– Ôi cha mẹ ơi, sướng quá, con sướng quá. . . Thu rên, càng lúc càng lớn. Tám biết rằng: “Chị Thu thích nó liếm chỗ này” nên nó càng trổ tài đánh cái lưỡi thật nhanh. Một chập không cần Thu chỉ dẫn, nó tự động ngậm cái mồng đốc bú nhè nhẹ. Thu rên lên to hơn. Khoái lạc lan đi từ cái âm hộ lan dần lên bụng, lan khắp tứ chi. Nàng dùng hai tay ấn nhẹ đầu thằng Tám vào sát mu của nàng. Ước sức nàng muốn chà sát cả cái âm hộ vào mặt nó, như vậy mới đã. Tám biết chị Thu sướng lắm nên nó càng mút, bú cái mồng đốc với tốc độ nhanh hơn. Bây giờ thì nước nhờn của Thu chảy ra lênh láng. Vì bận bú cái mồng đốc nên thằng Tám đâu có thể liếm chất nước ấy cho sạch. Bỗng Thu rú lên một tiếng. Nàng thở dồn dập rồi chất khí của nàng trào ra ngoài: Thu vừa “ra”. Nàng lịm người đi một lúc, hai tay nàng buông thõng xuống nệm giường nhưng hai đùi nàng kẹp đầu thằng Tám thật chặt. Thằng Tám bị ngộp thở vì hai cái đùi kẹp nó chặt quá. Nó vội lấy tay đẩy nhẹ hai cái đùi no tròn của Thu ra, ngẩng đầu lên, thở một hơi dài. Nó thấy chị Thu mắt nhắm nghiền, hai cánh mũi phập phồng, miệng hơi há ra. Thằng Tám sợ chị Thu ngất xỉu nên chồm lên, nút nút cái miệng của Thu Mấy phút sau, Thu mở mắt nhìn nó, ôm đầu nó nút lưỡi và cắn môi nó. Thu thều thào:
– Em làm chị sướng quá. Vừa rồi em có biết tất cả những việc chị bảo em làm, tổng hợp lại gọi nó là cái gì không?
– Dạ không, thì là em liếm chị chứ gì?
– Không phải. Đó gọi là bú lồn, em biết chưa?
– A, thì ra bú lồn là làm như thế đó. Em cứ tưởng khó khăn ghê gớm lắm.
– Vậy là em đã học xong bài học nhập môn rồi. Mai kia có ai yêu cầu em bú lồn thì cứ thế mà làm. A, xem nào, chị quên mất cái phần của em. Nàng đưa tay xuống sờ cu của thằng Tám: vẫn cứng như đá. Nàng mỉm cười nói thầm: mày uống một ly rượu có dâm dương hoắc của tao là cho mày tới số trong đêm nay. Phải, Thu biết rất rõ. Uống thứ rượu có dâm dương hoắc vào thì đến ông già cũng cương cứng lên một tiếng đồng hồ, huống chi đây là một thanh niên mới 21 tuổi. Thu cũng biết là mình chơi ác. Nhưng nàng muốn tự thằng Tám phải năn nỉ để cho nó chơi đến khi nó xìu xuống. Nàng mỉm cười bảo thằng Tám:
– Bây giờ đến lượt em được sướng. Chị cho em leo lên đụ chị cho tới khi em ra và em không muốn chơi nữa thì chị mới ngủ. Tám ở trong tình trạng cương cứng đã lâu quá rồi. Nó mải phục vụ chị Thu, quên khuấy rằng nó cũng đang nứng, mà nứng kịch liệt. Được lệnh của Thu, nó leo lên đút cu vào và nắc thật mạnh. Cu của nó ngập sâu vào trong âm đạo. Rồi cứ thế nó nắc liên hồi. Nó muốn xả cho nó “ra”nhanh nhanh để hưởng sự khoái lạc và sau đó còn đi ngủ chứ, khuya quá rồi. Nhưng nó càng nắc, cu càng cương lên như cứng ngắc khúc củi. Đến gần một tiếng đồng hồ thì nó mệt quá, buông tay nằm sấp trên người chị Thu, thở hào hển. Vừa lúc ấy, Thu rướn người lên. Nàng lại đạt khoái lạc, lại “ra”. Nàng cũng thở dốc như thằng nhỏ. Nhưng chỉ một lát là nàng lấy lại phong độ. Thu xoa xoa đầu thằng Tám hỏi nho nhỏ;
– Em không muốn đụ nữa à? Mệt rồi à? Dở quá vậy. Nếu em không muốn đụ nữa thì rút ra đi ngủ. Thằng Tám cũng muốn ngủ lắm. Nhưng cu nó nứng quá, khó chịu quá, chưa ra được làm sao ngủ. Và bị Thu chê dở, nó như tướng bị khích, tự ái của một thằng thanh niên đâu có cho phép nó đầu hàng dễ dàng như vậy, nhục quá. Rồi nó khởi sự nói tục cũng như Thu, chẳng còn e dè gì nữa hết:
– Không hiểu vì sao tối nay em lâu ra quá. Mọi khi em đụ con bồ của em lâu lắm là nửa giờ hà. Chắc tại cái lồn của chị chặt quá. Hay tại em bú lồn của chị, nuốt khí của chị vào nhiều quá nên nó lâu ra? Thu cười ré lên như một người điên: “Thằng nhỏ này khờ quá. Nếu mà nuốt khí của đàn bà sẽ làm cho lâu xuất tinh thì các ông đã đua nhau xin bú lồn vợ, bú lồn tình nhân, bú lồn bà chủ, bú lồn Mary sến. . . chứ đâu có đợi các bà, các cô năn nỉ ỉ ôi gần muốn gãy lưỡi càc ông mới chịu cúi xuống bú và bú một cách miễn cưỡng, ra cái điều khổ sở lắm vậy. Thu biết cũng có một số ít đàn ông tự nguyện và tự động làm cái công tác bú, liếm. Đó là những ông ở vào lứa tuổi trung niên, nghĩa là chưa già nhưng cũng không còn là kép trẻ nữa. Họ thuộc thành phần nịnh đàn bà rất kỹ và họ rất ghét các ông đạo đức giả. Có điều là khi họ tự động cúi xuống bú, họ cũng mong muốn được”đáp lễ”, nhưng họ không dám mở miệng yêu cầu. Thu cũng hiểu rằng nhiều bà muốn”đáp lễ”theo người ta thường nói có qua có lại mới toại lòng nhau. Nhưng các bà mắc cỡ quá không dám làm cái chuyện đáp lễ, dù rằng chỉ làm thử”cho nó biết mùi đời”. Riêng Thu thuộc loại phụ nữ “nhận hết mà cũng cho hết”. Còn gì nữa phải e dè, hay e lệ khi hai người đã trần truồng nằm trên giường và đồng ý cùng nhau vui hưởng chuyện làm tình. Thu đang nghĩ ngợi lan man thì thằng Tám lại leo lên tiếp tục. Nó không làm thật bạo như lúc đầu nữa. Nó nghĩ có lẽ làm chầm chậm, nắc nhè nhẹ, vừa khỏe vừa khoái và biết đâu nó sẽ”ra” nhanh hơn là làm hùng hục. Nhưng nó tính sai. Khỏe thì có khỏe hơn làm hùng hục nhưng nó có ra đâu? Điệu này không xong rồi. Tức thì thằng Tám đổi chiến thuật mới. Nó vừa làm nhanh lại vừa làm chậm. Cu nó nóng và cứng khác những lần nó chơi con Tư. Nó chẳng hiểu tại sao hôm nay dai quá sức như vậy vì nó quên lửng đi cái ly rượu thuốc mà Thu đưa cho nó uống cách đây vài giờ. Tám bắt đầu thở phì phò. Mồ hôi nó đổ ra như tắm. Mệt rồi Bỗng Thu rú lên nho nhỏ. Nàng lại ra một lần nữa. Nàng đã đạt được khoái lạc cực điểm lần này nên mới rú lên như thế. Nàng nhắm nghiền mắt, âm đạo nàng co thắt lại và siết con cu liên hồi, nên thằng Tám đoán rằng chị Thu của nó lại ” ra” . Tám nằm sấp trên người Thu. Nàng ôm lưng nó vuốt vuốt từ cái gáy đến cái xương khu. Nó thấy đã lắm, hạnh phúc lắm. Nhưng nó không biết phải chơi đến bao lâu nữa nó mới ra. Thu nằm lim dim mắt một lúc lâu. Khi cơn khoái lạc đã lắng xuống, nàng đẩy thằng Tám qua một bên và bảo nó:
– Em nằm nghỉ một lát đi. Chị dậy đập mấy cái trứng gà pha sôđa cho em uống nghe Tám. Tám uống một hơi cạn ly sôđa hột gà. Thu đưa nó cái khăn tắm bảo lau mình mẩy cho khô mồ hôi. Và nàng cho nó nằm nghỉ một lúc lâu. Rồi Thu lấy khăn lau khắp con cu của Tám. Đoạn nàng khởi sự liếm. Nàng dùng lưỡi liếm cái quy đầu. Chỗ này là chỗ yếu điểm của đàn ông nên mỗi lần lưỡi của Thu đánh vào quy đầu thì con cu lại giựt giựt. Kế đó Thu ngậm trọn cục thịt gân vào miệng. Nàng vừa liếm quy đầu, vừa bú. Nàng cho đôi môi cọ sát từ trên xuống dưới rồi lại từ dưới lên. Trong khi ấy thí tay nàng bóp bóp hai hòn ngọc hành. Bàn tay kia nàng cho nó đi thám hiểm xuống phiá dưới, xuống nữa. Khi đụng hậu môn, Thu thọc một ngón tay vào. Thằng Tám rú lên vì khoái lạc. Nó chưa hề có cảm giác này bao giờ. Đã quá, sướng quá.
Chị Thu quả là tay có nhiều kinh nghiệm. Thu vẫn bóp cái quy đầu, tay kia vẫn bóp nhè nhẹ đôi trứng dái. Thằng Tám sướng đê mê. Chắc còn khuya con Tư chè thưng hay con Bảy hột vịt mới làm được cho nó sướng, khoái như vậy. Đàn bà văn minh và đẹp quả có nhiều tài nghệ hơn đàn bà thuộc lớp bình dân. Tám nghĩ và nhận xét như thế cho rằng nó may mắn lắm. Chả phải mất công đeo đuổi mà vẫn được chơi, chơi thả dàn, chơi suốt đêm, và chơi đàn bà thơm tho đẹp đẽ nữa chứ. Nhưng hiện thời vấn đề mà thằng Tám phải giải quyết ngay là chơi cách nào cho nó”ra”, hễ nó ra rồi thì tự nhiên nó xìu xuống ngay. Chị Thu đang bú, liếm nó, nghĩa là nó chỉ việc nằm ra đó mà hưởng, vậy mà nó cứ thắc mắc về vụ cu cứ cương lên. Về phần Thu chẳng có đặt câu hỏi gì về vụ này. Nàng biết rõ đó là do sự hiệu nghiệm của chất dâm dương hoắc pha trộn với nhiều vị thuốc ác ôn khác. Thằng Tám sẽ còn cương cứng như thế lâu lắm. Tha hồ cho nàng hành hạ. Bú một lúc khá lâu, Thu leo lên người thằng Tám. Nàng áp dụng ngay kỹ thuật sàng và sẩy. Bình thường nếu không có uống dâm dương hoắc thì chỉ cần nàng sàng sẩy như thế độ mươi phút là anh hùng nào cũng rơi đài. Như thằng Tám thì chỉ độ năm phút. Kỹ thuật sàng sẩy Thu học được của mấy mụTàu. Mấy mụ này thì phải xếp vào loại chuyên viên thượng thặng trong lãnh vực cung ứng khoái lạc cho đàn ông. Thu cũng học được kỹ thuật sử dụng những bắp thịt nhỏ trong âm đạo. Nếu biết sử dụng, âm đạo có thể co thắt lại và siết con cu một cách chặt chịa. Siết vào rồi buông lơi ra, rồi lại siết vào. Cứ thế vài ba lần là chàng kỵ mã sẽ xếp giáp quy hàng. Thằng Tám đang nắc, bỗng thấy chị Thu sàng cái mông, sàng đều đều làm nó sướng quá. Nhất là cái lỗ của chị Thu quá khít khao thì hiệu quả của những cái sàng càng lên đến cao độ. Rồi nó lại cảm giác như của nó bị một gọng kìm bằng gân thịt siết lại, siết thật chặt. Siết rồi lại nhả ra, cứ như thế, Tám tưởng mình lên tiên. Ôi cha mẹ ơi, sao mà sướng quá, đã quá như vầy. Cái chị Thu này giỏi hơn bà chủ đến mấy bậc, giỏi quá! Thu hối thằng Tám:
– Sao em không nắc đi. Chị làm gì mặc chị, bổn phận em là phải nắc đều đều nghe chưa. Đụ đi chứ cứ nằm ì trên người chị thì đến bao giờ em mới “ra”. Tám bị rầy, nó cảm thấy tự ái của thằng con trai bị thương tổn. Sao nó dở hơn người đàn bà này quá vậy. Vì tự ái, thằng Tám hít một hơi dài, rồi nhắp nhắp liên hồi, nhắp như vũ bão. Tiếng nhọp nhẹp nghe rõ mồn một. Thằng Tám tưởng tượng con cu của nó là cái chày và âm hộ chị Thu là cái cối, và nó đang giã gạo trong đêm khuya. Thu lại chuẩn bị để xuất khí một lần nữa. Nàng ngừng sàng sẩy để đón nhận khoái lạc. Khi nàng xuất khí nàng rên to lên một tiếng rồi nói lảm nhảm:
– Đụ chị nữa đi, đụ đi đừng ngừng. Ui, ui chị sướng quá, em giỏi quá. Chị yêu em quá. Bỗng thằng Tám rùng mình một cái mạnh. Cu nó ngóc ngóc trong âm đạo, rồi giựt giựt liên hồi. Kế đó là một tia tinh khí bắn ra vào tận trong sâu của cơ thể chị Thu. Tinh khí bắn ra mãi dường như bất tận. Tinh khí càng ra thằng Tám càng thấy sướng. Nó thở dốc như người hụt hơi, buông tay nằm trên người chị Thu. Nó tưởng như bao nhiêu khí huyết trong người nó đã theo dương vật nó tuôn đã dợm ngồi dậy thì Thu đã ôm lưng nó kéo nằm xuống, không để cho con cu rời khỏi âm hộ. Kế nàng áp dụng kỹ thuật co thắt bắp thịt trong âm đạo để vắt cho hết, không còn một giọt nhỏ tinh khí nào còn sót lại mới thôi. Một lúc lâu, Thu mới đẩy thằng Tám xuống một bên. Tám tài xế há miệng, thở như cái lò rèn, phì phò. Nó mệt muốn chết. Mấy tiếng đồng hồ rồi bây giờ mới ra. Tứ chi nó rã rời. Bị trận này chắc nó phải dưỡng sức lâu lắm. Bây giờ mà chị Thu bảo nó làm nữa, chắc nó sẽ quỳ lạy để xin tha. Thu cũng mệt lắm. Nàng và thằng nhỏ vật lộn với nhau có lẽ đến ba bốn tiếng đồng hồ là ít.
Những tia sáng yếu ớt đã lọt qua khe hở của khung cửa sổ báo hiệu trời sắp rạng đông. Thu mỉm cười một mình: “Bị trận này ngày mai thằng Tám làm gì còn sức mà đi làm, chắc nó phải tạm nghỉ. A, mà nó có thể chạy trốn lắm chứ chẳng chơi. Rồi con Lý Hoa sẽ trách mình ích kỷ”. Tuy lo lắng là thằng Tám có thể không đến căn phòng này nữa nhưng Thu bất cần, nàng chỉ biết hưởng thụ. Hôm nọ nàng đã phá tân một thằng nhỏ 18 tuổi. Hôm nay lại làm thịt một tên 21tuổi, hên quá!Có tiếng ông Van Long thở dài sườn sượt. Từ ngày vợ ông bỏ đi đến giờ đã hơn nửa tháng. Ông đã xuống nước nhỏ nhắn bà trở về nhưng bà Long lờ đi. Bà cũng không có mặt ở ngoài tiệm vải hàng ngày. Khi bà tới là để xem xét sổ sách hoặc tiếp vài người mà bà đã hẹn trước. Bà giao cho cô Sáu Vàng, một nhân viên tín cẩn thay bà trông coi hết mọi việc. Ông Van Long biết bà vợ đến ở nhà bà Thu, bạn của bà, ở cao ốc có tên là Cửu Long, đường Hai Bà Trưng nhưng ông không muốn đến đó để gặp bà. Còn đến tiệm vải để gặp bà thì mất mặt quá. Nhân viên tiệm vải sẽ coi ông ra thứ gì nữa. Ông biết chán vì ông đã bất lực nên bà mới bỏ nhà ra đi. Ông tin chắc trong nửa tháng qua bà đã cắm sừng ông, điều đó ông chẳng cần. Ông đã trở thành người bất lực vĩnh viễn thì làm sao ông có thể cầm bà đi ngủ với trai?Bà mới có ngoài 30 tuổi, xuân tình phơi phới thì ng n cấm bà đi tìm trai cũng chẳng khác nào cấm một đứa trẻ không được kẹo trong khi có hàng chục hũ kẹo được bày la liệt trong nhà nó. Bây giờ sự thể đã như thế này, nếu bà vợ ông trở về mà rồi bà còn đi ngủ l ng nh ng với trai hay với bất kỳ ai thì ông cũng hứa với bà ông sẽ làm ngơ. Bỗng ông Long nghĩ đến những vụ đấu thầu. Khối bạn đồng nghiệp của ông đã trúng thầu nhờ họ dâng em vợ, chị vợ hay cả vợ của họ nữa cho mấy tên quan nam, quan sáu có quyền thế. Nếu bà Long mà chịu hy sinh giúp ông như kiểu các bà kia đã hy sinh giúp cho chồng thì đỡ cho ông biết mấy. Khổ nỗi bà chẳng bao giờ ngồi nghe ông nói đến 10 phút thì làm sao ông có thể nói rõ cho bà những chuyện như thế. Ông Van Long lại thở dài. Khổ quá!Ông muốn tự vận chết đi cho rảnh nợ đời. Nhưng ông còn bà mẹ và mấy đứa em ở dưới tỉnh nên ông chết không đành. Suy tính đến 2 ngày ông Van Long mới quyết định gởi cho bà một cái thơ. Thôi thì mình xuống nước để bả về quán xuyến việc nhà. Thằng Tám tài xế và chị bếp coi bộ hơi lộng rồi đa.
Vắng chủ nhà gà mọc đuôi tôm là vậy. Ông đi từ sáng đến tối mới về thì ở nhà chỉ có bà là chủ nhà thôi chớ còn ai vô đây nữa. Ông vừa viết vừa đắn đo. Sau cùng ông quyết định:Hứa sẽ để cho bà hoàn toàn tự do, bà muốn giao du thân mật với ai cũng được. Từ hôm bỏ nhà đi đến nay nếu bà có cặp bồ, vui vẻ với người nào ông cũng bỏ qua, miễn là bà trở về. Ông cũng không quên úp mở rằng nếu bà về và bằng lòng thay ông đi giao thiệp với mấy thằng Tây có quyền thế thì sẽ giàu to, ông có đầy đủ dữ kiện nên mới viết ra để bà được rõ. Khi xếp lá thư bỏ vào phong bì ông lại thở dài. Đây là van kiện đầu hàng, ông biết như vậy. Bà Long mà trở về thì bà sẽ là bà chủ thật sự, còn ông nhất nhất phải tuân theo lời bà. Bà Long đọc thư của ông rất kỹ. Chiều bà gọi điện thoại đến sở của Thu bảo nàng về tiệm vải của bà để cùng đi an. Ngồi an ở nhà hàng Kim Hoa, Thu đọc bức thư của ông Van Long do Lý Hoa trao cho, nhờ cố vấn có nên trở về hay không?Thu đọc, ngẫm nghĩ rồi phát biểu:
– Theo tao thì để cho thằng chả chờ một tuần nữa rồi hãy viết trả lời Mày hẹn sẽ trở về, nhưng không nói rõ bữa nào. Để cho thằng chả vừa mừng là mày bằng lòng trở về, vừa lên ruột vì mày không nói rõ ngày về. Lý Hoa có vẻ phục tài cố vấn của Thu:
– Mày tính như vậy được lắm, tao sẽ làm theo lời mày. Như vậy là chả đã đầu hàng, mình về tác oai, tác quái, dại gì đi luôn để chả rước bà con giòng họ ở dưới tỉnh lên ở chiếm cái nhà uổng công tao gầy dựng. Mà Thu nè, chả nói cái vụ giao thiệp với Tây, mày có ý kiến gì không? Thu suy nghĩ giây lát rồi vỗ trán:
-Tao nghĩ ra rồi. Thằng chả không nói thẳng ra đây nhưng tao biết thằng chả định mượn mày làm cái mồi để nhử mấy thằng Tây có quyền thế. Vì là thằng chả không được quyền ghen nữa thì thà thả bò cho đi an cỏ còn có lợi. Lý Hoa đồng ý với ý kiến của Thu. Nàng bảo Thu:
– Tụi mình học trường đầm ra nhưng tao cũng hơi ngán mấy thằng Tây dê xồm. Nhiều thằng trông như khỉ đột, sợ thấy mồ. Thu cười hong hắc, nói nhỏ vào tai Lý Hoa, vì nàng sợ các thực khách ngồi ở bàn kế bên nghe lóm:
– Nó to thì củ của nó cũng to, chơi càng sướng chứ sao. Lý Hoa nạt nhỏ:
– Thôi đi, mày lúc nào cũng nghĩ đến cái đó. Nhưng tao nghe nói mấy thằng Tây nó cao to như đười ươi nhưng củ của nó nhỏ lắm. Và nó chỉ làm hùng hục được vài phút là hạ mã ngay, như vậy thì chán phèo. – Chưa chắc, vả cái đó còn tùy. Tao nghe con Thoa nó nói có thằng Tây chơi dai lắm, chơi đến mấy tiếng chưa ra. Nếu may mà mày gặp một thằng như thế thì đã biết mấy. Vừa được tiếng là hy sinh cho sự nghiệp của chồng con, vừa được hưởng khoái lạc. Lý Hoa bỗng sực nhớ đến cái vụ mà Chín Tùng sắp đặt. Cũng là bảo nàng đi mồi chài mấy thằng Tây để làm áp phe chuyển ngân lậu. Lý Hoa lẩm bẩm:
– Cũng lại Tây nữa. Sao mà lắm Tây thực dân thế.
– Mày nói gì thế?- Thu hỏi.
– Tao nhó lại hôm trước tên Chín Tùng có nói với tao một áp phe mà chính yếu là phaỉ dụ mấy thằng Tây ở sở Hối đoái để áp phe chuyển ngân. Thu lại cười như nắc nẻ:
– Vậy là mày có số chơi Tây. Nhưng áp phe có xứng đáng để cho tụi mũi lõ nó chơi không?Hay lại chỉ là áp phe tép riu. Tao hơi ngờ khả nang bắt áp phe của thằng Tùng. Đừng có tưởng tụi Tây thực dân nó ngu. Có khi nó lợi dụng, làm mày banh càng gãy gọng rồi thì nó thí cho cái áp phe còm thì tức lắm, hộc máu ra được. Hoa gật gù ra điều nàng cũng am hiểu chớ không phải là một nai tơ. Thu vỗ vai Lý Hoa nói nho nhỏ: