VN88 VN88

Một chuyến bay ngày ấy – Truyện 18+

Chính là cô bế đó hắn tìm mãi ko thấy vậy mà bây giờ lại xuất hiện ở đây ,Hắn hướng dẫn cô bé làm lúc này thì hắn biết tên của cô và biết cô it hơn hắn 1 tuổi hắn nói: -ah ít hơn tuổi nhé lúc nãy gọi bằng chị chứ _Có ai bắt anh gọi đâu Hắn lại cười cô và hắn cùng với bạn hắn ngồi nói chuyện được 1 lúc thì xếp hàng ra ngoài nhưng quá đông lên rất chậm. Ra được ngoài thì mọi người cũng chưa biết đi đâu ngồi tất ở hàng ghế dành cho đến làm thủ tục lên họ bảo ra ngoài ,hắn lại bảo cô ra ngoài. Bước ra khỏi làn của kính của sân bay hản chỉ nói 1 câu Ôi! Nắng. Lúc này mới 6h sáng mà nắng đã nóng lắm rồi chúng tôi tìm dc mấy cái ghế ở phía ngoài hành lang lúc ấy thì chỉ có cô hắn bạn hắn và 1 cô gái trẻ khác hắn nghĩ bạn của cô 4 người cùng ngồi nói chuyên linh tinh một lúc sau có 1 chiếc xe khách đến và chở mọi người đi .hắn thấy cô và bạn của cô (hắn nghĩ vậy) có nhiều túi xách khá nặng lên hắn đề nghị đưa ba lô đây anh cầm cho khỏi nặng và 2 cô gái đồng ý hắn cầm 1 cái và bạn hắn cầm 1 cái . Mọi người lên xe và được chở đi khoảng 15 phút thì về đến 1 khách sạn rất to.trên xe mọi người rất lo lắng họ đưa mình đi đâu nhỉ . nhưng ko có câu trả lời mãi đến khách sạn thì mọi người mới hiểu nó đưa đi nghỉ vì phải đợi ở đó 12 tiếng nữa. Mọi người làm thủ tục nhận phòng hắn và bạn hắn ở chung 1 phòng cô cùng cô gái đi cùng ở 1 phòng mặc dù cùng tầng nhưng ở khá xa nhau hắn ở phòng bên phải cầu thang còn cô ở phòng bên trái phía cuối cùng của dãy. Hắn về phồng cũng khá đói và mệt hắn đi tắm rủa cho sạch sẽ xa 2 thằng ăn lương khô ăn song hắn muốn ngủ đang liu riu thì có tiếng gõ của han ko biết là ai hán nghĩ là tiếp viên lên hỏi thăm j đó hắn mở của thì ra là cô . _Chào em -Chào anh -Có việc gì thế em -Anh ơi anh có thể nói với người ta đởi phòng cho bọn em không ở đằng đó có mỗi 2 đứa em ah em sợ lắm -Thế vào đây với bọn anh -Không. -Vậy vào phòng bên cạnh cùng mấy chị kia đi mình ở có mấy tiếng thôi đổi làm j phiền hà lắm -Vậy cũng được Hắn đưa cô về lấy đồ và gọi bạn sang phòng bên cạnh phòng hắn cũng có 4 hay 5 chị ở đó rồi . Đúng lúc đó thì có 1 chị ở dưới tầng lên gọi đi ăn vậy là mấy chị em rủ nhau đi ăn cho đỡ đói. Xuống tầng 1 tìm mãi ko biết nhà ăn ở đâu đi hỏi lễ tân thì mới biết đường đi họ viết toàn tiếng arabic lên ko hiểu. Vào trong bếp thì cũng thấy sạch sẽ và thoáng mát có đò ăn buffet lên muốn ăn j thì chọn.Hắn chỉ mọi người vài món ăn hắn biết vì trước đây hắn tùng làm việc trong nhà hàng rồi lên hắn biết chút ít còn vài món thì hắn cũng nhìn thấy lần đầu tiên lên hắn cũng ko giám ăn.Mang đò ăn đã chọn được về bàn ngồi quây quần bắt đầu ăn mà chỉ ăn được 1 chút đã ngán ko nuốt nổi nữa.mọi người lấy cafe nước uống rồi rủ nhau về phòng , Hắn và bạn hắn cũng sang phòng bên cạnh nguồi nói chuyện cho vui lên thời gian cũng trôi qua nhanh hắn và cô không nói được chuyện gì lúc này cả một lúc sau cũng đã 3h30 lễ tân lên gọi mọi người xuống để đi ra phi trường. Lúc này ngoài trời nóng như rang đang là thời điểm cuối tháng bảy mà và nước này thuộc vùng tây á lên khá nóng chỉ toàn là hoang mạc nhìn mà hãi gần như không có cây cỏ gì nhiều không có sự sống. vào làm thủ tục cũng phải đợi khá lâu trong lúc đợi làm thủ tục cô nói với hắn : -Anh đi mua cho em 2 cây Manbro trăng cho đứa môi giới -Ừ đi ra quầy kia Ra đó hỏi thì tận 30$ 1 cây cô bảo: -Sao nó bảo có 15$ thôi mà -Anh cũng không biết giá. em có mua không -vầng … -Em chỉ có 45$ thôi Hắn rút ví đưa cho cô 15$ -Em cầm lấy mà mua này -Không cân đâu anh,em mua cho nó ngần này thôi. Cô khôg giám nhận tiền của hắn hắn hiểu điều đó Vào làm thủ tục song vẫn chưa tới giờ được lên máy bay hắn dắt tay cô đi trong sân bay hắn cũng khoogn để ý chuyện đó cô cũng không nói gì 2 người vẫn tay trong tay đi xem đồ trong đó có đủ các loại cái gì cũng có. được 1 lúc thì cũng đến giờ vào ngồi ở chỗ đợi làm thủ tục lên chuyến bay hán hỏi cô nhiều về cô và hắn dc biết cô sẽ sang 1 thành phố khác thành phố của hắn, hắn hơi buồn vì sắp phải chia tay cô hắn nhìn cô 1 lúc rồi nói: -Liệu sang đó mình có gặp được nhau không nhỉ -em cũng không biết anh ah anh ở thành phố khác em ở thành phố khác chắc khó lắm. Uhm mình mới sang đâu biết đâu với đâu Rồi hắn sách ba lô to ba lô nhỏ đi vào trong nhưng cái ba lô hắn đang sách ko phải của cô mà là của cô bạn kia còn cái của cô thì bạn hắn sách. Chuyến bay cuối cùng này rất ngắn hơn 1h la đến nơi xuống khỏi máy bay thì thời tiết cũng chẳng khác j ở sân bay vừa nãy cả cái nóng ran phả vào mặt thấy ran rát lúc ấy hơn 6h rồi mà vẫn nắng to. Lại làm thủ tục để ra lấy đồ vì đây đã là điểm dừng của chuyến đi ra đến chỗ lấy đò hắn lấy hết đồ cho 2 cô gái rồi tạm biệt ở đây. Hắn được đòn về 1 thành phố cách sân bay 100km trên đường về hắn nhớ rất nhiều về cô không biết giờ này cô đã về đến nơi cần đến chưa. Hắn về đến văn phòng của môi giới thì đã gần 9h mà trời mới hơi mờ mờ tối hắn thấy lạ.Cùng đoàn về văn phòng này với hắn ngoài bạn hắn ra còn 10 người khác nữa vào 1 căn nhà nhỏ xíu chật chội có 1 cái gác sép ở phía trên.Trên đó cũng có mấy người đã ở đây rồi hỏi han thì biết là những người đổi chủ . Hôm đó là 1 ngày rất nóng chỉ có duy nhất 1 cái điều hòa ở tầng 1 có 4 anh em trai ngủ bên ngoài còn lại mấy chị ngủ bên trên gác sep và bên trong của tầng 1. Đêm đó hắn nằm mà không ngủ được một phần vì lạ nhà một phần vì nóng và một phần cũng vì nhớ cô bé ,hắn nằm nghĩ lung tung rồi thiếp đi lúc nào không hay. Hắn sực tỉnh khi có ánh sáng chiếu vào phòng hắn mở mắt ra lấy cái điện thoại nhìn thì mới 5h sáng hắn lí nhí trong mồn đm sáng sớm thế ah.hắn không ngủ được nữa hắn đi vệ sinh cá nhân lúc này mọi người cũng tỉnh dần chỉ có 1 cái nhà vệ sinh nhỏ phía trên gác sep lên mọi người phải đợi nhau để đến lượt hơn chục người lên khá nhộn nhịp. tất cả đều không ăn sáng để chuẩn bị đi khám sức khỏe hắn cũng không ngoại lệ . Ngoảnh đi ngoảnh lại đã gần 8h sáng môi giới đến đưa mấy anh chị em đi khám sức khỏe lần đầu tiên ra đường cái j cũng lạ từ nhà của đén đường phố hoàn toàn mới tinh trong hắn.khoảng 1 h sau thì tất cả cũng song và cùng về văn phòng một số chị đi giúp việc gia đình thì đi đến nhà chủ luôn còn lại hắn và bạn hắn không biết đến bao giờ mới được đi đây hắn rât lo. nhưng ở văn phòng vẫn còn mấy chị đổi chủ và 2 anh nữa lên cũng có người nói chuyện hắn ngồi nghe rất chăm chú họ nói chuyện cảm giác của hắn lúc này rất tệ không có j tệ hơn sau những câu chuyện của mây người ở cũ rồi rất chiều chuyên ngoài sức tưởng tượng của mọi người.

VN88

Viết một bình luận