VN88 VN88

Không cho được cặc vào lồn em thì tôi trắng tay – Truyện 18+

Như thường lệ, tối hôm qua khoảng 10 giờ tôi ôm giỏ đồ tới phòng giặt công cộng của cái flat tôi đang ở thì lại gặp hắn. Cứ mỗi lần đi giặt đồ vào khoảng giờ này là đã có hắn ở trong phòng giặt. Tôi thắc mắc lắm không hiểu vì tình cờ hay là hắn suốt ngày chỉ ở phòng giặt đồ này để giặt và sấy quần áo? Nhiều khi tôi nhìn trộm vào cái máy sấy, nơi hắn đang bỏ đồ thì chỉ thấy lèo tèo vài ba bộ quần áo bên trong mà thôi. Hắn người Á Đông trạc khoảng trên dưới 30, khuôn mặt không đẹp trai, trông còn dữ dằn nữa là khác, có lẽ vì cặp lông mày rậm rạp, xếch lên của hắn. Bù lại thân hình hắn cao to, khoẻ mạnh, một thứ mà các người phụ nữ như tôi dễ bị lôi cuốn. Cũng không hiểu tại sao tối hôm qua khi gặp hắn, tôi lại mỉm cười như chào hỏi hắn. Tuy hắn không lên tiếng nhưng hắn cũng nheo mắt đáp lại cái cười của tôi, làm tim tôi đập bình bịch.

Khong cho duoc cac vao lon em thi toi trang tay - Truyen 18+

Không cho được cặc vào lồn em thì tôi trắng tay – Truyện 18+

Nghĩ lại chuyện xảy ra của buổi tối hôm qua mà tôi vẫn còn thấy rạo rực và ngây ngất. Có lẽ kể từ ngày theo chồng sang Úc đến giờ, tôi mới tìm lại được cái cảm giác bay bổng này.

Năm 23 tuổi, cũng từng giống như vài đứa bạn trong xóm lao động nghèo. Chia tay với người tình từ thuở còn đi học, lấy vội ông chồng Việt kiều gấp đôi tuổi của tôi để được xuất ngoại. Tưởng là cuộc đời sẽ lên hương khi sang được tới Úc. Nhưng sang đến nơi tôi mới thất vọng não nề. Vì ông chồng già lúc ở V.N đã huênh hoang khoe với mọi người là lão làm chủ một công ty may mặc. Thực ra lão chỉ may hàng gia công chui tại căn flat của chính phủ, rồi lãnh thêm tiền trợ cấp thất nghiệp. Và khi nào dành dụm được chút đỉnh là lão bay về Việt Nam “nổ” với họ hàng, vi vút với mấy em…

Truyện 18+ Không cho được cặc vào lồn em thì tôi trắng tay

Truyen 18+ Khong cho duoc cac vao lon em thi toi trang tay

…Tôi cứ tưởng là xỏ được mũi lão, khi dụ được lão ta làm đám cưới, rồi rước tôi sang đây để hưởng thụ vật chất sung sướng. Nhưng nào ngờ vừa sang Úc được vài tuần là lão đã bắt tôi phải ngồi trên bàn máy may hơn 14 tiếng mỗi ngày. Đã vậy về mặt sinh lý lại không được thoả mãn lắm. Nói tôi xui vì bị lão già gạt gẫm. Nhưng thực ra tôi may mắn thì đúng hơn. Bởi vì tôi chỉ chịu hầu lão ta có mấy tháng thì lão bị tai nạn xe hơi chết không kịp ngáp, trên đường về nhà, sau khi giao hàng may cho chủ xong. Thế là bỗng dưng tôi được thừa hưởng khoản tiền bảo hiểm nhân thọ của lão ta gần năm trăm ngàn. Tuy nhiên theo người ta nói nếu như lão già không keo kiệt đóng tiền bảo hiểm quá ít, không biết chừng tôi có đến cả mấy triệu bạc. Điều này cứ làm cho tôi thắc mắc và tiếc rẻ…

…Đã hơn hai tháng nay kể từ khi lão chết, tôi vẫn loay hoay chưa biết phải sống như thế nào. Cái check bồi thường của hãng bảo hiểm tôi mang đi mua vàng bằng hết vì giống như quan niệm của má tôi hay những người ở Việt Nam. Thì chỉ có giữ vàng mới chắc ăn, không sợ đồng tiền bị mất giá. Nghe người ta nói Việt Nam lúc này đổi mới, làm ăn dễ dàng, nếu có vốn kinh doanh thì chẳng mấy chốc sẽ làm giàu, cho nên tôi nhất định mang số vàng này về Việt Nam làm ăn.

Như thường lệ, tối hôm qua khoảng 10 giờ tôi ôm giỏ đồ tới phòng giặt công cộng của cái flat tôi đang ở thì lại gặp hắn. Cứ mỗi lần đi giặt đồ vào khoảng giờ này là đã có hắn ở trong phòng giặt. Tôi thắc mắc lắm không hiểu vì tình cờ hay là hắn suốt ngày chỉ ở phòng giặt đồ này để giặt và sấy quần áo? Nhiều khi tôi nhìn trộm vào cái máy sấy, nơi hắn đang bỏ đồ thì chỉ thấy lèo tèo vài ba bộ quần áo bên trong mà thôi. Hắn người Á Đông trạc khoảng trên dưới 30, khuôn mặt không đẹp trai, trông còn dữ dằn nữa là khác, có lẽ vì cặp lông mày rậm rạp, xếch lên của hắn. Bù lại thân hình hắn cao to, khoẻ mạnh, một thứ mà các người phụ nữ như tôi dễ bị lôi cuốn. Cũng không hiểu tại sao tối hôm qua khi gặp hắn, tôi lại mỉm cười như chào hỏi hắn. Tuy hắn không lên tiếng nhưng hắn cũng nheo mắt đáp lại cái cười của tôi, làm tim tôi đập bình bịch.

Đang ngồi suy nghĩ lung tung thì cái máy giặt kêu lên “khùng khục” rồi ngưng lại không chịu quay nữa, tôi phải đi lại bấm bậy mấy cái nút ở trên, hy vọng nó sẽ hoạt động trở lại, nhưng nó vẫn ỳ ra. Loay hoay đánh vật với cái máy thì tôi cảm thấy một luồng hơi ấm thổi vào sau gáy. Làm tôi giật bắn người, quay phắt lại, thì hắn đã lù lù đứng phía sau tôi từ bao giờ. Thay vì bảo tôi tránh sang bên, hắn điềm nhiên với tay qua vai tôi mở nắp máy giặt. Với tư thế này người hắn áp sát chạm vào nguời tôi, đáng lẽ phải nhích người đi để tránh khỏi sự đụng chạm thì tôi lại đờ ra không nhúc nhích gì được. Bởi một luồng hơi ấm áp từ thân hình hắn bao phủ lên người mình. Thấy tôi đứng im, hắn vẫn chẳng lên tiếng chỉ thò tay móc trong cái máy giặt ra vài bộ đồ ném vào cái giỏ của tôi để trong góc, cái vật cuối cùng mà hắn lấy ra làm tôi phải đỏ mặt vì đó là cái quần lót nhỏ xíu bằng ren màu xanh. Hắn không ném vào cái giỏ đồ như những cái mà hắn đã moi ra trước đây mà hắn lại dùng mấy ngón tay mơn man nó, nhất là chỗ đáy quần. Tôi bắt đầu cảm thấy sợ hãi thì hắn bỏ chiếc quần lót vào lại trong máy, rồi đậy nắp lại. Cái máy lập tức tự động quay đều. Thì ra tại tôi bỏ một lúc quá nhiều đồ nên cái máy giặt cũ kỹ quá tải, ăn vạ không thèm chạy nữa. Tôi định xoay lại lên tiếng cám ơn hắn, thì một vật vừa ấm vừa cứng ấn vào mông khiến tôi run lên, vì tôi biết rõ đó là cái gì. Đến bây giờ tôi vẫn không biết lúc đó người mình run lên vì sợ hãi hay là vì khích động nữa. Tôi cảm giác được rõ ràng cái vật tròn nóng hổi đó đang lăn đều lên xuống giữa kẽ mông. Trong vài giây thụ động, tôi nhích người tránh ra phía trước thì bàn tay hắn chộp nhanh vào ngực, kéo tôi sát vào người hắn. Một tay hắn bóp thô bạo vào bầu vú căng tròn để trần sau làn vải áo, tay còn lại hắn ấn người tôi gập về phía trước, để mông tôi chìa ra phía sau. Có lẽ hắn đang rùn thấp người xuống, vì cái vật ấm áp đó bây giờ đang chỏi vào âm hộ của tôi, và không ngừng cọ quẹt.Tôi muốn vùng thoát, nhưng toàn thân như bị tê dại. Muốn thét lên kêu cứu, nhưng cổ họng chỉ phát ra những âm thanh Ưhh…Ơhhh như khuyến khích hắn phải tiến xa hơn. Hắn chồm người về phía trước. Hơi thở ấm áp của hắn phà vào mặt tôi, làm tôi phải nhắm tịt mắt lại. Lưỡi hắn liếm nhẹ lên cổ, rồi tiến lên vành tai. Tôi hoàn toàn mất hẳn ý niệm phản kháng, chỉ đành ngả đầu lên nắp máy giặt lim dim chờ đợi…
…Một làn gió mát lạnh thổi vào chân và mông, khiến tôi nhận ra rằng chiếc váy, và cái quần lót của mình đã bị hắn tốc lên, và tuột xuống từ bao giờ. Không phải chịu lạnh lâu, đôi chân của tôi đã được đôi chân hắn áp vào sưởi ấm…”Oïtttt”…Chỉ một cái hẩy mông nhẹ, cả một khúc thịt cứng của hắn lọt tuốt vào trong hang sâu huyền bí đang trơn nhớt, làm tôi phải nấc lên…Ớơhhh…

Tôi cảm nhận thật rõ khúc thịt nóng ấm của hắn nông rộng cửa mình tiến vào càng lúc càng sâu…Ưưhhh…Tôi ráng kềm lắm nhưng vẫn phải rên lên khe khẽ. Khi mà dương vật của hắn chạm đáy, giòng nước trong thâm sâu của tôi ồ ạt túa ra để bôi trơn đường âm đạo… Của hắn dài lắm, tôi biết được điều này vì cho đến lúc này “Ngọc hành” của hắn chưa chạm vào mông, trong khi tôi đã thấy tê tái mỗi khi hắn ấn thêm vào. Cảm giác này chưa hề xảy ra trong đời tôi, ngay cả khi tôi làm tình với người tình từ thuở xa xưa. Hắn như đang tận hưởng những cọ sát của hai bộ phận sinh dục, nên động tác kéo đẩy của hắn thật khoan thai chậm rãi. Điều này chỉ dễ chịu lúc ban đầu, nhưng bây giờ tôi không muốn như thế nữa. Tôi chỉ muốn cái “của nợ” của hắn chà miết hai bên thành âm đạo, và chạm vào “huyệt sướng” thật nhiều cơ. Muốn như vậy thì hắn phải nắc nhanh hơn, nhưng hắn vẫn cứ từ tốn, kéo ra gần hết rồi lại chậm chạp đẩy vào. Không thể nhẫn nại được nữa tôi phải đành tự phục vụ lấy, bằng cách dập mông mình ra đàng sau liên tục. Tuy không nhìn mặt hắn, nhưng tôi tin chắc rằng vẻ mặt của hắn đang khoái trá lắm, vì đã khêu lên được cơn hứng tình của tôi. Nhưng mặc kệ cho hắn khoái trá hay nghĩ gì tôi chỉ muốn cái “khúc gân” của hắn ra vào thật nhanh, thật sâu mà thôi. Hắn thật là quá đáng, thấy tôi nhấp nhổm thì hắn chỉ ưỡn người ra hưởng thụ. Chỉ để một mình tôi phải làm việc cật lực. “Đã vậy bà cho mi biết tay ” Nghĩ là làm, tôi thôi hẩy mông ra sau, mà bắt đầu sàng lắc qua lại. Đã mười phút trôi qua hết sàng rồi hẩy, mồ hôi bắt đầu rịn ra khắp người mà hắn chưa chịu chết. Chưa ai có thể chịu được những cái ngoáy mông của tôi quá hai phút kia mà…Ý Trời ơi! Sướng quá đi…Không phải hắn “khóc” thì mình “khóc”. Từng giòng sướng khoái, tuôn ào ạt, ứa ra ngoài. Hai chân tôi run bần bật chỉ muốn khuỵu xuống …Oohhh…Aaahhhh… Tôi đành phải bật ra tiếng rên lớn vì cơn sướng tràn lên óc làm tôi không thể kềm chế được nữa.

VN88

Viết một bình luận