VN88 VN88

Ôi cái cặc vĩ đại của dân tộc – Truyện 18+

Tôi thấy chị Oanh càng tủm tỉm cười nhiều hơn vì chị đang thắng thế. Tôi hỏi thầm chị. Chị Oanh bảo tôi:
– Thì quà của thầy chị tặng chớ còn ai. Nhưng chị không dám nói, sợ bố mắng.

Chiếc tủ lạnh đó vào nhà tôi thì không khác nào đeo một nhẫn kim cương vào tay một cô gái nhà quê. Nó không tương xứng. Nó có cái gì hơi khó nhìn. Tuy vậy, lúc chiều khi mọi đứa trẻ hàng xóm đã bớt đứng ngoài rào trầm trồ, tôi thấy bố long thong bước ra. Ông nhìn chiếc tủ lạnh to cao, màu trắng hột gà. Mặt bố thì đăm chiêu, nhưng ánh mắt ông thì ngời lên một niềm vui. Bố lẩm nhẩm, nhưng cũng vừa đủ lớn cho người trong nhà như mẹ và chúng tôi đều nghe thấy:
– Bố khỉ. Ai mà đi mua tủ lạnh lại cho nhầm địa chỉ nhà mình thế này? Cái tủ lạnh này đẹp quá, phải để ở dinh Tổng Thống, chứ còn nhà mình … Bố khỉ thật…

Mồm thì nói thế mà ông lom khom đọc những dòng chữ in màu đỏ trên tấm giấy dán bên ngoài tủ lạnh:
– Có ngăn làm nước đá tự động.
– Ngăn chứa thịt cá đông lạnh dùng suốt tuần.
– Nga9n để bia rượu mạnh.
– Ngăn làm kem v.v…
Rồi bố chắp tay sau đít, đi tới đi lui, ý chừng ông tiếc sao lúc nãy ông không chịu bảo bọn giao hàng mang vào nhà cho xong. Vì cái tủ lạnh quá nặng nề to lớn như thế, làm sao ai mang vào cho nổi, sợ khiêng không khéo lại bị trầu sướt nước sơn mới tinh thì chắc đau lòng lắm.

Hoàng hôn xuống, bóng tối ập về. Bố đem cái ghế ra hè ngồi gần cái tủ lạnh, ý như canh chừng sợ quân gian đến ăn cắp, khuân đi mất. Mẹ tôi chơi ác nói với bố:
– Ông vào nhà ngồi nghỉ. Sao hôm nay ông lại thích ra hè ngồi thế?
– Bà mặc tôi. Tôi thích ngồi ngắm trăng.
– Hôm nay mới mồng bốn đã có trăng đâu!
– Thì tôi … tôi … tôi ngắm sao!
– Trời đang kéo mây chuyển mưa mà trăng sao gì đâu.
– Mà bà cứ mặc kệ tôi có được không. Tôi thích ra ngồi đây cho thoải mái một lát. Sao bà cứ hay thắc mắc thế?
– Thì thấy tự dưng bữa nay ông đổi tính, ra ngồi nơi đây, nên tôi…
Rồi mẹ đi lấy một cái áo len đưa cho bố:
– Đây, ông choàng qua cái áo cho ấm. Trời chuyển mưa đôi khi độc địa lắm đấy…
Mẹ nhắc hai lần chữ mưa làm bố tôi áy náy thấy rõ. Không ai bảo, bố tự động vào nhà lấy hai cái áo mưa. Một cái của bố, một cái của Dũng ra “đắp” cho cái tủ lạnh. Thấy thế, mẹ lại chơi ác một lần nữa, bảo bố:
– Hay là để tôi nhờ mấy cậu nó đến phụ mang tủ lạnh vào nhà, ông nhé?
– Không! Bà này! Đâu phải là của mình mà mang vào. Để đến mai biết đâu người ta cho bọn giao hàng đến lấy trả lại cho người khác…

Bố trả lời cho có lệ để giữ chút thể diện ông chủ nhà trang nghiêm chớ rõ ràng chính mắt bố đã nhìn thấy tên trong biên lai. Và, đêm đó mưa như trút. Gió thổi mạnh làm hai chiếc áo mưa bay xuống đất. Bố tôi lại vội vàng che dù ra nhặt lên “đắp” cho chiếc tủ lạnh vô tri, mặc dù tủ lạnh đã được bao bằng plastic. Bố vẫn ngồi đó, ngoài vỉa hè, để canh chừng chiếc tủ lạnh.

Đã mười giờ tối. Tôi gõ cửa vào phòng chị Oanh vì nghe có cả tiếng chị Yến cười trong đó. Hai chị khoá cửa thật kỹ sau khi tôi đã bước vào phòng. Chị Oanh chọn một cuốn Playboy trao cho tôi và đưa tay suit bảo tôi hãy im lặng mà xem. Lần đầu tiên trong đời, tôi được xem những tấm hình của các thiếu nữ Mỹ loã thể, khiêu dâm. Cô nào cũng đẹp, phô trương lồn vú ra một cách rất tự nhiên. Mặc dù là phái nữ, tôi vẫn bị kích thích mãnh liệt bởi những tấm hình bốc lửa này. Tôi lật từng trang, coi vội một cách ngấu nghiến và người nóng rang. Trong khi hai chị cùng xem một cuốn gì không biết mà cứ cười khúc khích hoài.

Tôi chồm người qua xem ké. Trời ơi, tưởng chỉ có thiếu nữ Mỹ cởi truồng, ai ngờ đàn ông cũng vậy. Mà người nào cũng đẹp trai, nhất là bộ sinh dục thì tuyệt vời. Cặc chàng nào cũng dài và to như khúc xúc xích. Chị Oanh vừa coi vừa bặm môi. Chị Yến thì hít hà. Riêng tôi, mắt lờ đờ như say rượu, hai tai nóng bừng và tôi nghe ở lồn tôi ươn ướt một chất nước nhờn.

Ngoài kia, thỉnh thoảng chúng tôi lại nghe tiếng mẹ giục bố vào đi ngủ. Ông không thèm trả lời. Tối nay là cơ hội ngàn vàng để chị em tôi được tự do xem cả chồng sách báo khiêu dâm. Chị Oanh nói với Yến và tôi:
– Thầy John cho chị mượn nhiều lắm mà chị đâu dám mang về nhà. Cứ lâu lâu lại nhà ổng lấy vài cuốn, dấu vào cặp đi dạy. Giờ nào rảnh là lấy ra xem vội. Xem chưa đã thèm chị mang về đây để xem tiếp. Các em phải cẩn thận tí nhé. Bố biết được là nguy to đấy!
Chị Yến hỏi:
– Chị có đến nhà ổng rồi à?
Có Có mấy lần. ổng tứ tế lắm Yến à. Sau giờ học là ổng mang xe đến đón chị đi ăn đủ mọi tiệm nổi tiếng nhất ở Sài Gòn, ngon nhất ở Sài Gòn. Có những lần đi xi nê. Và sau khi ra về, ông đã năn nỉ chị đến ghé thăm nhà ông cho biết. Chị đã nhận lời đến nhà ông ở đường Ngô Thời Nhiệm. Căn nhà sang trọng quá và lớn lắm. Có máy lạnh và trang hoàng thật đẹp. Ông sống có một mình. Còn phòng ngủ thì thôi, sang trọng như phòng ngủ của một ông Hoàng. Chị không thể tưởng tượng là ông giàu kinh khủng đến như thế. Đó là một căn biệt thự có người canh gác. Một bà bếp. Một bà làm việc nhà.
Tôi táo bạo hỏi nhở:
– Ông John có… làm gì chị chưa?
Chị Oanh xếp tập báo buông người nàm ngữa ra, đưa mắt nhìn mớ mộng lên trần nhà, miệng cười chúm chím:
– Chị nói mà hai em phải kín miệng nhé ? Với hai em chị cũng không cần phải dấu diếm làm gì vì chị nghĩ trước sau John cũng sẽ cưới chị thôi, vì John yêu chị klnh khủng. Một buổi tối, sau khi xem xi nê ở rạp Rex ra, thì trời mưa. John dìu chị lêu xe, chàng quay kiếng lên, không nổ máy xe mà ngồi nhìn chị đắm đuối. John cầm tay chị hỏi:
– Oanh, em thấy cuốn phim thế nào?
Hay lắm anh John! Tuyệt nhất là những cảnh tình tự Em thích xem lại phim loại tình cảm như thế này lắm. Nhưng ba em khó và nghiêm khắc quá nên chẳng bao giờ được xem. John siết tay chị rồi ôm chị vào lòng:
– Nếu vậy mỗi chiều anh đưa em đi ăn rồi chúng mình đi xem phim. Em lớn rồi. Sao ba em khó với em làm chi vậy. ở Mỹ người ta giáo dục trẻ con cách khác. Mười ba tuổi, ở trường trẻ em được giáo dục về sex, về tình dục rồi. Như vậy trẻ con biết girl vệ sinh. Và nếu có làm tình sớm thì cũng biết cách ngừa không cho bị mang thai. Sao ở Việt Nam người ta bảo thủ quá vậy?
– Chị chỉ biết ôm John, suy nghl về cách giáo dục khẩt khe của bố, những thiệt thòi mà chị em mình phải chịu. Từng tuổi này rồi mà ba chị em mình chẳng đứa nào có nhân tình, chưa biết nụ hôn là gì. Và, lúc nãy, nghe John nói con gái vị thành niên Mỹ nếu có làm tình sớm thì cũng đã biết cách ngừa thai nên chị hỏi dò chàng:
– John! Anh bảo ở Mỹ trẻ con cũng biết cách ngừa thai hả?
– Đó là chuyện bình thường và nằm trong việc giáo dục. Vì sinh ly là chuyện dĩ nhiên của mỗi con người, mỗi con vật. Lớn lên thì sinh lý tự nảy nở như một cái cây tự sinh hoa sinh trái. Nhưag vì chúng ta là người nên phải được hướng dẫn đúng cách để sống văn minh hơn loài vật, thế thôi. Nhưng em hỏi cách ngừa thai làm chi vậy?

Chị không trả lời vì ngượng, nhưng John hiểu. Lúc đó chị nghe ngoài trời vẫn còn mưa, tiếng mưa rơi nhẹ nhàng như một bản nhạc tình lãng mạn. Hình ảnh khêu gợi của cuốn phim, hơi ấm thơm nồng của John, cách chìu chuộng lịch sự của John, làm người chị thèm một.cái gì khó tả. Chị ôm chặt chàng, ngước lên nhìn chàng. John cúi xuống nhìn chị. Trong cái ánh sáng lờ mờ của đèn đường rọi qua cửa kiếng xe nhạt nhòa nước mưa, chị thấy John đẹp trai quá. Chắng khác Alain Delon trong phim. Bỗng chị kéo đầu John xuống, thật gần, thật gần mặt chị, và môi John sà sát vào . Một cái hôn thật nồng nàn kéo dài. Chị chẳng còn biết gì nữa. Người chị mềm nhũn khi lưỡi John đưa qua cho chị nút. Và lưỡi của chị cũng đưa qua cho John nút. Chị cố gắng mở mắt để nhìn John mà không được.

VN88

Viết một bình luận