VN88 VN88

Địt nhau phê lòi dưới thung lũng không tên – Truyện 18+

*
* *

Cả nhóm cứ cắt rừng mà đi như vậy trong nữa giờ đồng hồ. Cuối cùng họ dừng lại ở một khoảng rừng có dòng suối chảy quanh một quả đồi nhỏ tròn trịa. Đó là nơi mà Phi đã chọn. Trong khi Phi cắm cọc dựng lều, Khải và Thọ hỳ hục mở hố đào mới ngay bên cạnh. Dường như hy vọng tăng cho họ thêm sức lực. Phi trở lại tươi tỉnh. Hắn nói đùa luôn miệng vẽ ra những viễn cảnh tươi sáng, ý chừng động viên mọi người.

Đến khoảng gần ba giờ chiều, những ba lô đất đầu tiên được moi lên. Nhưng sau khi xem xét, Phi quyết định đào sâu hơn nữa. Dù sao với cả bọn hắn là người có kinh nghiệm nhất nên ý kiến của hắn được thực hiện một cách nghiêm túc. Khải và Thọ tiếp tục đào sâu hơn xuống những tầng đất đỏ. Khi hai người đã mệt, Phi và Sơn xuống đào thay.
Trong một phút nghỉ tay, Phi nhìn Sơn bằng ánh mắt không bằng lòng :
– Mày đang nghĩ gì thế?
– Thì sao? Sơn ngạc nhiên hỏi lại.
– Trông cái mặt cứ như đưa đám! – Phi làu bàu – Hay là mày chán rồi?
Sơn khẽ lắc đầu, nói giọng đăm chiêu :
– Chán thì không chán, nhưng mà ngán quá. Phi à! Không hiểu sao tao cứ linh cảm thấy có một cái gì đó không yên ổn…
Phi cười khẩy :
– Linh cảm!… Hóa ra mày mà cũng mềm yếu như thế sao?
Sơn lắc đầu :
– Đó không thể gọi là mềm yếu được.
Phi nheo mắt nhìn Sơn :
– Ừa… nhưng mà mày linh cảm cái gì chớ?
Sơn đăm chiêu :
– Không hiểu sao nhưng suốt cả ngày hôm nay, tao cứ cảm thấy nóng ruột hoài à? Lòng dạ cứ nóng như có lửa đốt vậy…
Phi không thèm nghe hết câu. Hắn “xì” một tiếng như tiếng rắn hổ rồi vớ xẻng đứng phắt lên:
– Thôi, làm đi. Chỉ toàn nói gở!
Sơn không nói gì thêm, lặng lẻ đứng dậy tiếp tục công việc. Trên đầu họ, vầng mặt trời đã nghiêng nghiêng trên rừng cây nhưng ánh nắng vẫn xói xuống gay gắt. Ở những chỗ trống, nơi mặt trời rọi xuống được mặt đất, hơi nước bốc lên mờ ảo làm cảnh vật rung rinh giống như một tấm gương mờ, Trong cái im lặng mênh mông của rừng, tiếng những nhát xẻng soàn soạt nghe thật xa lạ và cô độc làm sao! Nhưng có lẽ không ai trong số họ có thời gian để suy nghĩ về điều đó. Giống như những con dế bướng bỉnh, cả bọn mải miết làm việc, mỗi lúc đào một sâu hơn vào lòng đất.

Phần 4: Cuộc Trả Giá Đầu Tiên

Cũng vào giờ đó, tại một khoảng rừng thưa thuộc thung lũng Khỉ.
Đó là một khu đất khá bằng phẳng. Nơi tập trung những kẻ buôn bán. Hàng dãy lều san sát bên nhau, bày ra đủ thứ hàng hóa. Từ sáng đến tối, một không khí mua bán, đổi chác, ăn nhậu lộn xộn bao trùm lên khu vực. La liệt những người đào vàng ngồi phệt xuống nền đất, mải miết ăn nhậu, cờ bạc bằng tất cả dáng vẻ tạm bợ mà chỉ ở những khu đào đãi vàng mới có.
Người bán hàng ở đây không chỉ có phụ nữ. Người ta có thể thấy ngồi sau những sạp hàng có cả những gã vạm vỡ, râu tóc xồm xoàm. Hầu hết bọn chúng đều có vũ khí tùy thân giấu sẵn trong tầm tay để khi cần là có thể rút ra được ngay! Điều đó có thể nói lên tính chất dữ dội của vùng đất này: Bất cứ lúc nào cũng có thể bị cướp hàng, cướp tiền. Do đó, phàm đã dấn thân vào vùng đất này đều là dân chịu chơi, là những kẻ có máu giang hồ để khi cần, sẵn sàng thí mạng mới mong co thể trụ nổi!
Quán mụ Ba Béo nằm dưới một gốc cây cổ thụ với cái thân cong queo và tàn lá rậm rạp. Đây là nơi tụ hợp, là hang ổ của dân anh chị, đầu nậu. Đây cũng là một trong những địa điểm ăn khách nhất của bọn gái làm tiền.
Mụ Ba Béo chủ quán là một người đàn bà đã hơn 50 tuổi nhưng trên khuôn mặt ních mỡ, đôi mắt vẫn luôn đong đưa tình tứ với khách. Ngồi bên cạnh mụ là một ông già khoảng gần 60, dáng gầy gò. Khác với vợ luôn miệng nói, ông già này hầu như cả ngày không mở miệng nói một câu. Trên gương mặt của ông ta, ánh mắt có vẻ lờ đờ chậm chạp, nhưng nếu nhìn kỹ hơn sẽ thấy từ đó luôn phát ra tia sáng lạnh lùng.

Trong quán mụ Béo đang có khách. Ngồi với tên Tạ đao phủ và Đức còn có thêm hai tên khác cùng hội. Tên có cái dáng cao lênh khênh là Duy. Còn tên có dáng người lùn tịt và mái tóc đâm thẳng ra phía trước như mái che trên đôi mắt trợn trạo là Hoàng, nhưng không hiểu sao đồng bọn lại gọi hắn bằng cái biệt hiệu “Quých” và hắn cũng hài lòng với cái tên quái gỡ đó.
Cả bốn đứa nữa nằm nữa ngồi trên cái chiếu nhỏ ở góc quán. Ở giữa chúng là hai chai rượu và một đĩa khô nướng đã vơi. Trong khi ba tên kia mặt đỏ gay, Tạ vẫn còn tỉnh táo như thường. Hăn đưa cao ly rượu giục bọn đàn em :
– Vô đi, các chú! Trăm phần trăm nghen!
Cả bọn nâng ly, uống cạn một lượt. Tạ đổ rót rượu ra các ly. Hắn quay sang hỏi Quých:
– Nè, tình hình bọn đó ra sao?
Quých trả lời giọng ồ ồ :
– Bọn chúng mới chuyển chỗ đào vô sát chân đồi Mâm Xôi.
Tạ gật gù :
– Chà, tự nhiên quá hen! Đất có Thổ công, sông có Hà Bá mà tụi nó cứ làm như ở nhà không bằng. Các chú tính sao?
– Cho tụi nó một mồi lửa đi, anh Hai! Duy nói.
– Ưøa, phải đó, anh Hai để tụi em! Quých hăng hái nói tiếp.
Tạ gật đầu :
– Các chú làm đi. cảnh cáo cho tụi nó biết.
Hai tên Quých và Duy bật dậy xăng xái bước ra khỏi lều. Tạ dặn với theo :
– Làm lẹ nghe tụi bây. Ý ông Lai chỉ muốn cảnh cáo nhẹ cái đã!
Hai tên đàn em gật đầu nhanh chóng biến sau những bụi cây. Tạ và Đức vẫn nằm yên ở tư thế cũ, Đức quay sang phía bà chủ quán cười cười hỏi :
– Bà Ba nè… Sao mấy hổm nay không thấy con Tuyết, con Bình đâu hè?

VN88

Viết một bình luận