Cảnh bất chợt hôn lên môi Thảo.Xuân Thảo ngỡ ngàng toan đẩy Cảnh ra, nhưng rồi, nàng lại buôn lỏng và ngã xuống bãi cỏ. Cảnh miệng vừa hôn Thảo, vừa vuốt ve cặp nhũ hoa đang nhô cao sau làn vải. Chiếc lưỡi Cảnh điêu luyện, nó nút xong lưỡi Thảo là quằn xuống, liếm lấy cổ Thảo, cánh tay di chuyển mò mẫn trên cơ thể nàng. Tôi thấy má Thảo hồng ửng, ánh mắt trữ tình dòm về chân trời mông mênh. Đôi bàn tay mềm mại bóp chặt lấy những cánh lá xung quanh. Hơi thở nàng dồn dập khi bàn tay Cảnh mò xuống chiếc váy dưới của Thảo. Cảnh xem ra không hấp tấp để đụ Thảo mà muốn vờn sao cho con nhỏ này mê mệt mới hết làm phách về sau đây, tôi nghĩ thầm. Anh ta cởi những nút quần Thảo xuống và rồi cuối cùng ảnh và tôi đã thấy được chỗ thầm kín nhất của Thảo.
Cuộc sống là những chuỗi ngày địt nhau – Truyện 18+
Nhật ký của bạn trai.
Trang mở đầu, 26/2/03
Người yêu ơi, em nào biết lần đầu anh gặp em, anh đã yêu em say đắm. Em đẹp, nét đẹp hài hòa của sự dịu dàng, và trinh thục. Lúc đó, con tim anh đã ghi trọn hình bóng em. Từ nơi em, anh đã kiếm thấy tia ánh sáng soi đường trong đêm tối, sưởi ấm lấy con tim bấy lâu vẫn nhạt nhẽo với cuộc sống. Đêm nay vắng lặng quá, anh nghĩ tới bóng dáng em. Em giờ phương nào, đang vui bên ai? Có hay chăng, trong đêm tối, anh vẫn luôn chờ em……
Nhật ký của bạn gái.
Trang mở đầu, 26/02/03
Nhật ký mến, mình đã bước chân đến một nơi xa lạ. Ở nơi đây, mình đã hòa nhập vào cuộc sống mới, và học được nhiều điều mới lạ. Nhưng dù…. mình đã xa cách anh ấy một bể đại dương, con tim mình vẫn không xóa nhòa hình bóng anh ta. Mình vẫn luôn ôm ấp cuộc tình đẹp đẽ thưở nào. Ở nơi ấy, mình và anh ấy đã san sẽ bao niềm vui buồn, lúc thương, lúc ghét…. Anh giờ đây chắc giận mình lắm, hoặc có lẽ anh đã quên mình rồi?………..
Truyện 18+ Cuộc sống là những chuỗi ngày địt nhau
o O o
Ngày 20/08/2000. Hôm ấy là ngày đầu tiên tôi gặp Xuân Thảo. Nét đẹp thùy mị, tươi vui thân thiện của Thảo làm tôi quyến luyến ngay từ lúc mới gặp Thảo. Ngày hôm ấy là sinh nhật của Thảo. Tôi được mời đến do quan hệ của thằng bạn thân tôi và Thảo. Tính tình Thảo vui nhộn và thích trò chuyện. Tôi còn nhớ, trong lúc tôi ngồi lẻ loi một xó, Xuân Thảo đã đến làm quen với tôi:
– Chào anh Hùng, sao anh ngồi đây buồn so vậy? Không ra ngoài chơi với cả bọn?
– Cảm ơn Thảo, Hùng hơi mệt, để lát nữa ra chơi tiếp!!!
– Anh Hùng năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
– Hùng cũng 19 tuổi, lớn hơn Thảo có hai tháng à, xưng hô bạn bè hợp ơn đó. À, chúc Thảo sinh nhật với mọi điều tốt đẹp nhất nhé!
– Cảm ơn món quà và lời chúc của Hùng. Nè, hỏi thiệt nha, Hùng nhìn cũng bảnh trai lắm đó, vậy Hùng có bao nhiêu cô theo vậy??
Tôi đỏ mặt, tánh không quen nói dối, nên ấp a ấp úng:
– Ờ, ờ, Hùng….chưa có người yêu??
Thảo cười mỉm chi, hỏi tiếp:
– Sao vậy??? Bộ Hùng treo bảng đòi kiếm mấy cô người mẫu làm bồ hả?
Tôi lắc đầu, miệng phân bua:
– Đâu có đâu, tại…. tại không có cô nào chịu cho Hùng cua đó!!
– Trời ơi, xạo quá đi Hùng ơi. Cỡ như Hùng mà không có cô nào chịu cua thì coi như đám con trai ế hết đó!! Nè, để xong bữa này, mình giới thiệu cho Hùng vài đứa bạn mình, chịu không? Tụi nó đứa nào đứa nấy là hoa khôi của trường mình không đấy nhé!!
– Thui đi Thảo….mình nhát lắm, mình ít khi trò chuyện với phái nữ nên mỗi lần trò chuyện cứ cà lăm hoài à!
– Uûa vậy chớ sao nãy giờ tụi mình trò chuyện, Thảo đâu có thấy Hùng cà lăm đâu, chỉ …. có… chút xíu hơi nhát thui à!!!
– – Ờ, ờ, ờ, thì Thảo khác…tụi con gái kia khác.
Thảo cười, hỏi móc tôi:
– Vậy Thảo khác với các đứa con gái khác thế nào?
– Ờ…ờ…tôi ấp úng…
– Thì sao….Hùng nói đi
Bí lối, tôi nói thật:
– Ừ, thì tại Thảo đẹp.
Thảo tưởng tôi nói chơi, nên nàng đùa dai:
– Uûa, Hùng nói vậy, là gặp con gái đẹp làHùng hết nhút nhát phải không? Cái này đâu phải gọi là nhút nhát, mà phải gọi là ‘khôn hết mức’ đó nhen!
Tôi đỏ mặt, giọng ập ờ muốn nói bào chữa nhưng lại không biết nói sao:
– Ý Hùng không phải vậy đâu. Ý….ý Hùng muốn nói là Thảo có duyên ăn nói quá nên Hùng cũng quên luôn cái tánh nhút nhát của mình……..
Lúc đó, các bạn Thảo ùa đến, hối gọi Thảo đã đến giờ thổi nến sinh nhật. Chúng tôi đành bỏ ngang câu chuyện. Lúc đó đèn điện tắt hết, và ánh sáng trong căn phòng chỉ còn là ánh sáng của mười chín ngọn nến được thắp cháy. Thảo đứng trước cái bánh sinh nhật, chấp tay cầu nguyện. Đôi mắt Thảo nhắm lại, bàn tay thon thẻ, xinh xinh chấp vào nhau đặt dưới cầm và miệng thì thào những lời ước nguyện. Và rồi, Thảo thổi tắt những ngọn nến mong manh kia và mong nguyện ước của cô sẽ bay theo làn khói biến thành sự thật.
Bên tai tôi lùng đùng những tiếng pháo nổ và tiếng vỗ tay chúc phúc vang dội. Khi đèn được bật sáng, tôi thấy bên cạnh Thảo là một thanh niên cỡ hai mươi, hai mốt, tay cầm bó hồng nhung đỏ thắm, và chiếc nhẫn hột xoàn trao cho Thảo. Giọnh anh ta ấm áp nói với Thảo:
– Thảo, chúc mừng em được thêm một tuổi. Chiếc nhẫn này anh đã mua sau ngày đầu chúng mình cặp nhau. Anh thầm mong được bên em, chăm lo cho em, và đem đến cho em hạnh phúc. Thảo, bằng lòng với anh đi nhé!!!
Cả căn phòng im lặng. Thảo xúc động, mắt nàng hoen lệ, vui mừng, và Thảo ôm anh ta vào lòng. Chung quanh hai người, bạn bè họ đã vỗ tay thật to và chúc những lời tốt đẹp nhất đến cặp uyên ương này. Lâu lắm, Thảo mới lí nhí nói:
– Cảm ơn anh.
Nàng đeo chiếc nhẫn vào tay, mặt đỏ ửng nửa thẹn thùng và vui sướng. Người bạn trai Thảo mừng rỡ nắm tay Thảo, cùng với các bạn Thảo hát bài hát chúc mừng sinh nhật. Tôi mừng cho Xuân Thảo có một ngày sinh nhật thật vui vẻ và có được một người hôn phu đẹp trai, khéo ăn nói và lịch thiệp. Nhưng không hiểu sao, sau những tiếng vỗ tay, chúc mừng ấy, miệng tôi đắng chát và cõi lòng buồn vu vơ. Lẳng lặng rời khỏi đám đông, tôi kiếm chỗ hút điếu thuốc cho khuây khỏa.
o O o
Đằng sau nhà Thảo là một khu công viên hoang vắng. Tôi nhảy rào qua, leo qua, lủi thủi kiếm một chỗ hoang vắng ngồi hút. Lòng thì muốn quên đi Thảo và không còn muốn nhắc đến hay gặp lại nàng nữa. Có chăng lúc gặp lại, bên cạnh nàng là vị hôn phu đẹp trai, đầy đủ tài năng chỉ khiến tôi thêm chạnh lòng. Tôi bất quá chỉ là một tên học sinh quèn vừa mới tốt nghiệp trung học và thuộc thành phần nghèo trong xã hội. Kiếm được một góc kín đáo, tôi ngã người nằm liêm diêm nghĩ chuyện vu vơ.Không biết nằm đó được bao lâu, tôi chợt nghe có tiếng bước chân, ngẩng đầu lên xem thì thấy Xuân Thảo và vị hôn phu của nàng đang dìu bước đi tâm sự. Họ không thấy tôi, vì tôi đang nằm sau một rặng cây, che phủ khắp xung quanh. Tình cờ, họ lại dừng chân và ngồi gần chỗ tôi đang nằm mà họ không hay. Tôi nín thở, theo dõi hành động của cặp tình nhân này.
Vị hôn phu quàng qua vai Thảo, tựa nàng vào lòng, trìu mến nói với Thảo:
– Thảo biết không, lúc Thảo bằng lòng với anh, anh rất là vui. Được cưới Thảo làm vợ, là niềm vui sướng nhất trong cuộc đời của anh. Anh và em sẽ xây dựng một tương lai tốt đẹp và chúng ta sẽ một bầy con cái sống vui vẻ bên ta. Cuộc đời đẹp quá em nhỉ??
Tôi nghe giọng Thảo vang lên:
– Anh Cảnh này, nói thì hay lắm đó nhen. Anh đã nói thì phải giữ lời đó à nhen. Anh mà không làm theo là coi chừng bàn tay độc ác của em đấy nhé!!