Thành lại bưng mặt tôi lên nhìn sững. Tôi không cho Thành nói. Tôi thốt ngay để chàng hiểu:
– Mình ơi, em thú tội với mình vì em đã thèm khát đàn ông. Tại mình không ở gần em. Mà… mình ơi, em đã làm tình với họ vì sự thèm khát, và cũng vì sự nhớ thương mình. Đó là tất cả sự thật tận đáy lòng. Em chẳng dấu diếm gì với mình hết. Thương thì em nhờ giận em chịu.
Và Thành đặt lên môi tôi một chiếc hôn cuồng bạo. Chiếc hôn mang cả hờn ghen, cả thương yêu, cả cảm thông sự thành thật của tôi. Thật vậy, tôi đã xưng tội hết cội nguồn vì thương yêu Thành và cũng vì tôi thích sống thật với lòng mình. ít ra mình phải thật với lòng mình. Tôi có thể lừa Thành, vì nếu cố tâm thì không có cách gì mà Thành có thể biết được. Nhưng dối Thành để làm gì? Khổ nhất lúc nửa đêm, khi ta đối diện với chính ta, nhìn vào khoảng tối. Ta xấu hổ, vì hôm đó ta đã lừa được một người, hai người v.v… Từ lâu tôi đã quen lối sống thành thật. Thích là làm, và chịu hoàn toàn trách nhiệm về những gì mình đã làm.
Sau khi hôn tôi thật lâu, Thành bắt tôi ôm cổ chàng, dạng hai bắp vế ra. Thành cho cặc chàng ngay miệng lồn tôi và… tôi đưa một tay xuống, cho nó vào thong thả, êm đềm. Tôi nhắm mắt. Cũng là cái đụ mà sao tôi ngợp hồn, sảng khoái lạ lùng. Tôi hít hà khi Thành nắc nhè nhẹ vào lồn tôi. Bên kia chủ tôi cũng ôm Hồng đụ tơi bời. Giòng suối vẫn miên man chảy. Những chiếc lá vàng trôi lờ đờ. Những con cá lững lờ lội vờn quanh. Thành ôm tôi chặt cứng, thì thào:
– Em ơi! Nhớ quá, nhớ em muốn chết được. Bữa nay anh phải đụ em thật lâu chớ không thì chịu không nổi, em ơi! Anh cũng nói thật với em, anh đã gần gụi với con gái giang hồ. Mà những lúc sướng anh cũng gọi tên em thôi. Nghĩa là vì nhớ em mà anh ngoại tình.
Tôi cắn nhẹ vai Thành, cổ Thành. Thành đang đụ tôi êm ả dai dẳng được một lúc thì bỗng bên kia Hồng la lên:
– Chị Hóa, đổi không?
Tôi hơi bàng hoàng về ý nghĩ táo bạo của Hóa. Tôi nhìn Thành nhưhỏi ý kiến. Thành cưới cười như cũng muốn làm một chuyến phiêu lưu:
– Em chịu không?
Rồi không hiểu sao tôi cũng gật đầu. Tôi thích có cái gì dâm dật, ngược đời trong cuộc chơi. Phải có cái lạ mới lý thú. Và tôi buông Thành bơi qua chủ tôi Hồng bơi về phía Thành.
Mới đụ nhau sáng nay thôi, mà bây giờ ôm ông, tôi có cảm giác như được mặc một bộ đồ mới, hay lái một chiếc xe mới, hay ăn một món ăn lạ. Chủ tôi rươi tắn nhìn tôi cười. Cái nhìn như cho thấy ông không yêu ai bằng tôi. Tôi cầm con cặc to dài của ông bóp bóp. Ông nâng cặp vú của tôi và nói:
– Tiếc là bác không có cách gì giữ con mãi bên bác. Lẽ ra con phải là vợ bác. Bác đụ kẻ khác mà không có thương yêu. Nên con thấy bác đâu có ra được. Nhưng với con. Con nhớ không? Ngày đó hễ con ra là bác theo sau ngay tức khắc. Con đi vắng, bác chỉ vui với kẻ khác có nửa vời, dù tuởng tượng và gọi tên con.
Ông nói đúng tim đen của tôi. Tôi cũng thế. Thành ra đi, tôi cũng vui với kễ khác có nửa vời. Uống nước nửa ly. Sáng nay ông ra với tôi ngoài cây rơm. Háng tôi ướt nhẹt nước của ông. Ông nhắc, tôi nhớ hết. Rồi thốt nhiên tôi ôm ghì ông thật mạnh. Mười đầu ngón tay tôi bấu sâu vào bả vai ông:
– Bác ơi? đụ con đi. Đút vô mau đi? Tức khắc !
Tôi dang chân, cầm cặc ông đút ngay vào cửa mình tôi. Con cặc của ông đi vào tới đâu, tôi biết đến đó. Tôi nút lưỡi ông say đắm. Bên kia Hồng cũng vậy. Hồng cho cặc Thành vào lồn xong là ôm chàng hôn môi say đắm, ngất ngây. Nhìn tôi tôi hơi ghen. Và cái ghen đó làm tôi hờn iẫy đụ bên này cho bỏ ghét. Tôi xả ga, hết mình, gạt hết, chỉ còn biết đối tượng là ông chủ của tôi. Ông không đọc được ý nghĩkỳ lạ đó trong tôi. Ông tưởng là cơn dâm của tôi đang bạo động. Ông đáp ứng bằng những cú nắc như gió bão:
– Hóa ơi! Đừng trở lại sài Gòn nữa. ở đây với bác luôn được không? Giòng suối này, cái giường dã chiến kia, nhé con.
Ông còn nói nhiều. Đây cũng là lần đầu tiên ông thết lời. Lần đầu tiên ông đề nghị. Tôi biết ông yêu tôi. Ông say đắm tôi. Bất ngờ quá, tôi vừa nắc vừa
hỏi ông thật thân tình:
– Sao bác yêu con quá vậy? Con chưa bao giờ nghe bác nói. Bây giờ bác đã mở lời. Chắc phải có lý do?
Ông vẫn thọc cặc sâu vào trong tôi, nhắm mất lại thì thầm:
– Vì Hóa ơi! Con giống vợ bác lắm. Gương mặt, bộ vú, lông lồn, cặp đùi dài, nước da cho đến cái dâm thâm trầm và nét lãng mạn đều giống. Bác tôi tình tứ thết Vừa lúc nãy ôm đụ Thành tôi bảo Thành là chồng. Mà bây giờ tôi đã ôm bác đụ ngon lành như người tình. Và nếu có vài người đàn ông nữa quanh đây ngỏ lời cầu xin, chắc tôi cũng không chối từ. Với tôi hình như đụ là điều vĩ đại nhất hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời. Đằng kia Hồng và Thành đụ nhau chan chát. Tiếng nước khua lớn theo nhịp nắc hòa với tiếng rên của Hồng:
– Ối Thành ơi! Hay quá anh Thành ơi! Anh làm gì em đó? Đụ hả? Nhưthế này là đụ đó hả anh? Cha anh mới đụ em lúc nãy, bây giờ tới anh đó hả? Sướng quá đi anh Thành ơi!
Tôi lại ghen hơn nên đổ hết sức vào cuộc đụ với chủ tôi. Cặc của ông quá dài. Mỗi lần ông rút ra đâm vào là lồn tôi như bị xoáy. Đầu cặc ông to nên không một nơi nào của âm đạo không bị cọ xát. Tôi sướng rần khắp châu thân. Mặt trời hơi xếbóng. Hồng lại đề nghị trao đổi. Và tôi bay qua Thành, Hồng trở về lạl với chủ tôi. Bay đến là đụ. Đụ nhau tơi bời hoa lá. Đụ thí xác, cho đến khi nước suối đã trở lạnh lúc chiều xuống. Chúng tôi mang nhau lên chỗ bờ cát lúc nãy Hồng đụ với chủ tôi.
Hai cặp vừa đụ vừa nhìn nhau. Cả bốn chúng tôi tha hồ la hét. Chắng có ai quanh đây. Và cũng là lần đầu tiên ông chủ tôi thốt lên:
– Hóa ơi! Bác ra cho con đây. Tất cả thương yêu của bác cho con đây. Hứng nhen. Đó, nhiều lắm, còn nữa…
Tôi hẩy đít lên, nhắm mắt lại, nghiến răng, nói
cho Thành nghe, cho Hồng nghe:
– Thành ơi, chồng em ơi! Em ngoại tình trước mặt anh nè. Em đang ra với bác nè. Ôi! Thành ơi! Chết! Sướng quá…
Bên kia Thành và Hồng dồn hết sức tấncông nhau. Tôi chớ không phải Hồng, đề nghị đổi nữa. Và Thành lên đụ tôi. Đụ dã man. Thành ra. Tôi muốn thế. Tôi muốn cướp hết tinh khí của hai nười đàn ông này. Hồng ra lần nữa với chủ tôi.
Cả miệng lồn tôi đầy ắp hai giòng khí. Tôi thỏa mãn, tôi hãnh diện, tôi sung sướng nằm banh háng ra bắt Thành liếm sạch. Chủ tôi liếm Hồng. Rồi cả bốn mặc đồ ra về lúc trời bắt đầu hoàng hôn. Tối hôm đó, tôi đưa cả nhà lên xe ra quận ăn cơm Tàu. Lúc về nhà chưa ai chịu ngủ. Cả bốn người cùng nhau bàn về những kiểu đụ tối tân hơn cho đêm hôm đó.
Tôi nghe ở Mỹ, ở Pháp có những hòn đảo hay bãi biển đặc biệt dành cho những người thích ở truồng. Họ đến đó là phải thoát y. Cùng chơi, cùng ăn, cùng tắm. Thấy chưa? Như vậy họ có bị xem là bọn dã man bán khai không? Không? Người ta ớm về nguồn cội Người ta thích đi chân đất, thích thoát hết, phủi hết cho thân thể nhẹ nhàng, cho đầu óc thảnh thơi thanh thản, vì cuộc đời vốn dĩ là bể khổ. ừa mới sinh ra đã biết khóc. Thế sao còn trói buộc, cùm gông. Thích mà không dám nói. Đói mà không dám ăn. Thèm mà không dám hỏi. Vô lý đến nhưvậy mà chẳng ai thấy. Cứ phải khoác lên một chiếc áo kim tuyến để che lấy một đầu óc bệnh hoạn, và tấm thân nhơ nhớp thì thiên hạ sẽ khâm phục và bái lạy. Không việc đó nhất định không có tôi, không có chúng tôi.
Với lại có sống được bao nhiêu năm để con người sống cho ra sống? ít lắm. Thời gian nó bay cái vèo là ta đã tóc bạc, gối mỏi, răng long, mắt mờ. Lồn có dâng tận miệng cũng quay lơ. Cặc có dí sát vào mu cũng chạy tuốt. Nên tôi hưởng, tận hưởng những gì thiên nhiên cho. Đói thì ăn, khátthì uống. Hồn nhiên, tự nhiên không gượng ép.
Tôi thích cô Út vì cô đã nói thật tấm lòng của mình. Tôi thích Thành đang tận hưởng. Họ sống với nhau thực, hưởng với nhau thực, đến nổi quên cả chung quanh. Cái gì là chung quanh? Tôi, ông chủ tôi và Hồng? Rồi sao? Chớ chúng tôi không móc lồn và móc cặc cùng loạn với nhau đây sao? Nếu bảo là nhơ nhớp xấu xa thì xin thưa cả xã hội này đều nhơ nhớp xấu xa. Một bà lãnh tụ, vợ ông Ngô… đã sai thủ hạ đốt cả xóm Khánh Hội để độc quyền bán tôn. Như thế chẳng những như nhớp mà còn ác độc. Còn làm tình thoải mái nhưchúng tôi, ai tham gia vào thì có hạnh phúc, có thoả mãn, có đam mê. Không đam mê mà Hồng tình nguyện ở lại đây luôn không về Sài Gòn nữa.