người lên xoay một vòng rồi phóng chưởng vào ngực Triệu Chí Kính; vì không đề phòng gã kêu ” Hự!” một tiếng, thân người bay bổng về phía Tiểu Long Nử, trước khi ri xuống g thấy rỏ thân hình ngà ngọc trắng phiếu của Tiểu Long Nử từ đầu cho tới mông đít
Triệu chí Kính ri xuống rất mạnh, làm gẫy mấy nhánh cây răng rắc, khiến Tiểu Long Nử giật mình, toàn thân rung động mồ hôi toát như tắm. Tất c nội lực đang vận dụng nửa chừng bỗng thối lui dồn hết xuống dới bụng, khiến nàng bị tẩu ho nhập ma, phung một bún máu ngất đi.
Dương Quá hét thật lớn; dùng Ha-Ma-Công của Âu Dưng Phong truyền cho, đánh tung mấy chưởng xuồng đất, nhưng uy lực vô cùng làm rung chuyển c một vùng mịt mù cát bụi; dùng thuật khinh công ẩm Tiểu Long Nử bay về hướng Cổ-Mộ
Tiểu Long Nữ nằm im, thở nhè nhẹ, thân hình mềm nhũn không còn hi sức, da mặt trắng bạch, mồ hôi rịn ớt trán, đôi mắt nhắm nghiền. Dng-Qua lau mồ hôi khắp thân thể loã lồ của nàng. Bỗng Tiểu Long Nữ mở mắt, kêu lên một tiếng và hộc luôn mấy búng máu ti. Dưng-Qua cha đang cúi xuống nhìn nàng, nên bị máu phun đầy c ngực trần.
Tình thế đang cấp bách; thì hai thầy trò Lý Mạc Sầu trở lại đòi “Ngọc-Nử-Tâm-Kinh”. Không thể đấu vỏ công được hai thầy trò Tiểu Long Nử phi đấu trí. đến bước đường cùng Tiểu Long Nử ra lệnh cho Dương Quá hạ Đoạn Long Thạch
Ngày xưa, lúc kiến thiết cửa Mộ Đài, Vưng Trùng Dưng đã vận dụng nội lực, phi thường, đưa tng đá nặng bằng sức hàng mấy trăm người lên bệ cao, ăn liền bên trong bằng một lỗ hổng có chứa đầy cát nhỏ, dùng chốt đá bịt lại, khi chốt đá bật ra, cát trong tng đá sẽ mất thăng bằng ri xuống án ngữ lối ra vào Cổ Mộ. Tuy chưa hiểu rõ hết các c cấu trong Cổ Mộ, nhưng Lý Mạc Sầu cũng hiểu rõ được phần nào về đoạn Long-thạch.
Khi đã dùng đoạn Long-thạch thật đã gặp phi bước đường cùng. Nàng suy nghĩ không hiểu tại sao đã có Ngọc-phong-sa trong tay mà Tiểu Long Nữ còn dùng đến biện pháp tuyệt vọng này di chuyển đoạn Long-thạch bế tắc Cổ Mộ mà chôn sống c bốn mạng ni đây?
củng nhờ vậy hai thầy trò Tiểu Long Nử có được “Cửu-Âm-chân-kinh” trong Trùng-Dưng cung, và cuối cùng thoát khỏi Cổ-Mộ nhờ một c quan bí mật.
Giờ đây đứng trước cnh trời mây bao la thì lòng càng thêm hân hoan rào rạt.
Một lúc sau c hai thấy mỏi mệt nằm dới gốc cây, gió mát thổi hiu hiu, ngủ thiếp đi một giấc thật ngon lành. Họ sống ẩn dật,để cùng nhau luyện “Ngọc-Nử-Kiếm-Pháp”; tuy tình cảm hai người đ tiến một bước khá rỏ rệt, nhưng vì còn chử Thầy-Trò trên vai nên vẩn chưa dám đi xa hn giòng lể giáo-thị phi mà con người thời đó bắc buộc phi chấp nhận. Mặc dù cái giấc m hôm nào làm tình với Lý Mạc Sầu luôn làm hắn rạo rực khó chịu.
– Quá nhi hy đở kiếm pháp nầy nhé! _ Tiểu Long Nử vung kiếm phóng tới, nhắm những yếu huyệt của Dương Quá
hắn dùng thế “ngoạ long thủ” quang kiếm tua tủa như những đoá hoa khắp người hắn, đánh bật chiêu thức của Tiểu Long Nử, nàng cười mĩm:
– khá lắm! không ngờ vỏ công của ngưi tiến bộ nhanh như vậy? Chúc mừng ngưi!
Bổng một hòn đá cuội từ đâu bay tới, c hai lộn người né tránh, hòn đá xuyên thủng qua hàng cây phía trước. Tiểu Long Nử nhìn theo hong hốt:
– Ai mà có nội lực ghê gớm đến như vậy?
Đáp lời nàng là một tràng cười như trời long đất lở, một bóng người đang tiến về phía nàng; kẻ nầy có thuật khinh công xuất quỷ nhập thần. Tiểu Long Nử chưa kịp phn ứng thì cái bóng đó lộn nhào ra sau lưng nàng tự lúc nào; bổng nhiên nàng thấy hi lói, huyệt bối-tâm đ bị điểm. Người có vỏ công thâm hậu đó chính là Tây-Độc Âu Dưng Phong. Lão đến đây để tìm Dương Quá , lâu ngày cách biệt hai cha con (hắn nhận Dương Quá làm con nuôi) mừng rở vô cùng