VN88 VN88

Địt nhau phê lòi dưới thung lũng không tên – Truyện 18+

Vào lúc Hường và Thủy đang nặng nề khiêng cáng đưa Thọ về bệnh xá. Thì nhóm của Sơn cũng đã lần tới khe Rùa Vàng. So với thung lũng Khỉ địa thế nơi đây hiểm trở hơn bởi triền dốc những khe sâu và rừng cũng rậm rạp hơn nhiều.
Khe Rùa Vàng. Là một thung lũng dài khoảng hai trăm mét với một dòng suối khá sâu chảy xuốt chiều dài ấy. Từ một triền dốc nhóm ba người lặng lẻ nhìn xuống. Thấy loáng thoáng trong màu xanh là tiếng cười nói, tiếng đào đất lào xào. Rừng cây che khuất đi cái không khí tất bật, tràn đầy dục vọng của một khu đãi vàng. Nhưng qua những lời đồn đại thì địa điểm này thậm chí còn khốc liệt hơn nhiều so với thung lũng Khỉ.

Sau một lúc quan sát, Phi thở dài :
– Nào, xáp vô chứ?
Sơn lắc đầu :
– Thong thả đã. Xem tình hình ra sao?
Vừa quấn điếu thuốc rê và mắt vẫn không ngừng quan sát bên dưới, Phi bình luận :
– Tao cảm thấy ở đây có vẻ dể chịu hơn.
– Được, để rồi coi! Sơn lấp lửng. Anh đã quá có kinh nghiệm trước những khu vực như thế này và không dể bị đánh lừa bởi sự bình lặng giả tạo của nó.
Phi quay sang Khải :
– Mày nghĩ sao?
Khải cười phô hàm răng vẩu :
– Ừ, thì liều liệu mà tính.
Như được động viên bởi thái độ bất cần đó, Phi quẳng mẩu thuốc lá trên tay rồi đứng thẳng lên. Hắn dõng dạc nói :
– Nào, tiến lên anh em! Xáp vô. Kẻ nào mạnh, kẻ đó thắng!
Nối theo nhau, bám vào những gốc cây, cả bọn lần xuống khe. Một lúc sau, toàn cảnh khe Rùa Vàng với những lều lán, những hố đào, những con người mãi miệt đào đãi đã hiện ra với tất cả sự lộn xộn, sự tạm bợ đầy bệnh hoạn.
Vừa hăm hở, vừa e dè thận trọng, cả nhóm lại bắt đầu bước vào cuộc phiêu lưu mới mà chính họ cũng không thể đoán biết trước được hậu quả. Giống như những kẻ liều lĩnh, họ lại bước vào một canh bạc mới mà cái đem đặt vào cửa chính là số phận của mỗi người

Phần 5: Khe Rùa Vàng

So với thung lũng Khỉ, số người đào đãi vàng ở đây ít hơn. Tất cả chỉ chừng dăm chục người. Những kẻ vào đây buôn bán cũng không nhiều và không dựng lều lán. Họ khoác những ba-lô hàng và len lỏi qua các hố đào. Mọi sự mua bán, đổi chác, kể cả ăn nhậu đều được tiến hành bên miệng hố.

Ở ngay đầu khe, nhóm của Sơn đã gặp ngay nhóm ông già. Ông già đang bận bộ đồ bà ba đen kéo đất từ dưới hố lên. Nhận ra người quen, ông gật đầu hỏi bằng giọng của người đã biết rõ kết cục :
– Sao? Chịu không nổi hả?
Sơn gật đầu
– Tụi nó ép quá trời, bác ơi!
– Tôi biết ngay mà! – Ông già nói chậm rãi – Các chú chưa có kinh nghiệm, thế nào cũng mắc với bọn nó.
– Tình hình ở đây sao bác? Sơn hỏi.
Ông già kéo mạnh chiếc ba lô đầy tứ đất từ dưới hố lên. Ông tháo dây buộc miệng ba lô. Vừa làm, ông vừa nói :
– Cái chính là đừng có gây sự. Mình mần ăn chứ có phải lên võ đài đâu. Tôi chỉ biết khuyên các chú như vậy thôi.
Sơn tiếp tục hỏi :
– Còn tụi đầu nậu?
Ông già gật đầu và chỉ về chiếc lều cạnh dòng suối cách đó một quãng :
– Ở đây chỉ có một thầu. Cô ta tên Thúy. Nếu muốn làm cho cổ thì lại đó. Làm riêng cũng được, nhưng phải xa chỗ của cổ.
– Đầu nậu là đàn bà? Phi ngạc nhiên hỏi.
Ông già nhìn Phi một lúc rồi mới trả lời :
– Tôi khuyên mấy chú chớ có dại mà dây vô người ta!Bữa trước có mấy người tính gây chuyện với cô Thúy, nhưng rồi lãnh đũ hết!

Khải nhếch mép :
– Chắc là tụi trẻ ranh?
Sơn lừ mắt nhìn Khải rồi quay sang phía ông già :
– Ở đây có chỗ bán đồ không bác?
Ông già nhìn lướt qua cả nhóm và khi đã hiểu ra, ông lắc đầu :
– Hồng có. Nhưng tôi biết có một nhóm muốn về. Đến nói với họ để lại dụng cụ cho mà làm.
Cả bọn tươi tỉnh hẳn lên. Sơn nắm tay ông già :
– Cảm ơn bác quá!

VN88

Viết một bình luận