Một lần nữa, bốtôi lại trốmắt ngồi nhìn thằng bé bản lĩnh đụ chị Oanh. Cặp này có vẻ hấp dẫn hơn vì đồng cân lạng. Và Vũ đụ với tình yêu. Nó không đụ vì bổn phận chó nên Vũ say sưa. Mà người nàm dưới là chị Oanh, cũng hứng nhận với cả nhiệt tình của quả tim. Đít chị hẩy lên từng chặp theo nhịp nắc của Vũ Nhịp nhàng, ăn ý, lúc nhanh lúc chậm. Lúc dồn dập như mưa đổ, lúc khoan thai như gió thoảng.
Bố lại mở mắt nhìn. Khái niệm làm tình của ông, một lần nữa lại trôi sông, tan theo mây khói. Hóa ra đụ là phải như thế. Như cùng hòa một bản nhạc, cùng vẽ một bức tranh. Có chỗ đậm chỗ lạt, có lúc nhặt lúc khoan. Đều đều như tiếng võng ru em thì nhạt nhẽo. Im lìm nhưrừng già buổi trưa cũng chán phèo. Hừng hực như lửa dậy cũng nhàm chán.
Phải có đủ thứ, đủ món. Phải làm sao cho đối phương ngạc nhiên, thích thú, thì tuyệt đỉnh khoái lạc sẽ đến. Nghĩa là có giao, có đấu. Có chọi, có hứng. Thế mới gọi là hạnh phúc. Chân hạnh phúc!
Cả Vũ và chị Oanh đứag dậy, ôm nhau đụ và nút lưỡi Đẹp hơn trong phim X nhiều quá. Sống động hơn những cặp tình nhân người Mỹ. Chị Oanh cao hơn nên phải dạng hai chân ra cho Vũ húc cặc lên.
Chị bám cứng Vũ như con bạch tuột bám ruồi, để lắng nghe những sợi lông ngựa cào xé lồn chị.
Nằm sóng sượt dưới nền đá hoa, mẹ mở mất nhìn con gái đầu lòng của mẹ đang đụ với thằng bé cách đây vài phút đã làm bà ra lai láng. Giữa lúc đó, bà .. Dung và Tiến, cả hai trần truồng chạy ra. Bà nói:
– Giời ơi? Tưởng bảo tôi mang thằng bé con về để đụ biểu diễn cho các người xem. Hóa ra các người chả xem, còn đè nhau ra đụ lừng trời ngoài này. Làm khổ công tôi với thằng bé biểu diễn. Còn chị Giáo Lộc, sao lại nằm cổi truồng khơi khơi ra thế này mà ông anh chẳng chịu chiếu cố?
Mẹ tôi bảo:
– Thôi, đừng nói tới ông ấy nữa. Ông xem chị với cậu Tiến đây bú với đụ một lúc lâu mà khúc gân vẫn bèo nhèo như lạp xưởng rớt vào chậu nước. Dỗ mãi không lên. Thấy thế Oanh nó mới mang Vũ ra đây cho tôi dùng đỡ…
– Thế chị Giáo còn muốn dùng nữa không? Em nhường Tiến cho một lúc. Giời ơi! Nó đeo cái bọc gai vào cặc mà đụ thì có tiên trên trời cũng phải khóc. Nó đã hơn cặc xỏ lông ngựa.
Mẹ ngước nhìn bố như để xin phép cho phải đạo. Rồi không chờ bố gật đầu, mẹ đứng dậy, ôm Tiến bảo:
– Anh làm ơn đụ em kiểu đứng như đằng kia đi!
Tiến quỳ xuống hôn lồn mẹ tôi một lúc rồi đứng lên, cầm cặc đút vào lồn bà cụ mà nắc. Đằng kia Vũ hung hăng với chị Oanh bao nhiêu, thì đằng này Tiến ồ ạt với mẹ tôi bấy nhiêu.
Tôi nghiến răng lại, bụm lồn chịu trận. Vì trước mắt, hai cậu bé đang thị thố tài đụ vớl hai bà lớn tuổi Bố tôi há miệng ra, mắt trũng xuống, ngồi đánh thụp một cái rất thảm thương. Ông ôm hai đầu gối, co ro, bèo nhèo như con chim mắc nạn. Vì cuộc đời không phải đang quay 180 độ mà nó quay tuốt luốt đến 360 độ. Tất cả dục vọng xác thịt của đàn bà phơi trần ra tntớc mặt ông. Đừng có thấy tóc thề óng ả nón lá bài thơ, áo dài tím hoa cà, guốc cao gót, mắt thơ ngây rồi kết luận rằng nữ giới là phái yếu?
Nếu nữ giới là phái yếu đã không có câu ví von: “Gái 17 bẻ gãy sừng trâu. ” Bố choáng váng. Như thếthì còn trách gì người vợ bạn ông bên Khánh Hội đã đi bán bar, đã ngủ với Mỹ đen. Bà ấy không đụ hết trai Gài Gòn là phước. Thằng Tiến làm mẹ sướng quá tự nhiên bà trẻ ra từ cả người đến giọng nói. Bà gọi Tiến bằng anh và xưng em:
– Anh Tiến ơi? Con cặc bọc gai của anh kinh khiếp quá Từ bé đến giờ em chỉ đụ cặc xỏ lông ngựa. Chưa ai đưa quả chôm chôm dài như trái dưa vào lồn em. Bà Dung khen anh là đúng lắm. Bà ấy trả cho anh bao nhiêu em không biết, nhưng em sẽ tặng anh hai ngàn. Hàng của anh tốtquá. Sao em có phước quá Bỗng nhiên hôm nay em lại được đụ đến hai chàng trẻ tuổi hiên ngang hào kiệt. Cặc anh mà đeo bọc gai thế này thì đụ núi cũng lỡ chứ đừng nói lồn người ta.
Hai cặp đứng ôm nhau đụ trông thật là dâm dật. Trong lúc đó, bà Dung, mò mò lại ôm bốtôi thì thào:
– Anh Giáo, sao anh kỳ vậy? Thức dậy mà đánh đấm với người ta chớ! Có thấy trẻ con nó hăng say vác súng lên đường không? Anh sờ thử vú em, lồn em xem có thể làm anh nứng lên không? Sờ đi, ngại gì Bà ấy đụ mãi, không ghen đâu!
Nói xong bà Dung cầm tay bố tôi đặt lên vú của bà. Bốbóp bóp mấy cái. Bà lại ấn tay bố xuống lồn. Bố nhìn bà ngồi chò hỏ, phành cái lồn ra ngay trước mặt. Bố liều lĩnh như đã liều lĩnh với bà vợ ông bạn ngày hôm qua, xoa lông lồn bà Dung. Bố lật bà nằm ngửa ra để ngắm. Lòng bố hơi hứng hứng khi nghĩ đến lúc ngắm vợ ông bạn bên Khánh Hội. Còn bây giờ thì ông đang ngồi ngắm bồ thằng Dũng, con ông. Có điều gì lạ lạ trong lòng khiến tim ông hồi hộp. Hồi hộp vì sợ Dũng về thình lình và ghen tuông.
Ông đang lưỡng lự không dám sờ lồn bà Dung nữa, thì bà đã kéo ông xuống, cổi hết áo quần cho bố. Bố cảm thấy như ông đang bị một nữ tặc hãm hiếp. Và lạ lùng thay, con cặc của bố bỗng cứng ngất, bung lên nhưchống cự. Dáng điệu của bố như mộtgã thanh niên cònbé chưa bao giờ biết đụ, đang được một tú bà khai bút. Bố càng sợ, cặc bố càng cứng. Bà Dung vỗ tay hoan hô:
– Hoan hô chiến sĩ già vung lên đòi độc lập. Anh Giáo Lộc cứng lên, cứng lên mà đè em ra đụ. Đụ cho chị Giáo không còn chê anh là lạp xưởng trong thau nước. Giời ơi! Cặc ạnh to và cứng thế này mà chê ! Nhanh lên đút cặc vào lồn em đụ ngay đi anh.
Bố làm theo lời bà Dung nhưmộtngười máy. Tâm hồn bố cứ nghĩ đến việc bố đang đụ bồ của con mình. Chỉ có chi tiết đó đủ làm ông cảm thấy sướng. Sướng như khi đụ vợ ông bạn. Thì ra cặc ông chỉ cương lên được khi ông bị du vào hoàn cảnh trái cựa bất ngờ, có cái gì phi đạo lý luân thường. Bố nhấn sâu cặc vào lồn bà Dung, và bắt đầu đụ. Bà Dung réo lên:
– Chị Gláo ơi? Xương chị bỏ em mót về nấu xúp nè. Cặc anh Giáo to và cứng quá chị ơi! Anh ấy đang đụ em nè.
Bố tôi bắt đầu loạn. Ông không thể làm hơn thế được “Gặp thời thế thế thời phải thế. ” Quanh ông một lũ người đang loạn. Loạn như cào cào ngoài ruộng. Loạn như cá dưới sông.
Bố bợ đít bà Dung lên đụ ngất trời mây. Bố im lặng chăm chỉ bao nhiêu thì bà Dung càng la gào bấy nhiêu. Mồ hôi bà vã ra như tắm. Bà không ngờ bố tôi hung hăng như thế. Cái gì làm bố hung hăng. Xin thưa đó là cuộc đời đang quay 360 độ. Vợ ông, năm phút tnlớc vừa ra lai láng với thằng Vũ, năm phút sau đã ôm đụ thằng Tiến cũng say sưa, chí chóe, man dại như lần đầu. Bà Giáo Khánh Hội vừa ra với thằng bán cà rem, mười phút sau đã lại say sưa miên
man với ông như gái 18.
Thế thì tội gì ông phải đạo đức? Và đạo đức lúc chết có được gì không? Được cái bằng khen của nhà vua? Được người ta xây đền thờ nhưông thánh? Điều đó trừu tượng quá ? Trước mắt, ông đang được nằm trên bụng con bồ của đứa con trai của ông, và ông đang sung sướng cùng tột khắp châu thân, thì ông phải hưởng. Vì vợ ông cũng đang đụ thằng khác ngay trước mặt ông. Bà Dung ôm ông, ngạc nhiên với con trâu già đang đụ bà như bão tố. Và rất thầm vừa đủ để bố nghe, bà nói:
– Anh Giáo, em làm cặc anh sống dậy được. Từ nay hai đứa mình tìm đến nhau mà đụ mỗi lần thèm nhé anh!
– Rồi thàng Dũng em bỏ cho ai? Bố hỏi.
– Thì chia phiên ra mà đụ. Nó có hiếu với anh lắm đấy. Mà đụ với em, anh có thích không nào?
– Không thích mà anh cứng được như thế này sao?
– Thế thì anh đừng lo thằng Dũng. Anh ban ngày nó ban đêm. Hai bố con anh thay phiên nhau mà đụ em.
Nghe câu nói dâm đãng trắng trợn đó bố thích tê người. Hèn chi thằng Dũng nó mê bà như điếu đổ. “Hai bố con anh thay phiên nhau mà đụ em. ” Cái đụ đối với bà Dung, không còn là thiêng liêng thần thánh nữa. Nó là những bữa ăn không hơn không kém. Không ăn thì đói. Không đụ thì nứng. Bố nhồi liên tục những cú nắc ác liệt hung tàn vào lồn bà Dung. Bố nghĩ rồi bố cũng sẽ đi xỏ lông ngựa, hoặc mua cái bọc gai như bọn Vũ và Tiến đang có. Phải vác súng vào Tnlờng Sơn. Phải có súng lớn, bắn hàng loạt Không thể cầm dao găm mà đi rừng được. Bọn đàn bà như bà Dung, vợ ông Giáo Khánh Hội là những con cọp rừng đụ không bao giờ mệt. Và mẹ tôi nữa. Vừa đụ bà Dung, bố vừa nhìn thằng bé con đặt mẹ trên bàn, mẹ chàng hảng banh lồn ra để cho nó đứng đụ. Đã đành ông đang mở trói đổi mới, thế nhưng cái nghĩa keo sơn vợ chồng 20 năm trong lòng ông làm ông chạnh lại, và ông hơi ghen. Cái tính của ông giống hệt thằng Dũng.