Nếu mà Bình thoả mãn với chỉ một người đànbà thì sự việc có lẽ đã xày ra khác, đàng này gã dùng quyềnlực mới khámphá để cámdỗ thêm những người mới. Gã dòdẫm với những câu hỏi kín đáo như “Cô có thậtsự muốn và cần cái côngviệc này không ?” Nếu gã nhận thấy có sự tuyệtvọng thì gã làm tới. Lâu lâu thấy ả nào có vẻ “quậy” một chút thì gã bấtchợt hỏi ả và phốingẫu có hay thường gầngũi hay không. Nếu ả caumày thì gã thốilui ngay. Còn nếu ả cười mỉm hay cười phá lên thì đó là dấuhiệu gã có thể tiến tới.
Bây giờ thì hiếm có một ngày qua mà không có một ả chui xuống gầm bàn bú gã. Thoạtđầu, gã cũng sợ có mấy ả cự lại sự tấncông của gã sẽ đi tố xếp. Rốt cuộc chả có gì phải sợ. Chỉ có một ả đi khiếunại với xếp. Bình lấpliếm nói ngược lại là chính ả đã tántỉnh gã trước. Là một tay nói điêu có sức thuyếtphục nên xếp đã tin lời gã mà không tin ả kia.
Nhanhchóng, Bình có một hậucung cả ba chục người đànbà làm ở nhiều khâu trong hãng. Họ đều ưngthuận phụcvụ gã một lần mỗi tuần, chuyện không khả dĩ nhưng gã cũng ráng sức gặp hết thườngxuyên. Gã không thỏa chỉ với các cú thổi kèn. Cuốicùng, tấtcả các ả trong hậu cung của gã cũng phải dẫn xác đến chỗ ở của gã, nơi này gã đụ muốn…tét mấy em luôn. Bâygiờ có tưliệu sống để thựchành, Bình trởnên một nhân tình sànhđiệu. Mấy em rên siết chíchoé dưới cái dươngvật gần haimươi phân của gã đút sâu trong âmđạo nhỏbé của mấy em.
Nếu Bình giớihạn việc đụđéo bấthợppháp của gã chỉ ở chỗ gã ở thì chắc mọingười đều vuivẻ. Nhưng một ngày nọ nứngtình caođộ làm Bình tuột tuốtluốt. Gã mơ màng về Quỳnh Giao, người đànbà đã khởiđộng mọi chuyện. Gã trước giờ muốn chơi lỗ đít em nhưng chưa có dịp. Quyết định kỳ này phải giảiquyết vấnđề trong một tiếng giờ ăn trưa, gã gọi em và ra lệnh em phải bỏ giờ nghỉ trưa để gặp gã trong nhà kho. Nơi đó ít người đến và là một điểm hoànmỹ để gã chơi em một cú.
Bình lấy một hũ mỡ trơn vadzơlin ra khỏi ngăn kéo bỏ vào túi. “Anh đi ăn pizza nghen Linh” gã nói với ả thưký khi đi ra. “Có gì đem về cho em một miếng.” Linh cười tựmãn trông gã đi ra. “Đúng rồi, biết anh đi ăn pizza loại nào rồi,” ả lẩmbẩm, “Cái loại rắc ở trên đầy lông mao chứ gì.” Từ lâu ả đã biết được Bình đang dở trò gì, ả kếhoạch tốngtiền gã để lên lương, một khi có được tảy ! Lấy một cái máy chụp hình kỹ thuậtsố từ ngăn kéo, ả cẩn thận theo sau Bình đi hẹnhò với Quỳnh Giao.
.
Quỳnh Giao đã đợi sẵn khi Bình đến nơi. Quầnáo hai người được mauchóng némvứt sang bên khi người đànbà dâmđãng quỳ gối chuẩn bị cho việc bú mút cưỡng bách, mặcdù Bình đã cứngngắt như một cán búa. “Kỳ này anh sẽ đéo đít em, em cưng à.” Bình hề hề bảo. Sau khi liếm âm đạo em vài phút cho em nóng máy, gã lật úp em lên một cái thùng cạttông cứng, bôi mỡ trơn lên dươngvật rồi từ từ đút vào lỗ đít chật của em. “Thật là thiênđàng !” gã nghĩ khi gần hai mươi phân củaquý của gã đã đút tọt vô hết trong cái cửa hậu đó. Em nhănnhó vì vừa đau thoạt đầu vừa sướng bâygiờ, cái nóng rát nó…ĐÃ làm sao ! Ả Linh trong bóngtối gần đó đang nhắm cặp nam nữ giandâm quằnquại qua khungkính máy ảnh. Sợ tiếng click máy ảnh dù nhẹ có thể làm độngtỉnh, ả quyết định chờ chụp hình khi gã Bình xuất tinh. Cũng nứng l.. tộtđộ trước cảnh tượng trước mắt, ả dân đồng tính luyến ái thọt tay vào quầnxịp và lăn, vấn âm vật giữa ngón trỏ và ngón cái. “Phải tống tiền, tốngtình họ mới được” ả thầmnhủ như vậy.
Một sơ xuất nữa là gã đã không xem lại thời khoá biểu của các xếp vào ngày hôm đó, đúng là ngày kinhlý nhàkho của các xếp. Độtnhiên, xếp gã, xếp của xếp gã và vị xếp lớn đứng thùlù ở đó, miệng họ há hốc kinh ngạc. Khi gã thấy họ thì đã rồi, gã bắn tinh chèn lấp lỗ đít Quỳnh Giao chắc tới hôm sau vẫn còn rỉ ra.
“BÌNH, ANH CÚT ĐI NGAY, BỊ ĐUỔI NGAY TỪ LÚC NÀY !” xếp gã la lớn. Vị xếp giận dữ gọi bảoan hộtống Bình lên vănphòng lấy tưvật trước khi đẩy gã ra khỏi cửa hãng. Gã từ đó không còn đặt chân đến bin đinh đó nữa.
Gã Bình đau khổ về nhà, làm tĩnh tắm bôngsen nước nóng, xoa đầy xàbông xủi bọt như thườnglệ. Xoa xàbông xủibọt đến dương vật thì ký ức còn “tươi”, cảnh môngđít tuyệtvời của Quỳnh Giao kẹp chặt lấy nó làm dươngvật gã lại cương cứng. Một nụ cười thaythế cho nét đaukhổ trên gươngmặt gã. “Cũng đáng thôi. Rồi mình cũng quên đi cái gióp khốn nạn, nhưng sẽ không baogiờ quên miếng ngon đó.” Gã nằm trải trên giường, tay sục theo ký ức đụ đít ả Quỳnh Giao nóngbỏng, thật là “bót”, phê ơi là phê… “Bâygiờ mình phải làm quen với chị năm thôi, chắc phải một thời gian dài…” Gã đoán không sai, phải lâu lắm nữa gã mới được nếm mùi vị ăn nằm trở lại.
Nực cười thay, Quỳnh Giao không những không bị cho nghỉ việc mà còn được thăngchức cộng lên lương. Ả bây giờ “mần” với ba người đànông tại sở thay vì chỉ một. Xếp của gã Bình vào thứtư, xếp của xếp thứnăm, còn xếp lớn thì dành ngày thứ sáu. (Hết)
(Truyện 18+ sướng nhất tại Truyen18.cc)