Cô bé giẫy nảy lên, có vẻ rất mắc cở.
– Chú tin là con chỉ thấy cặc con nít. Cặc đàn ông khác xa cặc con nít, nhất là loại cặc to như cặc chú. Thấy chưa ?
Cô bé vẫn lắc đầu. ông ta lại hỏi :
– Thấy chưa ? Thấy chưa ? Bị câm sao ?
– Chưa thấy.
– Chưa thấy thì cho thấy.
Ông ta kéo phẹc- ma- tuya quần và kéo cái …đó ra. Chị chưa hề nhìn cái đó của ông ta từ xa, nên lúc ấy chị thấy rất…lạ, nó đỏ như cỗ con gà đá, to, dài và chỉ một góc 45 độ lên trời. Nó lại ngóc lên ngóc xuống vì đang quá hứng.
Cô bé lại giẩy nãy và quay mặt đi nơi khác, nhưng một lát sau lại liếc nhìn nhanh xuống háng chồng chị rồi quay mặt đi. Chồng chị cởi hết áo quần trên người mình ra rồi cởi áo quần cô bé. Cô bé nói:
– Đợi cháu một chút đã. Mắc tiểu quá.
Cô ta túm đống áo quần che thân mình rồi chạy vào buồng tắm. Lát sau cô trở ra với áo quần tề chỉnh như lúc mới vào phòng. Chồng chị la lên:
– Làm cái gì kỳ vậy ? Vợ tao đã đưa tiền rồi mà, thiếu bao nhiêu tao đưa thêm.
Ông ta lại kéo cô bé đè xuống sa- lông và tụt hết áo quần nó ra. Nó lại xô ông ta ra nhưng rối nằm im và nói :
– Chú làm sơ sơ thôi nghe.
– Sơ sơ là sao ? Con muốn nói là cà cà con cặc của chú nơi mép lồn, đừng đụ thiệt hả ?
Thiệt là khôn. Ừ ! Được.
– Nhẹ nhẹ thôi nghe.
– Ừ ! Đụ nhẹ thôi.
Chồng chị úp mặt vào ngực con bé, bú vú nó, xong lấy hai tay tách háng nó ra và dòm dòm vào trong…. Sau đó ông ta đẩy chân con bé lên phía đầu nó, trườn người lên mình con nhỏ và lấy cu để lên cái…của con bé. Chị ở phía sau nhìn thấy con cu và hai hòn…to quá, che lấp hết cả cái đó của con nhỏ. Chị thấy cái háng và cái mông trắng của con nhỏ bị ép một cách tàn nhẫn dưới thân hình to lớn màu nâu của ông ta.
Chị định la lên và can thiệp nhưng chị ngậm miệng lại kịp. Chị phải nghĩ đến chị trước hết, hơn nữa chị rất bực mình con bé này và gia đình nó vì đã không nghe lời chị. Chồng chị cà cà con cu của ông ta một lát và chị thấy có nước rỉ ra chảy xuống hậu môn con bé. Chắc chắn đây không phải là tinh khí của chồng chị. Ông ta lấy tay trái rờ hậu môn con bé, xong co người lên lấy tay phải cầm con cu chĩa ngay vào cái lỗ…của nó và ấn một cái khá mạnh. Con bé giẫy giụa và kêu thét lên :
– Trời ơi, đau quá ! Chú nói làm sơ thôi mà.
– Đụ sơ này ! Đụ sơ này ! Toát lồn chưa? Toát xong thì đụ dễ hơn.
Ông ta vừa nói vùa ấn đít xuống.
Con bé đưa hai chân đạp ông ta một cái. Ông ta ngã ngửa xuống đất nhưng lại ngồi dậy, xáp vào nó, đè nó xuống và cho cu vào ấn thật mạnh. Con bé van xin :
– Chú tha cho cháu đi.
Chồng chị vẫn tiếp tục làm như điên, hình như ông ta có rất nhiều kinh nghiệm về việc này rồi. Chị không thể tưởng tượng được con cu to như vậy lại có thể lọt được vào trong cái lỗ nhỏ xíu đó. Chị nghe con nhỏ tiếp tục la khóc xin tha. Chị thấy một dòng máu rỉ ra và chảy xuống thấm ướt cả mặt ghế sa- lông. Con nhỏ la một chút rồi nằm im bất động. Chị sợ nó chết quá nên định la lên cầu cứu giùm con nhỏ, nhưng rồi, nhưng rồi…chị thấy con nhỏ ôm riết lấy chồng chị và nẩy đít lên. Cứ thế hai người quấn lấy nhau. Họ đang quá say mê chơi nhau. Đây là dịp tốt để thoát ra khỏi phòng. Chị bò vòng quanh cái bàn làm việc, mở cửa và lẻn ra ngoài kêu xích- lô bảo chở đến nhà ba má chị để gởi các món nữ trang xong lại bảo xích- lô chở về nhà chị.
Chị về nhà chừng 10 phút thì ông ta về, mặt mày phờ phạc, áo quần nhăn nheo. Chị kéo ông ta vào phòng và nói lớn :
– Tôi muốn chơi.
Chị vừa nói vừa cởi áo sơ- mi ra nằm trên giường. Thấy ông ta không trả lời mà đi vào phòng tắm, chị lại nói :
– Sao, không chơi được sao ? Sức mấy mà ông chơi thêm được.
Chị lại mặc áo vào rồi nói như thật :
– Cha mẹ con nhỏ đã đến đây đòi thêm tiền. Họ nói nếu không đưa thêm, họ sẽ báo công an. Họ nói ông hiếp dâm nó tại công ty.
Chồng chị thoáng tái mặt. Tôi tiếp tục nói :
– Được ! Ông “chơi bài ăn da” thì tôi cũng sẽ “chơi bài ăn da”, Ông mua trinh thì tôi cũng sẽ mua trinh.
Chồng chị vừa ngáp vừa nói :
– Muốn làm gì thì làm.
Thế là sau đó chị đến nhà ông già bà già ở cho đến bây giờ
o O o
Chị Mai nói xong, đưa đôi mắt ướt rất tình tứ ngước lên nhìn tôi và hỏi nhỏ:
– Muốn nữa không?
– Dĩ nhiên là muốn nhưng tối nay em còn phải học nhiều bài, sợ mất sức.
– Ừ, thôi để dành hôm khác. Đâu phải ngày một ngày hai.