VN88 VN88

Gã trai làng chơi – Truyện 18+

Cô ta lắc đầu. Tôi lại hỏi :
– Bú lồn rồi đụ tiếp nghe.
Cô ta gật đầu và ngồi dậy đi ra ngoài phòng tắm để rửa. Rửa xong cô ta nằm ngửa trên giường, hai chân chống đất. Tôi quỳ xuống giữa hai chân và cho lưỡi vào lỗ lồn ngoáy. Cô ta rên và nẩy mông lên. Tôi nói :
– Anh chịu hết nổi rồi. Cho anh ra, nghĩ một lát. Anh có thể làm tiếp sau 10 phút.
Cô ta gật đầu. Tôi leo lên người cô ta, cho cu vào và nhắp liên tục xong cho ra. Vì nhịn khá lâu nên tinh khí ra nhiều quá. Cô ta cũng quá sướng kêu lên, ôm siết lấy tôi nhưng vẫn chưa ra. Tôi nằm vật ra giường và ngủ lịm đi.

Đang mê mệt ngủ bỗng tôi cảm thấy hai mắt mình bị bịt lại khá chặc. Tôi mở mắt ra nhưng không trông thấy gì cả. Có tiếng nói nhỏ bên tai tôi:
– Nhớ đừng tháo cái bịt mắt ra nghe.

Cô ta nói xong leo lên người tôi. Con cu tôi bây giờ đã cứng trở lại nên nó thọt vào lồn cô ta một cách rất dễ dàng. Tôi và cô ta, người thì nẩy lên kẻ ấn xuống. làm cho chiếc giường gần như muốn gãy và kêu cót két rất lớn. Sau nửa giờ như vậy, cô ta cầm một ngón tay của tôi đặt lên âm vật của cô ta. Tôi biết ý lấy ngón tay đó mân mê âm vật và nẩy người thêm lên. Cô ta thở gấp xong rên lên một tiếng khá lớn mà trong suốt cuộc chơi tôi không hề nghe. Cô ta đã hoàn toàn được thoả mãn. Tôi cảm thấy cu mình nhầy nhụa những nước. Tôi sướng quá và lại ra thêm một lần nữa. Hai cbúng tôi ôm nhau và ngất đi vì quá sướng và mệt. Sau dó tôi ngủ một gấc mê mang cho đến trưa. Khi tôi tỉnh dậy thì cô ta đã không còn đó nữa. Tôi biết tôi đã hân hạnh được làm tình với ai đó có sắc đẹp và tiếng tăm, một người đã được nhiều người ái mộ. Đó là một người mà người ta có thể chen nhau đến rách áo quần để xin cho được một chữ ký, chen nhau để được bắt tay một cái hay chen nhau để dành giựt mảnh quần lót của cô ta thải ra…Thế mà tôi đã từng nhìn người ấy trần truồng, nắn bóp khắp người cô ta, hôn cô ta, liếm…cô ta và làm tình với cô ta suốt đêm. Tôi ngồi ôm gối thẩn thờ nhớ tiếc vì biết rằng sẽ khó gặp cô ta lại được. Nhưng bỗng một tia sáng ý nghĩ vụt lóe ra trong đầu tôi. Tôi mặc áo quần ra ngoài phòng khách lục tìm tất cả các tạp chí có in hình…Tôi đọc và tôi xem suốt cả một buổi trưa. Tôi đã dừng lại nơi tấm ảnh toàn thân của một người và tôi vội vàng gọi taxi đi xuống một nơi…Nơi đây có một đám đông đang tụ họp để đón một người mà họ ái mộ. Tôi cũng chen vào trong đám đông. Chừng một giờ sau người đó đến nơi trong một chiếc xe hơi bóng lộn. Cô ta quá đẹp và sang, tưởng chừng như không ai có thể với tới được. Mọi người đưa tay lên vẫy cô ta. Cô ta mỉm cười vẫy lại. Cô ta đưa mắt nhìn mọi người. Đôi mắt đó hạ cố quét một vòng tròn lớn trên những đôi mắt khác, trong đó có đôi mắt của tôi. Đôi mắt rõ ràng đã dừng lại nơi đôi mắt của tôi hơi lâu và hơi khác lạ, nhưng chỉ một chút thôi. Đó là đôi mắt của người phụ nữ bí mật. Và chúng không bao giờ trỏ lại với tôi nữa.

Chắc chắn tôi sẽ không bao giờ được gặp lại người phụ nữ bí mật đó nữa. Tôi ngồi lì trong phòng suốt 6 tiếng đồng hồ, trí óc lúc nào cũng in hình khuôn mặt đẹp lờ mờ trong đôi tất mỏng và sau đó là đôi mắt đã đặc biệc chiếu cố đến tôi trong đám đông người chiều hôm nay. Tôi cảm thấy yêu người ấy tha thiết dù tôi vẫn nhớ đến những khuôn mặt khác đã đi qua trong đời tôi : Mợ Liên, cô trưởng đoàn, Linh, chị Mai. Nếu bây giờ có chị Mai ở đây thì thật là an ủi cho tôi biết chừng nào ! Nhưng đã ba ngày nay chị ấy không đến, ngay cả một cú điện thoại cũng không.
Thấy tôi ngồi thừ người ra, bà Tuyết nói :
– Tối nay không bắt trả bài đâu. Đừng có lo.
– Trả cũng được…
– Không vì…
– Cứ nói liền đi, đừng vòng vo.
– Mình làm cú này xong là khỏi lo gì nữa. Đúng là “Cặc to không lo chi đói”.
– Nói đi, cứ vòng vo mãi.
Bà Tuyết có vẻ khó chịu vì thái độ của tôi :
– Dì thấy Minh dạo này có vẻ hơi …hỗn đó nghe!
– Hỗn gì mà hỗn! Trước mặt người khác thì “dì dì, cháu cháu”, nhưng bây giờ có ai đâu. Đụ hai lần rồi, đáng lẽ phải gọi tôi bằng…anh, xưng …em.
Bà Tuyết cười, đưa tay bóp cu tôi :
– Sao mềm thế này ?
– Nó bật lên trúng mặt đui mắt bây giờ đó !
– Thôi, để…em nói cho nghe. Đây là …công tác hơi khó khăn, nhưng thú vị và thu nhập nhiều, hơn cả thu nhập đêm hôm qua. Bà này cũng đẹp. …Em đã nói rồi mà, em lựa cho …anh toàn thứ đẹp..
Tôi nghe hai tiếng “anh, em” có vẻ chướng tai, nên nói:
– Thôi, cứ xưng hô như trước đi. Sợ quen miệng, lộ tẩy.
– Đúng là “lưỡi không xương nhiều đường lắc léo”. Thôi để nói tiếp cho nghe. Bà này đẹp, có thể nói là rất đẹp nếu ốm bớt một chút. Bà ta năm nay chỉ mới 30, đã ly dị chồng và rất giàu. Ly dị cũng chỉ vì lý do …đụ đéo mà thôi. Chồng bà ta không thể nào chịu được cái lối làm tình của bà vợ mà ông cho là biến thái. Bà chỉ có thể hứng tình sau khi ngủ ngon lành một giấc và bị làm một cái gì đó như hiếp dâm thô bạo. Bà ta yêu cầu ông chồng làm như vậy rất nhiều lần, khiến ông ta phát ngán và xin ly dị.
– Nghe cũng lạ lùng hấp dẫn đó, nhưng làm sao mà hiếp dâm ?
– Thì dì sẽ đạo diễn tất cả cho. Dì đã đạo diễn cho bà ta một lần rồi.
– Bà ta tới đây ngủ, rồi gần sáng Minh vào …hiếp bà ta hả ?
– Đâu có đơn giản như vậy. Như vậy thì còn gì hứng thú cho bà ấy. Dì tính thế này. Dì sẽ nói với bà ta là đã có trai chịu “đi” rồi. Dì sẽ đưa hình Minh cho bà ta xem. Dì sẽ đến nhà bà ta ngủ. Chừng 4 giờ sáng Minh đến nhà và dì mở cửa cho Minh vào. Để có yếu tố bất ngờ thích thú cho bà ta, dì sẽ ngủ tại đó vài ba đêm rồi Minh mới đến. Dì làm bộ như Minh sai hẹn không đến được nhưng không phải vậy. Hiểu chứ ?
– Hiểu rồi, nhưng cũng hơi ớn.
– Ớn gì ?
– Rủi người nhà lôi cổ Minh trói lại…
– Làm gì có chuyện đó. Trong nhà chỉ có dì và bà ta.
– Khi nào bắt đầu …công tác ?
– Ngày mai dì đến ở nhà bà ta, chừng ba ngày sau Minh …công tác.
– Được. Nhưng mà như thế Minh phải nhịn 4 ngày sao ? Dì gọi chị Mai tới được không ?
– Liên lạc với Mai không được. Không biết bà ta đi đâu. Nếu ngày mai không có Mai dì thế cho.

Ngày hôm sau chị Mai cũng không đến. Để giữ sức cho tôi, bà Tuyết không bắt tôi “làm” ba tà, mà bà ta …đích thân “làm” tôi. Không biết bà có rình thấy người phụ nữ bí mật “làm” tôi hay không mà bà đã “làm” giống y như vậy, nghĩa là cởi áo quần leo lên người tôi, kéo cu tôi ra nhét vào lồn, xong phi như phi ngựa. Tôi nắm mắt lại tưởng tượng đây là “nàng” nhưng lông của bà Tuyết quá nhiều, cứ kêu rạo rạo khi chạm vào lông tôi, khiến tôi không thể nào tưởng tượng nổi đây là cái lồn của nàng. Tôi nói với bà Tuyết:
– Dì cạo hết lông đi được không ?
– Minh nói gì ?
– Cạo lông lồn của dì đi !
– Sao lại cạo ? Bộ không thích lông nhiều sao?
– Thích chứ ! Nhưng muốn có cảm giác lạ.

VN88

Viết một bình luận