Lòng Sơn như ấm lại được Phong quan tâm như mọi ngày.
– Không được, cứ phải uống một ly đã.
– Nhưng mà nó không biết uống – Phong nói như quát
– Tập mà uống đi chứ, ai lại con trai mà….
– Thôi, cố mà uống lấy một ly – cả bọn phụ hoạ.
– Vậy tao uống một ly thôi nhé. Sau tao không uống nữa đâu.
– Nào, dzo….. 100% nhá.
Sơn nhăn mặt đưa ly rượu lên môi. Nó không dám uống ngay mà chỉ từ từ nuốt thứ nước vừa cay, vừa đắng đó. Rất nhanh, Sơn thấy anh Hoàng uống cạn ly rượu của mình và anh đổi ly cho Sơn, sau đó lại uống cạn. Bọn kia đang mải ngửa cổ uống nên không nhìn thấy.
Sau đó, mọi người cùng uống rượu và nói chuyện luyên thuyên. Sơn không uống rượu, nó ngồi nhìn Phong, nhìn Hoàng và nghĩ vu vơ, hai tay nó đặt hờ xuống ghế. Tự nhiên nó lại liếc sang nhìn Hoàng. Hoàng đẹp quá. Anh có râu quai nón, mạc dù đã được cạo nhưng vẫn còn vết mờ mờ. Anh mặc chiếc áo pull có mở cúc phía trước, và khoác một cái áo da bên ngoài. Mắt Sơn dừng lại ngay nơi cổ áo để hở cúc. Một hàng lông loăn xoăn ngay ngực Hoàng làm cho Sơn thấy thích thú. Sơn nhìn tiếp xuống dưới. Anh mặc quần jean bó sát lấy cặp đùi to và khoẻ. Một mẫu người lý tưởng. Từ trước đến nay Sơn chỉ thấy Phong đẹp, giờ nó mới được nhìn thấy một người đẹp hơn. Mà kìa, một khối to, lùm lùm ngay giữa hai đùi của Hoàng…. Vì quần bó, nên Sơn như nhìn thấy lằn lên một cái gì tròn, mà dài… Nhìn tới đó, tự nhiên Sơn thấy nóng ran cả người, và thấy tưng tức nơi hạ thể.
– Nhìn kìa, thằng Sơn đỏ mặt…. Hay là cũng muốn có người yêu rồi? Năm mới tao chúc mày có người yêu nha.
– Không phải đâu – Thằng Phong nói – Tại chúng mày ép nó uống rượu đó.
– Rượu sâm panh ấy mà – Thằng Hoà nói to – Phụ nữ còn uống được. E, tiểu thư, nay tôi là chủ nhà, chúc ông một chén được không? Cố gắng đi mà. Nam nhi thời nay ai lại không biết uống rượu?
– ừ ha, uống đi – Thằng Quang phụ hoạ.
Tiêu rồi, Sơn nghĩ. Nhưng chả lẽ lại để chúng nó biết mình là “tiểu thư” thật? Anh Hoàng không uống vụ này, ai đỡ mình đây? Thôi thì đành nhắm mắt vậy.
Nó uống một hơi hết ly rượu. Người nó đã nóng càng thêm nóng. Và lạ chưa, cái buồi của nó lại cứng lên, giật giật, y như cả ly rượu dồn vào đó. Sơn cố ép hai đùi lại để bọn bạn không nhìn thấy, nhưng càng bị ép, cái buồi của nó lại càng cứng hơn. Nó thoáng thấy anh Hoàng nhìn nó và mỉm cười….
– à nha, nhà tao mới có cái này hay lắm – Thằng Hoà nói – Tao vào lấy cho bọn mày xem.
Hoà đứng dậy chạy vào buồng. Anh Hoàng ngồi ngay xích lại gần nó. Anh ngồi hơi sát làm cho tay nó vô tình để lên đùi của anh. Nó đặt úp bàn tay lên đùi anh, và có cảm giác như có một luồng điện từ anh truyền vào người nó.
Thằng Hoà đã ra, tay bê một hộp vuông to cỡ nửa cái bàn.
– Cái này phải tắt điện đi nhìn mới đẹp.
– ừ tao tắt nha. – Thằng Quang nhanh nhẹn đứng dậy tắt đèn.
– Từ từ, tao chưa thấy công tắc – tiếng thằng Hoà.
– Tập mà mò đi, chứ nếu mày đi chơi với bồ buổi tối thì sao? ha ha….
Trong bóng tối, bỗng anh Hoàng dựng chân lên, và bàn tay Sơn rơi đúng vào háng anh. Sơn để im, nhưng lại thấy anh cúi gập người để ép sát tay Sơn vào chỗ ấy.
Thằng Hoà đã tìm được công tắc và bật lên. Một ánh hoà quang chạy quanh cảnh bắn pháo hoa, bản nhạc “Happy new year”. Trong khi chúng mài nhìn đồ chơi của thằng Hoà thì Sơn áp hẳn tay vào cu của anh Hoàng. Không thấy anh Hoàng phản ứng, nên nó mạnh dạn nắm lấy là bóp nhè nhẹ. Từ lâu, Sơn vẫn ao ước được nhìn buồi của người khác, được cầm nó vào tận tay. Nhưng, nó rất sợ mọi người biết nên chua dám nói với ai. Nay nó đã được cầm đây, mắc dù phải qua lớp vải quần, nhưng nó cũng thích lắm. Chao ôi, buồi của Hoàng mới to làm sao. Sơn thích thú gang tay ra đo thử, nó phải dài đến 18 phân là ít. Nếu chỉ có hai người, chắc hẳn nó đã luồn tay vào bên trong quần của anh rồi…
– Thôi, đã 1 giờ rồi – Thằng Quang lên tiếng – Tao phải đi thôi, kẻo mai lại bị mưa đấy.
Sơn vội rút tay về để lên đùi mình trước khi điện bật sáng. Mặt Sơn đỏ nhừ. Nó liếc sang nhìn Hoàng, nhưng không thấy anh biểu lộ gì cả.
– Tôi cũng phải đi đây. Tiểu thư cho Phong mượn xe nha, ông cứ ở đây chơi với Hoà là anh Hoàng. Lát nữa Hoà chở tiểu thư về nha, nhớ về sớm kẻo mẹ mắng.
Sơn bỗng ghét Phong. Cái đồ, đã có người yêu rồi còn giả bộ quan tâm đến người ta.
– Thì xe đó, ông cứ đi với người ta đi. Còn tôi tự lo được mà.
– ừ vậy đi nha.
Anh Hoàng và Hoà tiễn chân mọi người ra cửa, xong quay vào, Hoà nói:
– Hay là chúng mình cùng ra chùa xem người ta hái lộc đi.
– ừ, hay đấy. ở Hà nội mọi người cũng hay ra chùa đêm giao thừa lắm. Nhưng chùa có xa không?
– Cũng gần thôi, đi xe của em, chở ba. Nay ngày tết chắc cảnh sát họ không phạt đâu.
Hoà dắt xe ra. Anh Hoàng nói:
– Sơn bé ngồi giữa, anh ngồi sau.
Sơn lại tiếc. Giá như nó được ngồi sau anh Hoàng, nó đã có điều kiện được ôm anh, và biết đâu lại được sờ… Nghĩ tới đây, buồi của nó lại cương cứng. Sợ Hoà biết cu mình đang cứng, Sơn không dám ngồi sát vào Hoà mà cư dịch ra phía sau. Và, lưng nó lại được áp sát vào cu của Hoàng, cu anh cũng đang cứng. Hoàng đặt nhẹ tay lên eo của Sơn, mặt hơi nghiêng. Sơn cảm thấy hơi thở của anh phả vào tai, và nó thấy một mùi rất lạ. Phải rồi, mùi của đàn ông…..
Đến chùa. Mọi người đi lễ đầu năm rất đông. Hoà dựng xe và nói:
– Anh Hoàng và tiểu thư đứng đây nha, em vào chùa cố kiếm cành lộc đầu năm cho hên.
Nó cười và chạy biến. Chỉ còn lại Sơn và anh giữa biển người. Sơn im lặng nhìn anh đắm đuối. Hoàng cũng nhìn Sơn trìu mến. Cả hai người im lặng. Sơn thì ngồi trên yên xe, còn Hoàng thì đứng kế bên. Một lúc lâu sau.
– Sơn bằng tuổi Hoà hả?
– Vâng ạ, chúng em cùng học với nhau. Nhưng em thi rớt đại học.
– Sơn có bạn gái chưa?
– Em ghét con gái lắm – Sơn nói nhanh
– Sao vậy?
– Em cũng không biết. Em chỉ đi chơi với bọn thằng Hoà thôi, nhung bây giờ chúng nó có người yêu hết rồi. Lúc nãy…..