VN88 VN88

Em và bông cúc vàng – Truyện 18+

Nàng bỗng xuất hiện trong khung cảnh như thế. Nàng xuất hiện như một thiên thần của sắc đẹp, rồi lại vụt biến đi như một hư ảnh mong manh. Sau này tôi vẫn theo Đắc lại đó với niềm hi vọng mong manh sẽ gặp lại nàng. Nhưng niềm hi vọng như một chồi cây khô héo cứ chết dần trong tôi. Nàng không bao giờ quay trở lại nơi lầu xanh đặc biệt ấy nữa.Cuộc đời chẳng khác gì một con tàu dài dằng dặc chạy trên chặng đường dài vô tận. Tại mỗi ga nó dừng lại để cho hành khách biệt ly hay gặp gỡ. Tôi tưởng con tàu cuộc đời tôi cứ thế mà tốc hành, không dừng lại ga nào, có chăng chỉ dừng lại để chia ly, như tôi đã chia ly nàng, như Kim đã chia ly tôi. Ai ngờ trong cuộc đời vẫn còn có những phút giây huyền diệu, như sáng nay chẳng hạn. Sáng nay tôi đã gặp nàng. Bóng nàng lại xuất hiện như một ảo ảnh trước mắt tôi, chỉ một khoảnh khắc rồi biến mất, để lại trong lòng tôi biết bao ngơ ngẩn, sầu thương và oán giận. Đàn bà thật chóng quên những gì người đàn ông đã mang lại cho họ!Năm năm về trước tôi quen nàng tại một cư xá của sinh viên. Ngày đó tôi được cử về trường phiên dịch một năm để học thêm ngoại ngữ. Nàng là sinh viên năm thứ hai. Trong thời gian đó không phải nàng không quen biết nhiều đám con trai. Đứa con trai nào cũng bám riết nàng. Đủ loại Nhưng chẳng có chàng trai nào lọt vào mắt xanh của nàng cả . Người thì “tốt nước sơn” nhưng lại “xấu gỗ”, người thì “cái nết không đánh chết được cái đẹp”.Hiền Lương vẫn còn nhớ cái lần ấy, nàng đứng trong xe tới trường. Xe chật như nêm cối. Có người chỉ đứng được một chân. Có người leo lên được xe thì cả một cánh tay và một chiếc cặp còn chìa ra ngoài cửa. Xe cứ thế mà chạy. Tới bến, những người đứng gần cửa phải lao xuống lề đường cho dòng người trong xe cuồn cuộn đổ ra bến đó, rồi họ lại vội vàng nhảy lên và những người khác đã đợi hàng giờ ở bến, cũng cuồn cuộn như một dòng thác chảy ngược vào xe. Có người không ra kịp bến mình muốn ra, lại phải đi tiếp thêm một đoạn đường nữa. Còn người không lên kịp, không chen nổi vào xe thì khỏi kể. Họ đứng sát vào nhau, ai cũng lụ xụ, to xù. Hiền Lương cũng chỉ đứng có một chân. Toàn thân nàng dựa hẳn vào một anh bạn cùng lớp. Họ đứng gần nhau quá. Họ cảm nhận được cả hơi thở của nhau. Tim nàng bỗng nhiên đập rối loạn, toàn thân rung nhẹ như có một làn hơi ấm truyền qua. Nàng biết, đấy là cảm giác của người con gái chạm vào người con trai, mặc dù họ cách nhau bao lần quần áo. Cảm giác đê mê đầy hấp dẫn, dễ chịu khiến nàng cứ muốn đứng như thế mãi. Nhưng khi nhìn lên mặt anh thì nàng hiểu rằng, nàng không thể yêu anh được. Anh bạn này vốn rất có cảm tình với nàng. Anh lắm tài, đàn giỏi, hát hay cứ như một anh Trương Chi thứ hai vậy. Phải cái tội anh xấu quá ! Lắm mối tối nằm không. Bao anh theo đuổi nàng, nhưng cuối cùng, đã mấy năm qua rồi, nàng vẫn cô đơn. Nàng chợt buồn mỗi chiều thứ bảy khi từng đôi trai gái dắt nhau đi chơi, lượn qua trước mặt nàng. Trái tim nàng bỗng đập nhanh khi nàng vô tình nhìn thấy họ hôn nhau. Nàng ao ước được gần gũi một người đàn ông, người đàn ông mà nàng yêu, có thể lâu dài, suốt một đời người. Nàng thèm những nụ hôn, đôi bàn tay mơn trớn của người đàn ông ấy. Cơ thể thiếu nữ đang độ thanh xuân của nàng mỗi ngày một phát triển và đòi hỏi tình yêu. Bộ ngực nàng dường như mỗi ngày một cao hơn và rắn chắc hơn. Cặp mông nàng mỗi ngày một nở nang và tròn trịa hơn. Toàn bộ cơ thể nàng cứ hừng hực như có lửa ở bên trong. Mỗi khi nàng nằm trong bồn tắm, nàng khóa cửa lại và chà xát xà phòng thơm lên người, lên hai trái vú to, cao, mịn màng của nàng và nghĩ, nàng sẽ dành cho ai hai bầu vú đẹp đó? Mới nghĩ tới đó thôi nàng đã rạo rực rồi.Cái hồi nàng còn là một cô nữ sinh lớp 7, vú nàng mới nhô lên như hai trái cau bổ nửa. Một ngày hè, nàng đi qua trường, ghé yào thăm chốc lát. Nàng ngồi dựa lưng vào ghế đá bên gốc nhãn, ngắm nhìn những bồn hoa lâu ngày không được ai tưới nước đang héo dần thì có người đặt tay lên vai nàng. – Ô ! Thầy! Thầy cũng tới thăm trường ạ?

VN88

Viết một bình luận