Dậy.. dậy nhanh. Mày định ngủ đến khi nào hả ? dậy đi học để tao còn đi bán buôn gì nữa !
tiếng bà Thanh lại gắt gỏng như mọi ngày vào cái giờ sáng sớm này.! mà nghỉ cũng lạ nhà có 2 mẹ con, thằng Tân thỉ khỏi phải nói tới.. nó là chúa lười, ko có mẹ nó gọi thì nó ngủ đến chưa. còn bà thanh tuy đã gần 40, chính xác là 39 rồi, mọi ngày như mọi ngày.. phải dậy từ sớm tinh mơ để lo đi ra chợ đầu mối mua rau củ quả về nhà, rồi lại phân loại ra làm sạch để mang vào chợ bán.. nhưng trc khi đi phải lo cơm sáng xoạn đồ cho thằng con để nó đi học.. khổ vậy mà thằng Tân nó lại ko hề tỏ ra siêng năng hay 1 chút gì đó của 1 đứa con ngoan.
– Giờ mày có dậy ko ?! tiếng bà Thanh trầm lại nhưng rỏ ràng.
Ham muốn rồi loạn luân – Truyện 18+
– hờ hờ ! 1 chút nữa thoy mà.. cho tui ngủ thêm 1 chút nữa. hờ hờ !
Bà Thanh ko nói gì mà bước lại cuối giường giật tung cái mềm ra. ko có mềm thằng tân trở lạnh nhưng tưởng nó thức ngờ nào lại ko. nó co rún người lại, quay mặt vào vách.. ngủ tiếp.
Hết cách.. định tán cho nó vài cái cho nó tỉnh. nhưng may cho thằng Tân.. cứu tinh đã đến !
– Tân, Tân ơi !!! tiếng réo quen thuộc ngoài cửa.
Nghe tiếng là biết ngay thằng Hùng, bà thanh thở 1 hơi dài rồi bước ra cửa.!
– Mày vô kêu nó dậy dùm tao. tao kêu mà nó ko nghe.. mày vô đi, để chút tao điên tao đập nó chết !
Nói xong bà nhét ngay vào tay Hùng 20k..- nè chút nó dậy đưa nó dùm tao, 2 đứa đi mua gì ăn đi. hôm nay trể rồi.. tao còn phải chuẩn bị đi bán nữa. nó trong phòng ấy !
ko đợi hùng lên tiếng.. bà thanh nhanh chóng bước đi.! hay thật, đúng là khôn nhà dại chợ… mẹ nó kêu nó thế mà ko nghe. thằng hùng vừa bước vào là tân nó đã thức. miệng tuy còn ngáp nhưng con mắt đã nhướng nhướng khi gặp chiến hửu !
Truyện 18+ ham muốn rồi loạn luân
Vào đề thế là đủ, giờ xin nói thêm về gia đình thằng Tân. từ đầu đến giờ chỉ nghe nhắc đến chỉ nó và mẹ nó… là vì… Ba nó đã chết từ lúc nó lên 10. bà thanh ở vậy nuôi con đã 6 năm nay. nhà nó thì thuộc loại đủ sống thoy. ko dư giả gì.. cũng ko đói kém. tuy thằng tân cũng đã khá lớn cũng có thể đi làm rồi, nhưng bà Thanh quyết ý phải cho nó đi học đến nơi đến chốn., dù khó thế nào, khổ thế nào cũng được. còn thằng Tân, tuy nó lười thật nhưng được cái sáng dạ, học hành cũng tốt.. nhất là ko có tình đua đòi bon chen, nó biết hoàng cảnh nó thế nào nên phần nào cũng biết suy nghỉ.. cũng biết lo cho sao này, cũng biết con đường duy nhất để có thể lo cho bản thân và mẹ nó là cố gắng học hành. Nên mọi gánh nặng kinh tế đều chút lên vai bà Thanh !
– Ê, mày làm gì mặt đờ ra thế.. chưa tỉnh ngủ hả ?! tiếng hùng hỏi cười đùa khi thấy mặt thằng bạn trong đang ngu người.
– ko, tại hôm nay có tiếng Lý.. nên tao ngán !
– mẹ, môn đó mày học giỏi mà ngán gì, hay chưa học bài ?
– ko, tao ghét bà Ái chết mẹ.. bả chửi tao hoài, mẹ.. làm cặc gì cũng chửi. bực bôi. làm như kiếp trc tao hiếp bả hay sao ấy !!
– tưởng gì. mày làm như có mình mày à, cả lớp ai ko ghét bả…
Tân ko trả lời mà chề môi với câu nói của Hùng.. rồi 2 thằng cứ bước đi.. cứ bước.. bước.. và chỉ mong sao ko bao giờ đến đc trường ! Chán !
thoy giờ đảo ngược lại Bà thanh đi.. 2 thằng đó bước còn lâu lắm mới đến trường.. à.. à, về bà Thanh thì giờ này chắc bả đang ngồi bán ở chợ. độ giờ này thì chắc đang ngồi tám rồi. sáng sớm mà..!