Thường thì người ta hay tâm tưởng rằng phái nam dễ bắt chuyện với nhau về vấn đề “tình dục” hơn là phái nữ. Thật ra trong thực tế, mỗi khi các ông gặp nhau, trong lúc trà dư, tửu hậu nếu có nói chuyện gì liên quan đến “đàn bà” thì các ông chỉ khen cô này đẹp, duyên dáng, ăn mặc đúng thời trang, cô này có cái mũi đẹp, đôi mắt đẹp hoặc cô kia lùn quá ăn nói vô duyên,.v.v… hoặc là các ông nói chuyện tiếu lâm để rồi cười với nhau, chứ chẳng có ông nào dám tiết lộ với bạn hữu rằng mình đã mắc chứng bất lực không còn khả năng để phục vụ bà xã hay cô nhân tình nửa?
Các ông cũng không dám hé răng nói cho bạn bè biết rằng bà xã của các ông lúc này “có vẻ hăng hái trong chuyện gây cuộc mây mưa” hơn khi trước, đòi hỏi hơn, hoặc tỏ ra nồng nàn và có kinh nghiệm hơn ngày xưa. Toàn là những điều khiến các ông thắc mắc, nghĩ ngợi nhưng các ông chẳng có bao giở nói cho bạn bè biết những chuyện ấy. Tất cả chỉ vì tự ái và ngượng ngùng.
Ngược lại khi các cô các bà gặp nhau họ vẫn nêu những thắc mắc của họ về vấn đề tình dục để ý kiến bạn bè hầu có thu thập được chút ít kinh nghiệm nào không.
Một số người âu, Mỹ mỗi khi có thắc mắc liên quan đến vấn đề tình dục thì họ đến tìm các bác sĩ chuyên về tình dục học hoặc các bác sĩ chuyên về tâm lý học dể nhờ giải đáp hoặc trị bệnh. Nhưng với người á Đông, dây là một vấn đề rất ngại khi phải tiết lộ với người lạ (dù là với ông thầy thuốc Bắc). Vì vậy ngày nay, nhiều cặp vợ chồng đã theo dõi những cuộc nói chuyện trên đài phát thanh hay truyền hình, của các bác sĩ chuyên về tình dục để thu thập kinh nghiệm, hoặc đọc các sách của các mấy bác sĩ nói trên.
Những sự kiện trình bày trong khuôn khổ bài này cũng căn cứ theo những sách do các bác sĩ chuyên về vấn đề tình dục viết ra.
Khi một người đàn ông không thể phục vụ được bà xã của ông ta trong vấn đề chăn gối thì c(í nghĩa là ông ấy đã bị chứng bất lực. Chứng này không phải chỉ do sự suy nhược cơ thể, hoặc do tuổi tác mà ra. Nó có thể bắt nguồn từ những lo lắng, ưu phiền, sợ sệt. Quá lo sợ sẽ bi sa thải vì hãng đang dư người làm, hoặc quá lo lắng vì buôn bán lỗ lã ế ẩm, nợ nần đều có thể là nguyên nhân gây ra chứng bất lực. Mặt khác, thuốc để trị bệnh mất ngủ, thuốc an thần, thuốc trị bệnh đau tim hoặc thuốc trị bệnh ung thư đều là những dược liệu có thể gây ra. hứng bất lực.
Về phía phụ nữ, những bà không cảm thấy có chút hứng thú nào trong sự giao hoan với ông xã, người ta bảo là các bà ấy bị chứng bệnh lãnh cảm. Có nhiều bà ở với chồng đã có 2 mặt con khá lớn, nhưng vẫn chưa hề cảm thấy có chút hứng thú nào kể từ ngày khi thành hôn. Một số các bà này đã tiết lộ cho các bác sĩ biết sự bí mật của họ và nói thêm vì họ không cảm thấy hứng thú chút nào trong vấn đề gối chăn nên họ thường kiếm cớ thoái thác mỗi khi ông xã đòi hỏi.
Theo các bác sĩ chuyên khoa tình dục thì sự từ chối không cho chồng thỏa mãn như vậy mà không có lý do chánh đáng sẽ làm cho tan vỡ hạnh phúc. Các bác sĩ khuyên quý bà nên chiều ông xã nếu trong người không cảm thấy mệt mỏi thật sự. Chẳng những thế các bà còn cố gắng đáp ứng lại. Điều này sẽ làm cho ông xã cảm thấy hứng thú, họ sẽ yêu thương các bà hơn, vì họ đã được thỏa mãn tự ái.
Đúng ra thì khi cảm thấy không còn hứng thú gì trong vấn dề chăn gối, mặc dù tuổi tác chỉ ở vào hạng trung niên, thì các bà nên tìm đến các bác sĩ chuyên khoa để khám bệnh và xin điều trị. Vì trong cuộc sống lứa đôi, ngoài những bổn phận hằng ngày và những bận rộn về sinh kế, lãnh dục đóng một vai trò rất quan trọng. Nếu cả ông lẫn bà đều không còn thấy hứng thú và xin sự “làm tình” chỉ như một sự bắt buộc, nhàm chán thì sự tan vỡ hạnh phúc xem như không còn xa lắm. Ngoại trừ trường hợp cả hai vợ chồng đều đã lớn tuổi, theo các chuyên gia sự hờ hững về vấn đề gối chăn giữa một đôi vợ chồng còn đầy đủ sức khỏe là một dấu hiệu báo trước nguy cơ tan vỡ.
Trong nhiều trường hợp hờ hững, không muốn nhập cuộc của người đàn bà là do sự thiếu kỹ thuật, thiếu sáng kiến của các ông chồng mà rả. Người đàn ông cần phải có sáng kiến.
Không phải chỉ đợi tới lúc lên giường, mà trước đó người đàn ông phải gợi hứng người đàn bà bằng những lời nói, những sự vuốt ve, mơn trớn. Khi nhập cuộc, điều quan trọng về phía các (ông là nên nghĩ đến sự kích thích người tình của mình. Bằng những vuốt ve, mơn trớn, bằng cách sử dụng đôi môi, người đàn ông có thể tạo cho người tình của mình những đê mê, ngây ngất ngay từ lúc trước khi thật sự đi sâu vào vùng cấm địa. Nhiều bà đã tiết lộ với bạn gái của họ rằng đôi khi họ “ngất” đi trong vài ba giây đồng hồ trong khi người tình của họ hôn hít và mơn trớn họ. Điều này cho thấy là sự vuốt ve rất cần thiết để đánh thức những cảm giác của người đàn bà. Khi thể xác của người đàn bà đã “thức dậy” thì họ sẵn sàng đáp ứng.
Nhiều ông đến than thở với các bác sĩ rằng người tình của các ông cứ “nằm ỳ” ra đó, như một khoe gỗ khi nhập cuộc, và các ông cảm thấy chán nản, thối chí không còn tha thiết gì lắm đến chuyện gối chăn.
Thật ra thì trong vụ này, lỗi là ở nơi các ông. Không thể đổ lỗi cho người đàn bà khi mà ông chẳng biết gì về nghệ thuật yêu đương. Đã không có cái “vốn” về kỹ thuật thì chớ, nhiều ông lại còn khóc ngoài quan ải”, cuộc chơi chỉ mới vừa khởi sự mà ông đã bỏ cuộc, rơi đài trong nháy mắt? thử hỏi làm sao các bà không chán ngán việc gối chăn, rồi từ đó đưa họ đến chứng lãnh cảm kinh niên.
Ngoài những động tác kể trên, ông còn phải ráng sức giữ sự tỉnh táo sau khi hành sự. Để nói chuyện thủ thỉ với bà, hôn hít âu yếm người tình của mình. Các bà rất ghét những ông vừa xong huyện là nằm xuống ngáy pho pho, trong khi ấy thì bà còn đang lơ mơ ngây ngất vì những cảm giác vừa trải qua. Đây không phải là kém về kỹ thuật mà kém hiểu biết về tâm lý của người đàn bà.
Trong bài kỳ trước chúng ta đã đề cập đến vai trò của người đàn ông trong việc gối chăn. Người đàn bà có cảm thấy hứng thú hay không, phần lớn là do sự kinh nghiệm (tài nghệ) của người đìm ông. Nếu không cảm thấy có chút hứng nào, lộp tức người đàn bà sẽ tìm cớ để khỏi nhập thộc, ví dụ như: “em nhức đầu quá, thôi để hôm khác đi anh” thế là chàng đành chịu rút lui có trật tự!
Ngược lại, nếu người muốn đòi hỏi, nổi hứng ti ước, lại là người đàn bà thì sao? Chàng cũng có” thể kiếm cớ thoái thác, bảo rằng: “hôm nay mệt” quá, thôi cho hẹn đến tuần sau sẽ trả bài”. Vậy là nàng cũng cụt hứng luôn.
Nếu chàng và nàng cứ kiếm cớ ìân lửa, từ chối khéo như vậy, lâu dần cuộc sống lứa dôi của hai người sẽ gặp sóng gió. Theo các nhà tâm lý học thì nàng sẽ kiếm chuyện hục hặc với chàng trong cuộc sống thường nhựt. Hai người sẽ gây gỗ nhau vì những chuyện chẳng đáng gì hết. Thường thì chàng hay nhịn nàng (cho êm cửa êm nhà) lâu dần trở thành thói quen.
Theo các bác sĩ chuyên về khoa tình dục học thì trừ phi chàng đã mắc bệnh bất lực, yếu sức thật sự, và chàng không còn yêu thương nàng nữa, còn thì khi nàng muốn được chàng đáp ứng là chuyện không khó khăn cho lắm. Nhưng vấn đề ớ đây là nàng muốn chàng nhập cuộc với nay đủ hứng thú, thay vì “trả bài” một cách chiếu lệ, cho xong việc. Như vậy nàng cũng cần phải có kinh nghiệm bản thân, vừa đủ để biến một người tình miễn cưỡng trở thành một người tình nồng nhiệt.
Việc đầu tiên là nàng cần phải tạo ra một bầu không khí thích hợp. Không phải đợi đến lúc hai người đã vào buồng ngủ, lên giường nằm rồi nàng mới khởi sự tấn công chàng. Nàng phải chuẩn bị từ bữa ăn tối. Nấu cho chàng ăn những món chàng ưa thích. Kế đó là phải thu xếp làm thế nào cho con cái vào buồng của chúng sớm hơn thường ngày. Còn lại hai người ngồi xem TV. ớ phòng khách. Lúc ấy là lúc thích hợp để gợi hứng cho chàng. Dĩ nhiên là nàng phải ngồi cung một ghế sofa với chàng để thủ thỉ những lời tình tứ. Đừng để chàng bị lôi cuốn vào chương trình của đài TV. những hôm có football hay những trận quyền Anh hấp dẫn mà chàng háo hức đón xem (ngay từ mấy hôm trước) thì đừng có chọn hôm đó. Chàng có thể vì mê xem đá banh hay đấu võ mà hờ hững trước sự gây “chiến tranh nóng” của nàng. Đừng quên xức một vài giọt dầu thơm (mùi mà chàng thích) trước khi ra ngồi xem TV với chàng.
Người đàn ông thường có nhiều tự ái, cho nên các ông vẫn hay mời thiên hạ ăn nhậu thả cửa khi được những người này khen nào là ông văn hay chữ tốt, nào là ông làm “áp phe” thành công vượt bực, ông mặc quần áo rất có “gu”,.v.v… Vậy nàng cũng phải vuốt ve tự ái của chàng, những không phải về những điểm mà thiên hạ vẫn bốc thơm chàng. Hãy tìm những ưu điểm liên quan đến nét dẹp trai của chàng để mà khen, dù rằng trong hiện tại chàng có cái bụng xồ xề hơn ngày xưa nhiều, dù rằng tóc chàng đã điểm vài nét phong sương. Hãy vờ vịt đóng kịch rằng: xem gilét cái con A., con B., lạ tụi nó mỗi khi gặp anh là sứ sáp vào mà gợi chuyện. Mắt con C. thì cứ liếc tình với anh khi nó đến đây chơi. Tụi nó đều khả nghi tuất quết. Kể cả anh nữa. Em mà vắng nhà tháng một tuần, lúc trớ về chắc anh “đã ôm quần áo sang thuyền khác”. Dù có cho bạc triệu chắc chắn em cũng không xa anh nửa bước. Chả dại?”
Đại loại là những câu nịnh kín đáo và tình tứ như thế. Mũi chàng sẽ nở to ra và chàng sẽ âu yếm nàng hôn hít nàng loạn xạ. Kế đến là phải tìm những chuyện vui để nói. Nếu có học lỏm được của bạn bè (hay đọc trong sách báo) được mẫu chuyện tiếu lâm nào thì đừng quên kể ra để cho chàng cười. Tuyệt đối dừng lôi những chuyện lỉnh kỉnh thường nhật ra mà nói vào lúc “mùi mẫn” ấy, nó sẽ phá tan ngay bầu không khí thuận lợi, mà nàng đã dầy ông tạo ra từ chập tối.
Tiến thêm một bước là lợi dụng lúc chàng đang vui vẻ vì câu chuyện tiếu lâm ý nhị, nàng hãy dùng dôi tay ngà của mình mà vuốt ve khắp thân thể kháng, miệng thì thầm nhắc lại những kỷ niệm của thuở ban đầu lúc hai người mới quen nhau, kỷ niệm đêm tân hôn, tuần trăng mật. Với sự mơn trớn thân thể chàng và nhắc đến đêm hai người làm tình ìân đầu, chắc chắn chàng phải hiể u là người bạn đời của chàng dang muốn lôi cuốn mình vào “giấc mộng Vu Sơn”. Đừng ngần ngại trong sự vuốt ve thân thể. Chính nhờ những cái vuốt ve vừa êm ái vừa “tàn bạo này mà rất nhiều anh hùng đã phải đầu hàng các cô gái có đôi bàn tay đầy tuyệt kỹ trong nghệ thuật xoa nắn. Cũng đừng ngần ngại hỏi chàng xem chàng có thích được vuốt ve theo cách mình đang tiến hành hay chăng, nhân dịp nàng sẽ thủ thỉ hỏi chàng người đàn ông thích được ve vuốt, xoa, nắn như thế nào. Phải hết sức nũng nịu trong khi hỏi chàng: “Anh dạy cho em ới” thế là đến lượt chàng vuốt ve nàng. Đừng ngượng ngập khi chàng xoa nắn đúng yếu huyệt của mình. Hãy rên lên nho nhỏ và thớ dài não nuột để anh ta cũng biết rằng anh ta đã điểm đúng yếu huyệt của cục cưng rồi.
Theo các sách của ấn Độ và Nhật Bổn thì sự vuốt ve xoa nắn là cả một nghệ thuật. Biết cách xoa bóp, biết đúng vị trí những yếu huyệt của đối phương là nắm phần thắng lợi trăm phần trăm.
Nhiều người đàn ông chỉ nhờ am hiểu vị trí các yếu huyệt trên thân thể người đàn bà nên đã hạ được vô số “thành trì” kiên cố dù rằng lúc ban đầu người con gái chỉ cho phép người yêu được dùng đôi bàn tay thám sát nàng khi nàng vẫn còn mặc đầy đủ quần áo.
Thật vậy nhiều phụ nữ âu Mỹ đã tiết lộ cho các bác sĩ chuyên về tâm lý và tình dục biết rằng họ rất khoái dược người yêu dùng đôi bàn tay mơn trớn và vuốt ve thân thể họ trước khi hai người thật sự nhập cuộc. Có cô nói rằng khi đôi bàn tay của người tình chạm vào những nhược diềm trên thân thể thì cô ta co rúm người lại và cảm thấy khoái lạc, đê mê, dâm thủy tràn ra như nước suối Cam Tuyền… Muốn được tận hưởng khoái cảm nàng phải chối bỏ sự e dè, ngượng ngập. Phải giữ tay chàng lên ngay nơi chỗ mà mình thích được tay chàng xoa nắn.