Cô kể cho tôi nghe một hơi không ngừng. Giọng cô thành thật và cảm động. Tôi hiểu và thông cảm với cô ngay bởi vì tôi cũng yêu Thành say đắm. Tôi thì đã được đụ Thành cả năm trời. Còn cô chỉ mới có tối hôm qua. Tôi nghe cô nói đến bọn thằng Báu con bác Khải, thầng Hoàng con chị Lựu, tự nhiên tôi để ý tôi tò mò. Vì tôi cũng là loại thích chơi của lạ. Tôi hỏi cô:
– Hồi nãy cô có nói bọn thằng Báu, thàng Hoàng. Cô… cô thử tụi nó chưa?
Cô quay nhìn tôi cười mím mím. Cô cười vì đã bắt được mạch dâm của tôi, như tôi đã bắt được ý thích của cô đêm qua:
– Có Cô nói. Cũng tại ông chồng cô cứ bận đi xa. Lâu lâu mởi về một lần. Gái một con mà cháu. Thà cứ ở vậy không chồng thì còn chịu được. Đằng này, món gì trên giường ngủ, chồng cô cũng tặng cho cô hết rồi. Nên… nên… nên một hôm thèm quá. Chịu không nổi nữa. Cô bèn nấu một nồi chè, xong cô chạy kêu thằng Báu rủ nó qua ăn. Nó ă.n xong, cô rủ nó ở lại ngủ trưa vì ngoài trời mưa như trút nước. Cô táo bạo nhưvậy bởi có mấy lần cô tắm ngoài giếng, nó núp ở bụi tre lén nhìn cô. Biết thế, cô cố tình khêu gợi nó, nên cô cởi truồng tắm giữa ban ngày. Cô xoay người đối diện với nó cho nó thấy cảnh cô chà xà bông lên vú, lên lồn.
Sau đó, buổi chlều nó làm bộ chạy qua nhà cô mượn cái mác. Cô đưa cái mác cho nó. Nó đứng xớ rớ tìm chuyện nói với cô. Chuyện mấy ổ chim dồng dộc ngoài cây xoài. Chuyện nó tát đìa bắtđược nhiều cá Chuyện nó bẩy được con chồn đèn…
Cô chủ tâm quyến rủ nó nên ngồi xuống đất, vén hai ống quần lên tận bắp vế, đưa hai cái đùi trắng ngần cho nó thấy. Cô liếc nó. Nó luýnh quýnh, mặt đỏ như uống nlợu, làm bộ ngó lơ ra ngoài sân khen mấy cây hoa lài trổ bông.
Cô bật luôn mấy khuy áo, đưa cặp vú hờ hững, nửa kín nửa hở. Nó đứng hết nổi, ngồi phịch xuống gần cô. Cô cứ làm bộ lựa đậu trong thúng. Làm như chẳng biết gì. Con trai mới lớn mà. Cái tuổi dậy thì của nó đang như bình xãng chờ bắt lửa.
Nó vẫn liếc mãi cặp vú của cô. Cô lại vén sát hai ống quần lên. Thật sát, cho một ít lông lồn chìa ra. Nó quýnh quáng, cho hai tay vô thúng lựa đậu với cô Nó làm cho có việc gì để làm, cho đỡ lúng tứng. Chứ cu cậu lựa mãi mà chầng được một hạt nào, vì mắt có nhìn đậu đâu. Cô liếc thấy con cặc của nó trong quần đội cao lên. Nhưng vì nó ngồi nên không rõ. Cô muốn xem cho rõ nên làm bộ nhờ nó lại bếp lấy giùm cái rổ.
Bất đắc dĩ nó phải Đứng lên. Dù đã cố tình lom khom, con cặc cũng chìa ra phía trước, làm cái quần .. đùi vun lên nhọn hoắt. Lấy rổ xong nó ngồi lại chỗ cũ Cô cho cu cậu nhìn thôi, chớ không tiến xa hơn chút nào nữa.
Thế nên ngày hôm sau, và những ngày kế tiếp, Báu lại qua chơi rất thường. Có khi mang ổi, mang mận qua tặng cô. Cho đến ngày hôm đó, ngoài trời mưa nặng hạt, mà lại được cô mời qua ăn chè. Thằng bé chạy ba chân bốn cẳng qua lập tức. Khi cô rủ Báu ở lại ngủ trưa, dĩ nhiên Báu bằng lòng ngay lập tức, dù không buồn ngủ. Báu lên giường xong, cô đóng cửa phòng, cài then. Ngoài kia mưa ào ào. Những tia chớp sáng lòe căn phòng. Cô đắp mền ôm nó.
Báu run như bị ai bắt. Cô gát đùi qua ngay chỗ con cặc đang cứng ngắt của nó. Cô làm bộ mắng yêu: ” Conhưnghe Báu. ” Nó cười không thành tiếng, và rúc rúc cái mặt vào đôi vú của cô. Thấy thế cô cởi hết các khuy áo. Mặt Báu cà sát vào vú cô. Cô nhìn xuống. Báu sững sờ vì lần đầu tiên được thấy tận mắt, rất gần, bộ vú của đàn bà. Cái đùi của cô chà nhè nhẹ con cặc của Báu. Hơi thở Báu trở nên dồn dập. Người nó nóng ran.
Nghe cô út kể, lồn tôi nứng dễ sợ. Mắt tôi nhìn ngoài cửa sổ mà tâm trí tưởng tượng quang cảnh một ngày mưa có cô út đang dụ khị một thằng kép trẻ. Cô nói tiếp:
– Thú vị lắm Hóa ơi! Không biết con’có giống cô ở chỗ thích đụ kép trẻ hay không? Hồi còn nhỏ thì mình thích đụ người lớn. Nhưcô năm mười tám tuổi. Cô với thằng bồ cứrủ nhạu vô rẫy, chỗ nó làm việc. Cô cho nó bú với đụ suốt ngày. Còn bây giờ, tự nhiên cô thích có cái gì lạ lạ thì làm tình mới khoái.
Rồi cô ôm nghiêng người Báu lại đối diện với cô. Cô cho con cặc nó, dù vẫn còn ở trong quần, áp sát vào lồn cô. Cô nhấn đít nó tới, cô cà nhè nhẹ. Cô bắt nó bú vú cô. Và từ từ, cô tuột hết chiếc quần lãnh xuống. Cô cởi luôn quần đùi nó ra. Bắt nó nằm lên trên người cô.
Trời bên ngoài vẫn còn mưa. Cô và Báu nằm đắp mền ôm nhau thật ấm. Cô lấy tay cầm cặc nó đút vào cửa mình. Lúc đó Báu không biết nắc. Cô phải dạy. Đó. Sướng là ở cái chỗ mình phải dạy cho Báu. biết cách làm tình. Cô sướng lạ lùng! Cặc của Báu thực ra chỉ to vừa phải, dài chừng khoảng một gang tay. Vào lồn cô thì con cặc Báu chẳng thấm tháp vào đâu Nhưng cô khoái bởi vì cái dâm của cô cũng khác với thiên hạ. Cũng như uống trà Tàu thì phải uống chung nhỏ, mà uống nước chè thì phải là tô thật bự. Cô phải kẹp hai đùi lạl để cửa mình thu nhỏ, ôm sát cặc Báu thì mới đã, mới sướng.
Tôi nghe cô út kể mà cứ ngỡ là mình đang xem cảnh làm tình của cô và Báu đang đụ nhau da diết. Tôi mơ làm sao một ngày nào đó, tôi phảiđược hưởng một kép trẻ như Báu. Cô út tiếp:
– Lần đầu thì mình phải chấp nhận cuộc chơi bất tương đồng này. Nhưng những lần tới, Báu dạn dĩ hơn. Dám qua ngủ đêm luôn với cô. Nhiều thì giờ, nên cô đã tận tâm huấn luyện Báu trở nên chuyên nghiệp; thành thạo hơn…
Cô ngừng kể mà hồn tôi vẫn lãng đãng dật dờ với câu chuyện. Tôi nghĩmông lung. Tôi thấy Báu đang leo lên trên bụng tôi. Báu đang bú vú tôi… Con cặc của Báu đang ở trong lồn tôi. Cái máu dâm của tôi thuộc loại táo tợn. Cả ngày hôm qua ngoài suối. Cả đêm hôm qua dưới sàn gạch, rồi trên giường. Vậy mà bây giờ tôi vẫn sôi sục, đòi hỏi như cả năm nay chưa gần đàn ông. Tôi đã đụ hai kép trẻ rồi, Thành và Dũng. Tnlớc đây, tôi không để ý cái ý thích của tôi Bây giờ nghe cô út kể, tôi tự nhận thấy mlnh là loại đàn bà ngoại hạng, loại đàn bà chỉ thích kép trẻ. Cô út tiếp:
– Và rồi sau đó thì gần nhưđêm nào Báu cũng mò qua đây với cô để đụ. Báu nghiện, Báu tò mò. Báu muốn được cô chiều chuộng hơn, tôn sùng hơn. Trước
đó thì Báu tự biết mình là trẻ con. Sau vài tháng, Báu tự cho mình là nhân tình, là “anh hùng ” của chốn phòng the…
Báu bắt cô làm theo ý thích của Báu, như bắt cô phải ngồi hẩn lên mặt Báu, để trọn cái lồn ở ngay miệng Báu cho cậu bú cả nửa giờ. Cô ra xong, cũng không được quyền nằm xuống, phải tiếp tục cho đến khi nào Báu đã mới thôi. Hoặc Báu bắt cô bú cặc cả giờ. Cô chiều Báu hết. Cô chấp nhận, vì chính cô cũng muốn thế. Một là mình chỉ huy họ. Hai là được làm nô lệ. Cả hai đều là nỗi khoái lạc đặc biệt của cô trong khi làm tình. Cô có lãng mạn lắm không? Dâm. Thì đã đành. Đằng này cô khác thường hơn thiên hạ…
Tôi ôm siết cô thật chặt. Tôi nói để cô yên tâm là ít ra, trên cõi đời này còn có tôi giống hệt cô về ý nghĩ lạ thường như thế trong chăn gối. Tôi đã nói rồi. Tôi muốn phải đụ dưới suối, ngoài ruộng rẫy, trên giường, nơi gốc mận… Và đêm qua, trên nền gạch đỏ. Khung cảnh làm tình của tôi phải gần với thiên nhiên. Phải có chim kêu, phải có gió thổi nhè nhẹ, có tiếng ve sầu kêu rỉ rả, tiếng dế nỉ non. Lúc bấy giờ tôi tưởng tôi là người khó tính. Nhưng khi nói ra, mấy người bạn đều “nhận tội” là họ cũng giống hệt như tôi.
Biết bao nhiêu triệu người đàn bà muốn, mà vẫn phải câm nín. Một chất keo vô hình đã dán chặt kín những ý nghĩ của họ, giam cầm những đòi hỏi thật tầm thường và tự nhiên cần thiết cho sinh lý. Họ đã phải cam chịu mất mát vì không dám đưa tay đòi hỏi. Thật tội nghiệp cho họ. Thật thảm thương cho họ. Vậy mà cả thếgiới đều đề cao tự do, bình quyền và nhân quyền. Và nhưthế, con người sống còn thua súc vật Chim chóc vào mùa đông tự động bay dù phải vài ngàn dặm để tìm nơi ấm cúng mà sống. Cá cũng thế. Hoang thú cũng thế. Nhưng con người thì không.
Cô út và tôi là gái quê. Có phải vì thế mà chúng tôithành thật với chính mình và với mọi người. Chúng tôi nói thẳng điều mình muốn. Không thể ngồi tháp ngà để ăn mắm và rau. Không thể dùng chén ngọc để uống nước chè vối. Im lặng một lúc, cô út lại tiếp tục:
– Hóa có biết là sau đó, thằng Hữu con chị Lựu, thằng Túc, thằng Hoàng. Cô phải chia phiên ra. Mỗi đứa một đêm. Rồi hình như tụi nó không chịu nổi cảnh người tình chung, nên tụi nó tự đi tìm người tình riêng. Bây giờ chỉ còn có Báu, rất thỉnh thoảng đến đây với cô. Và dĩ nhiên là ban ngày. Còn ban đêm thì ông chủ của con.
Tôi mê quá, tôi ôm siết chặt thân người cô út thấy vậy cô hỏi:
– Hóa có vẻ thích nghe những chuyện ly kỳ phải không?
– Dạ chẩng những thích nghe, mà còn thích làm nữa.
Cô út thành thật nhìn thắng mắt tôi rồi nói:
– Dễ thôi. Một nồi chè, một món quà, một đôi giày là Hóa có thể “câư’ bất cứ một nhóc con nào Hóa muốn. Chỉ cần nghệ thuật như cô đã làm. Phải biết khêu gợi kích thích sự tò mò của các cậu, chiều chuộng các cậu…