VN88 VN88

Em cho tôi nhét cặc vào lồn trong ánh lửa ma chơi – Truyện 18+

Trong bóng tối, Hưng lần bàn tay xoa đều trên mặtngôi mộ chỗ chàng ngồi. Có hai vùng phân biệt hẳn, một khoảng ấm áp vòng ngay dưới đùi Hưng, còn chung quanh đó lạnh ngắt hơi xi măng. Điều này cho chàng quả quyết là cô gái tóc vàng kia nhất định vừa mới rời khỏi đây không lâu. Chính mắt chàng đã nhìn thấy cô ta lướt qua ánh đèn cầy. Mặc dù ánh sáng nhỏ nhoi, nhưng khoảng cách chỗ chàng đứng lúc nãy và nơi đây đâu có cách xa nhau bao nhiêu. Hơn thế nữa. Lúc mới tới, chàng còn dẫm lên một cây đèn cầy và chàng đã nhanh tay lượm lên bỏ vào túi quần. Cây đèn cầy này giống y như cây đèn cầy cô gái cầm trên tay bữa nọ. Có lẽ cô gái làng chơi thấy Hưng cứ ì ra nên hơi nản, hỏi chàng:
– Anh có muốn về phòng em nghỉ không?
– Không, anh muốn ở đây.
– Em ở một mình nên không có ai làm phiền phức anh đâu Hơn nữa, em không có tính tiền phòng anh đâu mà sợ.

Hưng vừa nghe một tiếng động thật nhẹ gần đó. Chàng có linh cảm có người đang rình mình. Nên thì thầm bảo cô gái.
– Anh vừa nghe thấy c6 tiếng người thở đâu đây.
Cô gái chồm lên mình chàng, ré lên nho nhỏ:
– Anh đừng có hù em nghe.
– Anh không hù em đâu, có người rình chúng ta thực đó.
Cô gái làng chơi bắt đầu run rẩy. Hình như cô ta cũng vừa nghe thấy tiếng chân ai đi nhè nhẹ.
– Có tiếng người đi thực phải không anh?
– Em cũng nghe thấy rồi à?
– Dạ… không lý có đứa nào đem khách vô đây hay sao?
– Chúng mình thử đi tìm xem có đúng nhưvậy không.
Cô gái thì thào:
Em có linh cảm không phải tụi em đâu.
Hưng cười nho nhỏ.
– Không lý ma hay sao?
Nói xong Hưng định xô cô nàng ra, nhưng cô ta ghì chặt lấy chàng, thì thào.
– Anh ơi, hay là chúng mình về đi nhe.
– Về sao được, dù cho là người hay ma, anh cũng muốn gặp một lần cho biết.
– Nhưng em sợ quá hà !
– Em sợ cái gì chứ.
Cô gái vẫn run lẩy bẩy nói.

– Bây giờ em mới nhớ ra. Cách đây hơn một tuần, người ta tìm thấy một lão già chết trong này.
Hưng cười hì hì.
– Trong nghĩ địa lẽ dĩ nhiên phải có người chết rồi.
– Anh đừng có dỡn mà, để em nói anh nghe. Thì em nói đi, anh đang nghe đây.
Cô gái luồn một tay xuống dưới quần Hưng, xoa nhè nhẹ.
– Anh có biết không. Lão già ấy chết vì bị bóp nát của quí ra đó.
Hưng cười thành tiếng, hỏi:
– Tại sao chết kỳ cục vậy?
– Bởi vậy mới ghê chứ.
– Nếu vậy anh cũng muốn chết như lão ta quá.

Bàn tay cô gái thọc hẳn vô trong quần Hưng, bóp nhè nhẹ. Tự nhiên người chàng nóng lên từ từ. Trong đầu Hưng hiện rõ ra bàn tay của cô gái tóc vàng mấy hôm trước. Da thịt chàng cương lên, cứng ngắc. Hưng ôm cô gái làng chơi thực chặt, ghì sát vô mình. Miệng chàng rà lên môi cô ta. Chiếc lưỡi cô nàng lẹ làng lùa qua miệng Hưng làm chàng phải rên lên nho nhỏ.

Quần áo Hưng từ từ buột tung ra. Chàng cũng nhanh nhẹn cởi hết quần áo cô gái làng chơi ra, đạp xuống chân. Thân thể Hưng cong cớn. Chưa bao giờ chàng thấy mình dai sức như lần này. Bàn tay phía dưới vẫn mân mê, nhào bóp, làm thân nhiệt chàng càng ngày càng nóng lên dữ dội.

Cô gái làng chơi nằm trên thân thể Hưng rên rỉ, rồi thở hồng học. Cô ta rùng mình liên tiếp. Miệng ú ớ, rồi hình như sụi lơ, trong khi thân thể Hưng vẫn cứng đơ. Chàng lăn mình qua một bên, đè ngửa cô ta xuống, hất hai chân cô nàng rộng ra. Rập mlnh xuống. Nhưng tay cô ta vẫn nắm cứng lấy phía dưới, nóng hôi hổi.
Chàng tinh nghịch mò chiếc quần, lôi ra cây đèn cầy lúc nãy. Bật hộp quẹt chân lửa, thích thú nói.
– Anh muốn coi em làm sao mà anh nóng mãi lên thế này mới được.

Ánh lửa leo lắt soi rõ một vùng nho nhỏ. Hưng nhìn thấy mặt cô gái làng chơi trắng bệnh, lưỡi lè ra, mắt trợn ngược. Hai tay cô ta bóp chặt lấy chiếc cổ thon dài của mình. Một luồng gió lạnh vừa chạy dài theo xương sống Hưng. Chàng rùng mình vì vừa nhìn thật rõ tấm hình cô gái tóc vàng trên mộ bia. Hình như có một bàn tay vừa rụt ra khỏi đùi chàng…

Sau cuộc hành trình thực mệt mỏi, Hưng, Tiến và Jean, đã tới Nha Trang. Đáng nhẽ còn hai kỹ sư Mỹ nữa đi chung. Nhưng vào giờ chót phải ở lại để hoàn tất một số công việt trong hãng trước khi lên đường.
Không hiểu tại sao việc nghiên cứu những hóa chất trên bãi biển Nha Trang này lại gặp quá nhiều trở ngại ngay từ khi xuất phát. Vợ Hưng không đi chung được vì bà ngoại chết thình nnh trước ngày lên đường. Hai anh chàng kỹ sư Mỹ kia cứ dùng dằng mãi để tới nỗi phải ở lại hãng hoàn tất những công việc còn sót lại. Cuối cùng, phái đoàn sáu người, nay chỉ còn lại có ba mạng. Tiến là kỹ sư phụ tá cho ‘Hưng, và Jean là vợ Tiến, vừa được tuyển vào hãng mấy tháng trước, nay theo chồng làmnhân viên hành chánh cho phái đoàn. Có lẽ trong ba người đi ngày hôm nay, Jean là người vui thú nhất. Cô nàng tốt nghiệp Đại Học về moan hội họa. Hồi nào tới giờ đi làm vất va vất vưởng chỉ đủ tiền để mua sơn cọ vẽ tranh ảnh. Cái mộng phải hoàn tất một sốtranh để triển lãm là nguyện vọng lớn lao nhất trong đời Jean. Dù là một cô gái tóc vàng, nhưng cuộc sống của Jean lại thật gần gủi với người á Đông. Cũng vì vậy mà khi gặp Tiến, nàng mê ngay. Anh chàng kỹ sư Việt Nam to con, đẹp trai, hào hoa này đã làm trái tim nàng rung động thực sự. Hơn thếnữa, Tiến cũng rất mê hội họa, mặc dù chàng tốt nghiệp Đại Học về Điện, nhưng trong những môn học ở nhà trường, Tiến lấy không ít lớp về hội họa. Sự thực mà nói, những lớp này cũng đã giúp Tiến rất nhiều khi chàng phải hoàn tất một số lớp họa kỹ nghệ trên máy điện toán trong chương trình kỹ sưđiện. Khi gặp Jean, Tiến đã để ý ngay cô họa sĩMỹ, nhí nhảnh và tình tứnày. Chàng không ngờ mình lại có thể chinh phục được trái tim của người đẹp tóc vàng một cách dễ dàng như vậy. Trong khi bên cạnh cô ta có không biết bao nhiêu người đồng chủng theo đuổi. Những bức họa của Jean cũng làm Tiến say mê không ít. Nàng có biệt tài vẽ hình hỏa thân trên bãi biển. Có lẽ đây là đề tài chính của Jean ngay từ khi nàng học trong truởng. Những đường cong của các mỹ nhân lượn khúc cùng sóng nước, tạo nên một sắc thái thật độc đáo trong tranh của nàng.

VN88

Viết một bình luận