– Vậy đó mẹ…đúng rồi…vậy đó mẹ…
Hai tay Lê đỡ dưới người mẹ tuột lần ra chỗ khác theo đà vùng vẫy của Thu, Lê bất chợt thấy bàn tay mình đỡ ngay dưới ngự của mẹ. Vú Thu gần như nằm gọn trong bàn tay Lê.
Ý nghĩ ham muốn từ từ khơi dậy trong đầu óc của Lê, người Lê run lên không dám nhúc nhích bàn tay mình. Thu vẫn không để ý đến sự đụng chạm đó, nàng vẫn tiếp tục khỏa nước theo động tác Lê chỉ. Tay Lê lần lần nhúc nhích, bàn tay trái xoè hẳn ra giữ trọn một bên vú, bàn tay đỡ dưới bụng bắt đầu tuột dần xuống phía dưới với chủ đích rõ ràng, mấy ngón tay dừng lại, xoè ra ở ngay lồn mẹ, một cảm giác, êm êm của mu lồn dưới tay Lê làm cho lê kích thích tê rần cả người, cu Lê cứng lên, căng phồng dưới làn vải mỏng của quần tắm. Lê nhúc nhích mấy ngón tay mình. Thu bắt đầu cảm thấy bàn tay Lê ngọ nguậy ở những chỗ dễ bị kích thích của mình nhất. Người Thu nóng bừng lên, Thu kêu thầm trong bụng:
– Thôi, đừng làm vậy nữa Lê, ngừng lại đi Lê…
Nhưng tiếng nói của Thu không thoát đưỡc thành lời, bàn tay Lê vẫn nhúc nhích trên vú, trên mu lồn của Thu. Chịu không được sự kích thích nữa, Thu dừng lại lách mình ra khỏi tay Lê, nước sâu qúa, chân Thu không chạm đất, nàng hoảng hồn ôm chầm lấy Lê, hai tay ôm chặt cứng cổ Lê, hai chân Thu quặp vào người Lê. Cặc Lê cương cứng chỉa sát vô mu lồn của mẹ. Thu càng sợ hãi hơn nữa kẹp chặt chân vào người Lê, Thu nói :
Đưa mẹ vô trong, nước sâu qúa…bị uống nước rồi nè !
Lê nói trong hơi thở ..lấp bấp:
– Mẹ ôm Lê đi…từ từ, không sao đâu !
Bây giờ Thu mới bớt sợ, người Thu vẫn ép sát vào Lê, Thu cảm thấy cặc Lê ép sát vô mu lồn của mình, Thu thở hổn hển:
– Đưa me vô trong đi Lê
Lê không muốn bỏ mất cảm giác co sát thích thú của mình vẫn đừng yên một chỗ, hai tay Lê vòng ra phía trước ôm hai đít Thu kéo sát vào người, Lê nẩy người ra phía trước, ấn cu mình sát vô mu lồn của mẹ…. rồi mới đi từ từ vào , nhịp chân của Lê làm cho cặc Lê cọ tới cọ lui vào mu lồn mẹ. Thu bị kích thích nhiều qúa, chân tay hầu như không còn sức lự nữa, Lê phải ôm sát mẹ kéo vô người để Thu khỏi té, càng ôm sát, cặc Lê và lồn Mẹ lại cọ sát vào nhau hơn. Vào sát tới thành hồ, Thu vội đẩy Lê ra, chạy nhanh lên bờ, chụp vội khăn choàng người rồi chạy vào trong nhà.
Lê nhìn theo mẹ, ngồi trong hồ tắm thẫn thờ với những cảm giác khó diễn tả của mình khi được co sát với thân thể của mẹ. Lê thương mẹ quá, Lê chỉ muốn nâng niu, trìu mến mẹ thôi !
Lê vô nhà, tắm shower xong ra phòng khách coi TV, Thu đang ngồi coi tin tức, tóc còn ướt, Thu mặc áo choàng rộng không nhìn Lê. Lê tưởng mẹ giân, đứng xớ rớ ở đó , tính vô phòng mình lại thì nghe Thu nói:
– Lê lấy dùm mẹ chai thuốc ngủ mẹ để trong bếp !
Lê nghe mẹ sai mừng rơn, biết là mẹ không giận, nhưng Lê không biết mẹ có biết được ý nghĩ đen tối của Lê khi đụng chạm vào người mẹ không và nhất là khi cặc Lê ép sát vô mu lồn của mẹ không
Lê lấy chai thuốc ngủ đưa cho mẹ, Thu nhìn Lê cười :
– Lấy thuốc mà không lấy nước cho mẹ thi làm sao uống được
Lê cười hì hì, đem ra ly nước cho mẹ, Thu nói :
– Uống viên thuốc này một lát nữa là ngủ say sưa.
Thu vẫn chưa uống thuốc, đặt ly nước và lọ thuốc trên bàn, hai mẹ con ngồi coi TV thật lâu. Lê lâu lâu liếc nhìn mẹ coi Thu có phản ứng gì không, nhưng Thu vẫn không để lộ ra phản ứng nào cả. Lê thầm mong mẹ mình không biết, không cảm thấy được ý đồ đen tối của mình. Gần 11 giờ đêm, Thu ngáp dài đứng dậy, không quên cầm chai thuốc và ly nước theo vô phòng mình, Thu nói:
– Lê cũng đi ngủ đi con, đừng thức khuya quá nghe !
Thu nhìn chai thuốc trên tay mình, ngần ngừ rồi đặt chai thuốc lên bàn, cởi áo khoác chui vô giường, tay Thu vuốt dài theo người và dừng lại ở phần sâu kín của người đàn bà, Thu mỉm cười một mình , lắc đầu khi nghĩ đến những va chạm của Lê vào thân thể mình ! Thu cố xua đuổi những hình ảnh đó và chìm lần vào giấc ngủ.
Thu giật mình tỉnh giấc, vì tiếng động sột soạt trong phòng, nàng mở hé mắt, Lê đang rón rén bước đến giường mẹ. Người Thu lạnh hằn đi như có một luồng nước đá dội vào người, nàng run lên cầm cập nhưng cố giữ người không động đậy. Lê đứng sát đầu giường Thu gọi nhỏ:
– Mẹ…mẹ…
Thu nằm yên bất động giả vờ ngủ say, cái lạnh vẫn còn truyền trong thân thể Thu, buốt lên tậc óc, nếu có muốn trả lời Lê, chưa chắc Thu đã mở miệng ra được, Lê lại gọi: