Chính chị đã làm em ngạc nhiên vì chính chị đã thấy thằng Quân, thằng Cơ đụ mẹ mình. Nó đụ mẹ mình thì mình phải đụ mẹ thiên hạ. Chuyện dễ hiểu thôi. Với lại em đã bảo, đụ mấy bà già là việc em khoái nhất. Vừa khoái vừa được tiền. Không phải chiều chuộng, phiền hà, tốn kém gì cả. Còn đụ với bọn con gái mới lớn hay cùng tuổi với mình, là hết một chân trong khám Chí Hòa rồi. Không thế thì phải vác xe đưa em đi ãn, đi xi nê, đi giải trí năm lần bay lượt Cởi được cái nút áo dài của em là phải mất đi một tô nước bọt. Thêm đến cái xú chiên của em thì
phải mang ông cố nội ra mà thề thốt. Đến khi cổi được cái quần xí líp thì xin lỗi, thằng bé nó đã xìu bố từ khuya rồi, còn đâu mà chơi?
Ngừng một lát Dũng tiếp:
– Cho nên chủ trương của Tứ Quái bọn em là đụ các chị già. Dứt khoát thế. Không có lôi thôi. Bởi vì thời chinh chiến, không biết sống chết giờ nào. Buổi sáng mới thấy, buổi tối đã vào nằm trong áo quan. Người còn sống có khóc lóc cho lắm cũng được nhiều lắm là năm ba hôm. Rồi cát bụi trở về cát bụi. Cho nên câu giờ trong tình yêu giữa thời loạn lạc này là dại. Yêu cuồng, sống vội là thượng sách. Đấy, chị xem, cả nước đang yêu cuồng sống vội chớ có phải mỗi Tứ Quái bọn em đâu. Bán nước được cứ bán. Bán thân được cứ bán. Tham nhũng, lạm quyền, bóc
lột, ăn cắp, nói dối, phản trắc v.v… Làm được gì có lợi thì họ làm. “Thời thế, thế thời phải thế! ” Chị cứ nhìn cái loạn trong nhà này ắt biết ngoài kia, trong xã hội loạn gấp triệu lần. Từ học đường, nhà thờ, nhà tù dinh tổng thống, phủ thủ tướng đến chiến trường, nhan nhãn những loạn không sách vở nào chép cho hết.
Tôi đang theo dõi nhưbị thôi miên theo cách nói chuyện giọng “ông cụ non” của Dũng thì trong kia chị Oanh la lên:
– Chúa ơi! Cho con mộtlần ngất nữa rồi chết cũng cam? Ba sợi lông của chồng bé con nó giết con đây Chúa ơi? Con thề là con sẽ lấy nó làm chồng. Vũ ơi! Em ra đây này. Em thua anh rồi Vũ ơi. Đấy, nó ra…nó ra.. chết em.
Chị Oanh ôm siết Vũ như con bạch tuột siết con mồi. Vũ ngừng nắc, nhầ hai hạt me ra, và nút lưỡi chị Oanh cuồng loạn cho đến khi chị Oanh nằm sải tay im phăng phắc. Vũ đưa tay bóp nhẹ vú chị Oanh và hỏi khẽ:
– Đụ nữa không chị?
Chị Oanh lắc đầu. Đồng hồ chỉ đúng l giờ 17 phút.
Chị Oanh nằm thừ người ra đó thở và nói đứt quãng:
– Vũ có nhận lời làm chồng chị không?
– Em sợ chị chê tài nghệ em không bằng kép Mỹ.
Chị Oanh ôm cứng khuôn mặt của Vũ, nhìn trìu mến và nói:
– Không đâu mình ơi! Mỹ chả bằng một góc của anh. Cặc nó to mà không cứng bằng cặc của anh đâu. Nhất là nó rất mau ra. Em lấy nó là chỉ để lấy tiền lấy của. Chứ không làm vợ muôn đời nó đâu được mình ơi? Cặc Việt Nam vẫn là nhất. Em lấy tiền của Mỹ nuôi mình nhé?
Vũ hôn chị Oanh một cái rồi gật đầu. Không hiểu có sự thành thật trong câu nói của chị Oanh? Không hiểu có sự thành thật nào trong cái gật đầu của Vũ? Làm sao tôi biết được. Chỉ biết là cả hai vừa đưa nhau lên chín tầng mây xanh hưởng tràn trề ba lần đụ tuyệt vời
Vũ rút cặc ra, nằm ngửa, chổng con cặc cứng ngắt lên trời. Chị Oanh nhìn Vũ vô cùng kinh ngạc khi thấy con cặc Vũ còn cương cứng. Chị hỏi:
– Ủa, anh chưa ra trong lồn em hả?
– Chưa? Vũ trả lời. Đâu có nhanh thế. ít ra phải đụ cho hết buổi chiều nay, và có thể tới nửa đêm. Chị Oanh giật mình. Thần phục một cậu bé đa tài. Chị đưa tay bóp bóp con cặc, nghe nó giật giật và nóng hổi. Ngón tay chị sở đến ba sợi lông ngựa. Nó chỉa ra cứng ngắt. Ba sợi lông thần kỳ đó đã hạ chị đo ván hai lần chót, hai lần ra mà trước kia chị chưa bao giờ có được. Chưa có bao giờ chị ra và ngất đi cả phút đồng hồ. Chưa bao giờ chị ra mà tứ chi bải hoải rũ riệt. Và trong lúc đụ, Vũ đã làm hồn chị rời khỏi xác. Chỉ còn lại một mớ thần kinh, mớ giây nứng dồn dập tung phá toàn cơ thể chị, nhưchiếc thuyền giữa biển gặp cơn bão tố. Chị lãng mạn mê Vũ yêu Vũ và lãng mạn đề nghị Vũ nhận lời làm chồng chị. Vì yêu mê quá mà nói hay vì cái sướng tuyệt cùng bắt chị nói như một con vẹt?
Chị Oanh bảo Vũ nằm đó, chị mở tủ lấy một chiếc nhẫn hột xoàn. Giữ đúng lời hứa, chị đeo vào tay Vũ. Và Vũ vô cùng kinh ngạc, tháo ra đeo lại vào tay của chị và nói:
– Người khác thì em lấy, em nhận. Nhưng của chị thì không. Vì không biết thật hay giả, chị đã yêu em mà muốn em làm chồng chị. Em yêu câu nói đó. Dầu giả đi nữa em vẫn yêu, và cho dù biếtrằng chẳng bao giờ chị là vợ của em, em vẫn yêu. – – Tại sao à?
– Thật ra em lãng mạn lắm. Khi thấy chị cổi áo quần ra em cũng mê chết đi được. Em mê nhất là hai bàn chân thon dài của chị với những ngón sơn đỏ. Rồi cặp đùi dài thườn thượt và bộ lông lồn có một không hai. Lúc đó em ước ao có một người yêu như chị để ôm hôn cũng đủ rồi. Em nhủ thầm là sau trận mây mưa, xin phép chị cho em làm người yêu của em suốt đời Không ngờ được chị đề nghị cho em làm chồng. Em sung sướng hơn ngàn lần ái ân. Em còn nhiều hột xoàn như Dũng đang có. Em se tặng chị một ít nếu chị không chê. Cái gì trên người chị cũng
đẹp hết. Em đã đụ nhiều đàn bà, mà chưa hề ai côchị rời khỏi xác. Chỉ còn lại một mớ thần kinh, mớ giây nứng dồn dập tung phá toàn cơ thể chị, nhưchiếc
thuyền giữa biển gặp cơn bão tố. Chị lãng mạn mê Vũ yêu Vũ và lãng mạn đề nghị Vũ nhận lời làm chồng chị. Vì yêu mê quá mà nói hay vì cái sướng tuyệt cùng bắt chị nói như một con vẹt? Chị Oanh bảo Vũ nằm đó, chị mở tủ lấy một chiếc
nhẫn hột xoàn. Giữ đúng lời hứa, chị đeo vào tay Vũ. Và Vũ vô cùng kinh ngạc, tháo ra đeo lại vào tay của chị và nói:
– Người khác thì em lấy, em nhận. Nhưng của chị thì không. Vì không biết thật hay giả, chị đã yêu em mà muốn em làm chồng chị. Em yêu câu nói đó. Dầu giả đi nữa em vẫn yêu, và cho dù biếtrằng chẳng bao giờ chị là vợ của em, em vẫn yêu. Tại sao à? Thật ra em lãng mạn lắm. Khi thấy chị cổi áo quần ra em cũng mê chết đi được. Em mê nhất là hai bàn chân thon dài của chị với những ngón sơn đỏ. Rồi cặp đùi dài thườn thượt và bộ lông lồn có một không hai. Lúc đó em ước ao có một người yêu như chị để ôm hôn cũng đủ rồi. Em nhủ thầm là sau trận mây
mưa, xin phép chị cho em làm người yêu của em suốt đời Không ngờ được chị đề nghị cho em làm chồng. Em sung sướng hơn ngàn lần ái ân. Em còn nhiều hột xoàn như Dũng đang có. Em se tặng chị một ít nếu chị không chê. Cái gì trên người chị cũng đẹp hết. Em đã đụ nhiều đàn bà, mà chưa hề ai cô những bảo vật như chị…
Chị Oanh hơi cúi xuống, ngất ngây với những lời ca tụng thật tình của một cậu bé chuyên nghề đi khách. Bỗng chị quay đầu xuống, áp mặt sát vào con cặc của Vũ mà hôn bằng mũi. Chị hôm nó đam mê ân cần. Cặc Vũ càng cứng bạo hơn. Chị cà đôi vú nhọn lên chòm lông dái của Vũ rồi bất giác chị nằm chồm lên tìm môi Vũ hôn như mưa tháng hạ. Bây giờ thì cả hai yêu nhau thật tình, không còn rào đón gì nữa. Chị đang ấp cậu bé nhỏ thua chị sáu tuổi. Máu dâm chị thỏa mãn một phần ở đó. Vì chị luôn luôn có khuynh hướng tìm đụ trẻ con. Điều đó thì đàn bà cả nhà này đều giống nhau. Chị Oanh ngắm nhìn gương mặt non choẹt của Vũ. Cái gì của Vũ cũng nhưhoa mới nở. Da mặt hồng. Môi đỏ tươi:
– Cặp lông mày dài rậm. Đôi mắt sáng ngời và chiếc mũi thon cao. Chị nói:
Chị mà có bầu với Vũ chấc con chị đẹp lắm thôi
– Em chưa ra trong chị mà. Vũ nói. Làm sao cho em ra một lần trong chị đi. Em nhả hai mắc me rồi.
Chị Oanh lại đưa môi tìm môi Vũ tràn ngập một chiếc hôn nồng nàn bởi câu nói dễ thương trìu mến của Vũ. Và dưới kia, chị nhốm đít lên, lừa lừa cho cặc Vũ chỉa ngay vào miệng lồn, rồi chị nhấn xuống. Con cặc Vũ lại lút sâu vào lồn chị. Và chị tha hồ nắc, nhắm mắt nắc. Trận đụ này là cả niềm thương, cả tình yêu chan chứa nổ ra sau khi Vũ trả lại cho chị chiếc nhẫn và thú thậthết lòng mình. Đụ với tình
yêu như thế mới thật là khoái lạc. Còn trận đụ lúc nãy chỉ là một bên tìm thỏa mãn xác thịt, một bên là tên đi khách.
Tôi mê quá. Tay tôi lại cho vào quần để tự sờ lồn mình, sướng theo cái đụ chan chứa tình yêu trong kia. Tôi cũng lãng mạn không kém Vũ, không kém chị Oanh. Đấy, tôi mê những mối tình trái cựa như thế dù có xót xa, có đau đớn, nó vẫn sướng tê mê. Nghĩa là mai kia, chị Oanh có theo Mỹ để Vũ phải thất tình. Hoặc Vũ có bồ nhí, để chị Oanh phải ôm gối khóc, thì cuộc tình đó đối với tôi vẫn là tuyệt trần. Hai chân Vũ quấn chặt lấy cặp mông đít trắng phau của chị Oanh. Chị ôm đụ thằng bé với cảm giác đang ăn một đa rau non.
Bỗng chị rút lồn ra, ôm cặc Vũ bú say sưa. Vừa bú chị vừa rên âm ư trong miệng, và nói với Vũ:
– Để em bú cho mình sướng, khoan ra vộl. Xong em lại lên đụ mình cho hết chiều nay. Lúc ấy hẳn ra nhé.
Vũ sướng quá, hạnh phúc quá. Chưa có bà sồn sồn nào xưng với Vũ bằng em và gọi chàng bằng anh. Họ bỏ tiền mua xác thịt nên những trận làm tình là sự đổi chác, tuyệt nhiên không có chút gì gọi là ân ái mặn nồng. Tự nhiên Vũ gọi chị Oanh bằng em:
– Bú đi mình. Cặc của mình đó. Anh cho mình đó em ơi!
Dũng ngồi cạnh tôi, chịu không nổi, lại móc cặc ra khỏi quần cầm bóp và thụt. Chịu không nổi nên Dũng nói:
– Mẹ kiếp? Tưởng mày đụ chị tao. Ai dè chị tao cũng khoái đụ mày. Thế này thì thù ai đây? Thằng khốn nạn ơi! Chị tao mê mày thật rồi. Không khéo tao sẽ phải gọi mày bằng anh rể cũng nên. Nhưng mà mày phải gọi tao bằng bố ghẻ, con ạ !
Dũng nói như thằng điên. Lúc nào trong người Dũng cũng có hận thù. Thù đời, thù Mỹ, thù Việt Cộng thù tất cả Dũng bất mãn triền miên. Nói xong Dũng nhắm mắt, ngồi thụt cặc. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cặc Dũng. Nó cũng to không khác gì củaVũ. Cũng có mấy sợi lông ngựa xỏ chỗ da non. Tôi thèm nhỏ nước miếng mà không dám mở lời vì Dũng là em ruột. Nếu là người dưng, tôi tù”c khắc
bắt Dũng cho tôi bú như chị Oanh đang bú Vũ trong kia, hoặc đụ Dũng như chị Oanh đụ Vũ trong kia…