VN88 VN88

Khi cặc và lồn cùng song kiếm hợp bích truyen dit nhau giua 2 nguoi yeu nhau

Người thứ ba bước tới, là phu nhân của chưởng môn phái Cự Kinh, một phái lớn nắm tất cả các vùng ven biển, ai đi qua cũng đều phải dân thuế. Lúc đó thị cũng kéo váy lên, ngồi xuống và dang hai chân rộng và đặt lên hai bên tay ghế. Thị lấy trong tay nải ra một vật thanh đoản kiếm và đưa cho Kiều Xuân Lan, dặn:
“Muội đút cái chuôi kiếm này vào hậu đình môn của vị công tử này, nhớ dùng lực ở khủy tay”.

Tả Lãnh Khương hơi thất kinh, nhưng mặc kệ chàng chỉ muốn làm vừa lòng sư phụ của chàng thôi. Tả Lãnh Khương bắt đầu cho lưỡi của chàng chạy vòng vòng âm vật của thị. Chàng cũng bắt đầu cảm thấy thốn nơi hậu môn, nhưng cảm giác cũng lạ lắm. Chàng nút âm hạch của thị giữa hai mép, chàng liếm xuôi xuống hậu môn rồi liếm ngược lên âm môn. Bàn tay trái chàng tìm kiếm nhũ phòng của thị trong khi bàn tay kia chàng luồn xuống dưới, cho ngón giữa vào hậu môn của thị. Và chàng bắt đầu bóp mạnh bàn tay, xoáy sâu đầu ngón. Lưỡi của chàng liếm nhanh hơn vào âm hạch của thị, thị la chói lói và một lúc sau thị phóng khí ướt cả hai đùi. Thị kéo đầu chàng sát vào và ra lệnh cho chàng liếm cho sạch cho khô thì thị mới hả dạ. Kiều Xuân Lan cũng vừa rút chui đoản kiếm từ hậu môn của chàng ra. Ướt mem.

Rồi cả ba cùng ngồi lên ghế, xem chàng trần truồng biểu diễn Ngọc Nữ Thất Dương Tinh. Chiêu này chàng dùng dương vật để nâng cái bàn đá lên và đặt xuống. Chàng làm tất cả là đúng bảy lần. Tất cả các phu nhân đều vỗ tay tán thưởng la to: “Hảo công phu, hảo công phu !”. Rồi chàng được lệnh cho sợi dây vòng qua xà ngang nhà để trói vào hai cổ chân của chàng. Chàng bị Kiều Xuân Lan của phái Thần Quyền Môn kéo trục dây nâng chàng lên khỏi mặt đất, đầu hướng hạ, chân hướng thượng. Kiều Xuân Lan bước tới đứng trước người chàng và bắt khẩu dâm dương vật của chàng một cách tận tình. Chàng thì vòng tay ôm lấy mông thị và dúi đầu vào giữa hai đùi để hấp thụ âm nang. Tiếng “chem chép” vang lên thật là vui tay và kích dục. Năm phút trôi Kiều Xuân Lan chợt xuất khí ào ào xuống đùi, chàng vận công đẩy lưỡi dang xa để liếm hết dòng nhựa. Chàng cố gắng tránh phóng tinh quá sớm nên chàng ráng hết sức mình gồng lại. Sư phụ khen chàng có hảo công phu. Chàng thích quá!

Rồi người phu nhân của phái Hải Sa bước tới để thay thế cho Kiều Xuân Lan. Thị bún tay tứt thì sợi dây treo xà ngang đứt lià, chàng rớt xuống đất nhưng kịp thời dùng khinh công chống đỡ. Thị bước tới trước mặt chàng và đưa tay dùng Long Trảo Thủ để bóp ngọc hành của chàng. Không biết vì sao Long Trảo Thủ là võ học cao thâm của phái Thiếu Lâm đã bị lọt vào tay của phái Hải Sa. Lúc đó thị bất thần xô chàng nằm ngữa ra sàn cứng. Rôì thị dùng hai bàn chân không dẫm lên hạ bộ của chàng. Chàng đau quá, nhưng vận Ngọc Nữ Tâm Kinh để hộ thể. Một phút trôi qua trong kinh ngạc, bỗng thị đứng dậy và bỏ đi ra ngoài. Chàng vui mừng vì chỉ còn chút nữa thôi là đã phóng tinh lên bàn chân của thị rồi. Chàng sợ nếu phóng tinh ra thì không còn sức để hầu hạ sư phụ sau chót. Hai phút sau thị trở lại, chàng ngạc nhiên nhìn thị. Thị cầm trong tay hai cái kẹp và một chai dầu nhớt. Thị ngồi xuống ghế và đổ dầu lên lòng bàn tay. Thị dùng hai cây kẹp để kẹp chặt hai nhũ đầu của chàng. Rồi đồng thời thị dùng bàn tay sục dương vật của chàng. Càng lúc càng nhanh hơn làm cho chàng rùng mình sắp phóng tinh. Bỗng thị rút một cây kẹp ra và cuối xuống nút nhũ đầu của chàng. Tả Lãnh Khương gồng mình đưa hai tay điểm hai huyệt nhạy cảm ở hai bên đùi lại để kềm chế sự xuất tinh. Thị tiếp tục mở luôn cây kẹp còn lại và nút lấy nhũ đầu đó. Đến lúc đó chàng không còn chịu được nữa, ngọc hành của chàng săn cứng vì Kim Cang Lộng xiết chặt, và chàng bắt đầu tiết dịch ra đầu khất, hai chân run run. Sư phụ đoán biết được điều gì sắp xảy ra, Người vội ra lệnh:
“Thôi, được rồi, ngừng ngay”.

Và thị ngưng ngay. Tả Lãnh Khương mừng quá vì đầu gối chàng đã lỏng, hơi thở của chàng như đứt đoạn, sắp thoát khí. chàng ghì tay lên thành ghế để lấy thăng bằng đứng lên cho vững. Kiều Xuân Lan lúc đó bước tới nắm lấy dây thép kéo mạnh làm cho Kim Cang Lộng thắt chặt vào ngọc hành của chàng đau điếng, mồ hôi mẹ mồ hôi con tuôn trào. Tinh khí cũng từ đó bị bế đọng trở ngược vào trong.

Sự phụ bước tới, đưa chưởng vỗ nhẹ vào mông của Tả Lãnh Khương bảo rằng :
“Con mau đi tắm rửa cho sạch hết mồ hôi đi, mười lăm phút sau trở lại đây”.

Tả Lãnh Khương bước vào nhà tắm, chàng kỳ cọ kỹ càng, 15 phút trôi qua lẹ làng và khi chàng trở lại thì chỉ còn sư phụ ở đó. Sư phụ bảo chàng rằng: “Tất cả các phu nhân đã về hết rồi, ta sẽ thưởng hậu cho con nếu con phục vụ cho ta đặc biệt hơn hết”.

Nói xong, thì sư phụ hôn Tả Lãnh Khương nhẹ nhàng và kéo chàng vào phòng ngủ của Người. Hai thầy trò cùng lấy Quân Tử Kiếm và Thục Nữ Kiếm ra dợt lại bài kiếp pháp nhập môn trong bộ Ngọc Nữ Kiếm Pháp. Hai kiếm choạng vào nhau phát lên những âm thanh lúc réo rắt như thác đổ lúc róc rách như suối chảy. Kiếm quang tỏa ánh sáng choá loà khắp gian phòng. Bộ kiếm pháp được múa xong thì sư phụ ngồi xuống ở cạnh giường và kéo chàng sát vào. Người bắt đầu ra lệnh cho chàng nhập cuộc mây mưa. Người còn bảo chàng rằng : “Con chỉ xuất tinh khi có lệnh của sư phụ mà thôi”.

Rồi Người há miệng ra để đón dương vật của chàng vào. Cả hai bàn tay của Người véo hai nhũ đầu chàng đau điếng. Rồi Người nắm dây trên cổ của chàng giật mạnh, đôi ngọc hành của chàng bị kéo ngược lên bóng lưỡng như muốn rách da lọt xuống đất. chàng vừa đau đớn vừa sướng ngất. Người đặt chàng ngồi ở cạnh giường đưa dương vật chĩa thẳng đứng lên trời. Rồi Người áp mông xuống cho âm vật chạm vào đầu khất. Thật là dễ dàng, Người dùng thuật Khai Môn Quang trong Ngọc Nữ Tâm Kinh để mở cửa âm môn nuốt trọn dương vật của chàng vào trong. Người vận lực toàn phần theo phép “Lấy Nhu Chế Cương” để vuốt trôi dương cụ của chàng lên lên xuống xuống. Tả Lãnh Khương thấy một sự mềm mại bao phủ khắp thân thể. Chàng không còn chịu đựng được thêm nữa rồi. Chàng muốn xuất khí ghê ! Nhưng sư phụ của chàng bất thần nằm ngữa ra giường cho chàng đè sấp lên bụng. Sư phụ choàng tay ra sau lưng để nắm lấy sợi dây thép buộc chặt vào Kim Cang Lộng mà giựt giựt nhè nhẹ. Mỗi lần sư phụ giựt như thế thì Tả Lãnh Khương sướng ngất, tinh khí bỗng nhiên sắp phát tiết thì lập tức trở vào nội tạng. Cứ như thế sư phụ giựt giựt sợi giây và Tả Lãnh Khương nắc tới tấp, bất di bất dịch. Chàng vận công Ngọc Nữ Tâm Pháp để cố gắng đánh thông kinh mạch còn bị tắt nghẽn trong những lần luyện tập trước kia. Hai canh giờ trôi qua, sự sướng ngất cứ dâng trào lên và tuột xuống mà không dứt, không hết. Bỗng sư phụ cảm giác tột đỉnh tới gần, Người bất chợt la to:
“Con phóng tinh vào miệng ta, mau lên!”

Và Người đẩy Tả Lãnh Khương nhổm dậy để ngoạm hết dương vật của chàng vào miệng rồi cắn chặt hai hàm răng lại. Người nghiến và nghiến. Tả Lãnh Khương nhắn nhó khuôn mặt và phóng tinh ào ào vào miệng của Người từng cơn một. Đau đớn si dại, cả hai người phóng tinh cùng một lúc rên la vang vội. Hai chân Tả Lãnh Khương bỗng yếu ớt không còn đứng vững nữa. Sau đó sư phụ nhìn Tả Lãnh Khương cười và chăm chú liếm hết vài giọt còn đọng lại ở đầu khất. Người ôm Tả Lãnh Khương trong lòng và rồi Người nắm dây lôi chàng đi. Đôi ngọc hành của Tả Lãnh Khương bị xích ngược lên, chàng lê lếch theo Người thật là đau đớn nhưng chàng cũng thích lắm. Công lực của chàng từ đó cũng tăng thêm một bậc.

Sau đó tin ba vị phu nhân của ba môn phái Thần Quyền Môn, Hải Sa, và Cự Kình Ban mất tích giang hồ. Và Ngọc Nữ Tâm Pháp lại tái xuất giang hồ làm long trời lỡ đất.

Hồi 2: Sa Chân Tuyệt Tình Cốc

Kể từ ngày Ngọc Nữ Tâm Pháp tái xuất hiện, giang hồ đã bao phen sóng gió bởi những cuộc chiến khốc liệt giữa Tả Lãnh Khương và bọn hắc đạo, mà tàn cuộc bao giờ cũng để lại nhiều xác chết không toàn thây. Tả Lãnh Khương đi đền đâu là có đánh nhau ở đó, dù chàng cố né tránh thế nào cũng được, vì chàng đã gây nợ máu quá nhiều. Bọn hắc đạo thì lúc nào cũng tìm Tả Lãnh Khương để trả thù, giăng người ra khắp nơi để dò la tung tích. Buồn chán, chàng quyết định rời khỏi Trung Nguyên mà trở về Nam Châu bế quan luyện công cùng sư phụ. Mấy năm rồi không gặp sư phụ, Tả Lãnh Khương cảm thấy nhớ nhung rất nhiều. Chàng cảm thấy tiếc nhớ những ngày cùng sư phụ luyện Ngọc Nữ Tâm Pháp, hai thân thể trần truồng cứ quấn lấy nhau, còn Quân Tử Kiếm của chàng lúc nào cũng nằm sâu trong Ngọc Âm Động của sư phụ. Hai trái tuyết lê của sư phụ áp chặt vào ngực chàng, thỉnh thoảng lại cọ qua cọ lại theo nhịp thở của sư phụ. Nghĩ đến đó thôi mà Tả Lãnh Khương đã cảm thấy rạo rực trong lòng, Ngọc Kiếm cương lên cứng ngắc như muốn chọc thủng bộ đồ đang mặc trên người để đi tìm Ngọc Âm Động, hai chân chàng rảo bước thật nhanh để cho mau tới.

Từ Trung Nguyên về Nam Châu mất khoảng 3 hay 4 ngày đường. Người giỏi võ công như Tả Lãnh Khương cũng phải mất hơn 2 ngày mới có thể tới nơi được. Ra khỏi Trung Nguyên chừng vài chục dặm thì trời tôi, Tả Lãnh Khương quyết định dừng chân nghỉ lại qua đêm trong Bách Hoa Quán. Khu vực này là nơi lữ khách thường dừng chân nên có rất nhiều nhà trọ, nhà hàng cũng như nhà thổ, nhưng Tả Lãnh Khương chọn Bách Hoa Quán vì đã nghe danh nó từ lâu. Thiên hạ đồn rằng Bách Hoa Quán Chủ là một cô gái rất đa tình, khách thập phương ngủ lại qua đêm, nếu có được cơ duyên thì sẽ được cô chủ xinh đẹp chọn làm người tình qua đêm. Cơ duyên là thế nào và làm sao để có được nó thì Tả Lãnh Khương hoàn toàn không biết. Hơn nữa chàng vô đây nghỉ trọ cũng vì tò mò chứ không ham muốn chuyện làm tình. Chờ đến khi về gặp được sư phụ rồi thì muốn bao nhiêu mà chẳng có!

Sau khi nộp tiền nhận phòng, tên tiểu nhị dẫn chàng ra một phòng nằm phía sau, có cửa sổ quay ra vườn cây. ” Như vậy thì càng tốt”, chàng nghĩ,” có gì mở cửa sổ ra ngủ cho mát”. Dọn giường xong, Tả Lãnh Khương thay đồ ra đi tắm để đi ngủ. Nhà tắm là một căn nhà nhỏ nằm sau vườn, gần phòng ngủ của chàng. Tả Lãnh Khương leo qua cửa sổ để đi ra đó cho gần. Vì trời đã khuya, hơn nữa quán hôm nay lại vắng khách, nên Tả Lãnh Khương nghĩ sẽ chẳng có ai dòm ngó, cứ để trần truồng mà chạy qua nhà tắm, tắm xong thì chạy mấy bước là tới cửa sổ leo vô nhà là xong. Nghĩ là làm, chàng cởi hết quần áo ra treo lên móc, mở cửa sổ và chỉ một bước khinh công là đã đứng ngay trước cửa nhà tắm. Vừa bước tới đưa tay định mở cửa bước vào thì bất ngờ cửa phòng tắm bật ra, bên trong đang bước ra là một cô gái đẹp tuyệt trần, trên người không hề có một mảnh vải. Hai tay cô đang dùng một cái khăn nhỏ để lau tóc cho khô. Cả hai người giât mình nhìn nhau sững sờ, họ không ngờ lại có người đi tắm khuya như mình nên chẳng ai thèm mặc đồ. Bây giờ thì có trốn cũng chẳng kịp, hơn nữa từ giây phút sững sờ, họ bắt đầu chuyển sang ngưỡng mộ nhau. Cô gái, không ai khác, chính là Bách Hoa Quán Chủ. Cô có là da trắng muốt như tuyết mùa đông, cặp nhũ hoa trắng hồng nhô cao trước ngực, ưỡn ra như muốn chọc tức người khác. Trên đỉnh cặp nhũ hoa là hai cái núm nhỏ, nơi mà Tả Lãnh Khương vẫn luyện chiêu Khẩu Khiếu Tâm Pháp. Nhìn xuống dưới, Tả Lãnh Khương nhìn thấy Ngọc Âm Động được che phủ bởi một lớp thạch thảo đen sì. Nhìn tới đó, tự nhiên Ngọc Kiếm của Tả Lãnh Khương tự nhiên trở nên cứng ngắt, chỉ thẳng lên trời. Ngược lại, Bách Hoa Quán Chủ nhịn thấy trước mặt một thanh niện cao to và đẹp trai. Bắp thịt chàng cuồn cuộn, hai cái vai nhô cao rắn chắc. Bộ ngực chàng không có nhiều lông nhưng lại nở nang, trông rất hấp dẫn. Phía bên dưới, cái Ngọc Kiếm đang vươn mình đứng dậy, từ từ chỉ thẳng lên trời, dần dần đang dài ra và phình to lên. Bách Hoa Chủ Quán tự nhiên thấy trong lòng rạo rực động tình, còn Tả Lãnh Khương thì khỏi nói, cái dướng vật cứng ngắt làm chàng khó chịu vô cùng, chỉ có cái Ngọc Âm Động mới có thể làm cho nó hạ hỏa.

Hai người nhìn nhau, ngượng ngùng, e ấp, vụng về. Chỉ nhìn mắt nhau là biết muốn gì rồi, lòng trong như đã dẫu ngoài còn e. Im lặng một lát, hai người dần trấn tĩnh lại, liền mạnh dạn bước tới nắm tay nhau. Bách Hoa cô nương nói:
– Thật không ngờ Huynh lại có cơ thể đẹp như vầy, Bách Hoa tôi rất cảm phục và say mê.
– Đa tạ cô nương đã khen, nhưng tại hạ cảm thấy mình không xứng đáng với lời khen đó.
– Huynh thật khiêm tốn.
– Đứng trước một người con gái tuyệt sắc như cô nương đây, tôi cảm thấy mình như đồ bỏ đi.
– Huynh quá khen!

Hai người chỉ nói được mấy câu tới đó thì không còn chịu được nữa, họ ôm ghì lấy nhau bắt đầu vầy cuộc mây mưa. Trong thời gian còn ở với sư pphụ, một ngày dợt mấy cửa nên Tả Lãnh Khương rất kinh nghiệm trong chuyện này. Còn Bách Hoa cô nương cũng không vừa, nghệ thuật làm tình của cô đã đạt đến mức tuyệt kỹ, không ai có thể thất vọng khi làm tình với cô. Tả Lãnh Khương bắt đầu nhập cuộc bằng chiêu Khẩu Khiếu Tâm Pháp, một tay chàng đỡ nhẹ bầu vú bên kia trong khi lưỡi chàng liếm nhè nhẹ lên đầu vù bên này. Lười chàng liếm đến đâu là Bách Hoa cô nương rùng mình đến đó. Cô buông tiếng rên nho nhỏ “ưhm ưhm” liên hồi. Liếm chán, chàng liền dùng hai môi ngoạm lấy cái núm, lưỡi chàng quấn lấy nó mút nhè nhẹ. Ở vú bên kia, bàn tay chàng xoa xoa cái bầu vú trong khi hai ngón tay chàng vân vê cái núm. Bách Hoa cô nương sướng quá, miêng cô rên la liên hồi, dâm thủy tuôn ra ướt nhẹp hết cửa Ngọc Âm Động. Bách Hoa cô nương dùng tả chưởng nắm lấy Quân Tử Kiếm sục ra sục vô làm Tả Lãnh Khương cứ cẫng người lên vì sướng. Một ít tinh khí rỉ ra ngoài đầu, còn Kiếm của chàng thì giật giật liên tục. Sướng quá, Tả Lãnh Khương rên lên ư ử, trong khi Bách Hoa cô nương cũng ưhm ưhm liên hồi làm vang động cả một góc vườn. Một lúc sau, Tả Lãnh Khương quyết định chuyển sang chiêu khác, gọi là Xà Tấn Huyệt Động. Miệng chàng từ từ rồi khỏi nhũ hoa của Bách Hoa cô nương, di dần xuống dưới, qua khỏi lỗ rốn, rồi tới khu vực Ngọc Động nơi được bảo vệ nghiêm ngặt bởi một rừng lông đen truyền và hai bờ đê. Lưỡi Tả Lãnh Khương đi đến đâu là Bách Hoa cô nương rùng mình đến đó, da gà nổi khắp mình. Đến khi lưỡi Tả Lãnh Khương đi đến Ngọc Động và chui tọt vô trong thì Bách Hoa cô nương không chịu được nữa, cả người cô trân lên, hai chân dang rộng ra như muốn ôm lấy cái đầu của Tả Lãnh Khương, song chưởng cô ôm chật đầu chàng ấn vào Ngọc Động. Lưỡi Tả Lãnh Khương khi chạy ra, khi thụt vào như con rắn đang tấn công huyệt động, Lúc thì nó lại ngoáy tới ngoáy lui, lúc thí rê rê hai bên mép làm Bách Hoa cô nương rên la ầm ĩ….ah…ah…ah…ưhm…ưhm…ưhm…sướng quá…..đã quá….chàng ơi! chơi em đi…..liếm mạnh lên đi…..nút mạnh vào……ah…..em xuất tinh nữa rồi…….Từ nơi Ngọc Động, dâm thuỷ tuôn ra lai láng, nhưng Tả Lãnh Khương liếm sạch không để sót một giọt. Thứ nước náy rất tốt cho Ngọc Nữ Tâm Pháp mà chàng luyện bấy lâu nay.

Bây giờ thì Tả Lãnh Khương dùng chiêu mới mà chàng mới luyện được cách đó chưa lâu, gọi là Hồng Long Vờn Châu. Chàng dùng lưỡi quét từ dưới hậu môn Bách Hoa cô nương lên trên tới chỗ âm hạch. Mỗi lần chàng quét như vậy là Bách Hoa cô nương lại rên lên một tiếng. Quét được chừng chục lần thì lưỡi chàng dừng lại tại âm hạch, bắt đầu đá qua đá lại cái âm hạch, rồi lại hất từ dưới hất lên, rồi lại đâm vô nhè nhẹ. Bách Hoa cô nương cứ nẩy người lên khi mỗi lần cái lưỡi của Tả Lãnh Khương di chuyển. Quả thật là tuyệt chiêu! Bách Hoa cô nương không còn biết trời trăng gì nữa, chỉ biết rên la vang trời, còn dâm thuỷ từ trong Ngọc Động tuôn ra xối xả làm Tả Lãnh Khương không kịp liếm, ướt hết cả mặt. Về phần mình, Tả Lãnh Khương cũng nứng lắm rồi, Quân Tử Kiếm của chàng cứng ngắt, chui ra khỏi cái bao để lộ ra cái đầu đỏ hỏn. Chàng cảm thấy như muốn nổ tung rồi, nên liền đỡ Bách Hoa cô nương đứng quay mặt vô trong, hai tay bám vào cách cửa. Còn Tả Lãnh Khương dùng chiêu Song Cẩu Giao Hòa, đứng từ phía sau, tả chưởng cầm lấy Quân Tử Kiếm hương về phía trước, hữu chưởng đỡ nhẹ vào lưng Bách Hoa cô nương, vận tám thành công lực và thốc tới trước. Quân Tử Kiếm của chàng đâm thẳng vào Ngọc Động của Bách Hoa cô nương nghe cái ót, chui thẳng vào trong. Bách Hoa cô nương chỉ kịp nảy người lên một cái là nghe kêu cái chát. Chưa kịp phản ứng là cảm thấy Quân Tử Kiếm của Tả Lãnh Khương bắt đầu thụt ra thụt vô càng lúc càng nhanh. Ôi, sao mà sướng quá! Cả hai người bắt đấu vừa thở vừa rên…hừ…hừ…..ah…uhm… sướng quá……mạnh nữa lên…..nhanh lên chàng ơi……nắm vào nhũ hoa của em đi chàng……tách..tách….phì..phì….

Tả Lãnh Khương cử động mỗi lúc một nhanh, chàng chàng cảm thấy Ngọc Động của Bách Hoa cô nương đang ngày càng bóp chặt vào kiếm của mình, hút vào bên trong. Tức thì chàng liền dùng chiêu Hấp Tinh Đại Pháp, vận hết 12 thành công lực, đâm vào mấy cái thật mạnh. Thế là Bách Hoa cô nương rú lên, người cô căng cứng ra, giật giật mấy cái, tả chưởng cô vòng ra sau ôm vào mông Tả Lãnh Khương trong khi hữu chưởng cô cũng buông khỏi cánh cửa mà đưa lên sờ vào nhũ hoa của mình. Còn Tả Lãnh Khương thì cảm thấy một luồng điện chạy khắp thân, báo hiệu Hập Tinh Đại Pháp đã đạt đến cực điểm, chàng liền áp tới đưa song chưởng vòng ra trước nắm lấy cặp nhũ hoa của Bách Hoa cô nương, thúc mạnh liên tục 10 cái. Thế là người chàng giật giật liên hồi, từ đầu Quân Tử Kiếm của chàng, một luồng tinh khi bắn thẳng vào Ngọc Động của Bách Hoa cô nương, chui thẳng vô trong Thanh Cốc.

Bách Hoa cô nương mặt mày tươi rói, miệng cười tươi như hoa hồng hé nụ. Cô không ngờ Tả Lãnh Khương bản lãnh lại cao cường đến thế. Từ xưa đến bây giờ chưa có cao thủ nào làm cho cô thỏa mãn đến như vậy. Dù sao thì cũng đã khuya, đến giờ cần phải đi ngủ, Bách Hoa cô nương liền chào tạm biệt Tả Lãnh Khương để về phòng:
– Đa tạ Huynh đã cho em một buổi tối tuyệt vời
– Không dám không dám. Tả Lãnh Khương tôi chỉ mong sao làm cho cô nương vui lòng là đã mãn nguyện lắm rồi.
– Xin tạm biệt Huynh, hẹn khi khác tái ngộ, chúng ta lại ân ái với nhau.
– Tạm biệt cô nương, hẹn ngày tái ngộ.

VN88

Viết một bình luận