Bà Dung bỗng quay qua cầm cánh tay của bố, kéo ông xuống bắt hôn môi. Bốnâng mặtbà, rồi hai tay quấn chặt tóc bà Dung, bốđặt một nụ hôn nồng nàn để đời lên môibà. Nụ hôn để tạ ơn bà đã làm bố sống dậy. Nụ hôn để tạ ơn bà đã cho bố một đêm ngà ngọc. Và cũng là nụ hôn chính thức cho mọi người biết là ông đã chọn bà Dung làm bến đổ sau cùng. Bà Dung bảo:
– Đây! Con bò già này của tôi cũng dữ tợn lắm. Của tôi lượm mót ngoàiđường về hâm lại. Mà hương vị sao nó vẫn mặn mà, hấp dẫn, và thâm trầm lắm đấy thưa quý vị.
Bà nhìn bố một lúc rồi nói tiếp:
– Anh dâm bỏ xừ đi? Đừng nhìn người ta mãi như thế nữa! Không khéo bà lại bắt anh bế vào bú lồn ngay tức khắc cho mà xem. Đưa bà xét gia phả xem nào!
Vừa nói bà đưa tay vào quẩn sờ cặc bố, và cười:
– Thấy chưa? Đã bảo mà ‘ Dâm như Trụ Vương không bằng. Cứng ngắt như đá đây nè trời!
Đột nhiên, không ai ngờ, bốđè bà Dung nằm bật ngửa ra ghế sa lông, lột áo quần bà ra, rồi dí mặt vào hôn chòm lông lồn đen rậm rì của bà. Cảnh tượng thật đột ngột. Không ai đoán trước được bốdám làm cái chuyện hi hữu như thế. Cái vỏ ngoài của ông Giáo Lộc nghiêm trang đạo mạo đã rớt tưết và trôi sông trôi biển. Ông cũng đang trớ về với con người đích thực của ông. Ông vứt cờ, vứtđảng, quay ngang vòng nạn oan khiên. Vòng nạn giáo điều lạc hậu đã tròng vào cổ ông suốt máy chục năm nay. Đã làm bố thành con vật có hai chân, bíết nói, biết thèm mà không dám nói, không dám đòi. Đã bất ông nhắm mắt cúi xuống âm thầm sống để giữ cho được điều mà thiên hạ gọi là đạo đức.
Bà Dung nằm tênh hênh ra đó. Hai háng banh rộng, phơi cái lồn với bộ lông phơi phới, mặc cho bố hôn nồng nàn say đắm. Bà vẫn mặc áo. Chúng tôi là khán giả xem show. Bà quay mặt vào thành ghế mà rên âm ư.
– Giời ơi! Khốn nạn cho tôi quá đi nè Giời! Chị Giáo ơi? Anh ấy đụ chị không được bèn đè em ra mà đụ trả thù đây này. ối, anh banh lồn em rộng bét ra như vậy để làm gì đó hả anh Lộc? Suốtcả đêm , anh đụ em như vậy mà chưa vừa lòng toại ý hay sao mà bây giờ còn nút hột le của em vậy? Bố ơi! Bố đụ con kiểu này, sức đâu con còn để tối nay con phục vụ cho anh Dũng, chồng của con?
Mặt mọi người đanh lại, vì cơn dâm đã tràn lan trong lòng của mọi người, đang dâng lên tận mắt. Bố dùng cái lưỡi to tướng liếm dọc hai bắp vế non, làn da mỏng dưới đầu gối. Bốlàm nhưmuốn dạy lại cho hai nhóc con Vũ và Tiến. Thằng Tiến móc túi lấy cái bọc gai cho bố mượn. Bố cảm ơn, rồi ông đeo thử vào liếm. Quả nhiên bà Dung như sóng vỗ, như lửa cháy. Thân hình bà bắt đầu uốn lượn, khó
chịu, và bà chửi lớn:
– Đụ… đụ… đụ mẹ nó Lê Nin, Các Mác, Staline. Chúng mày sống khôn thác thiêng về đây xem màn phục vụ Bác và Đảng nè. Chúng mày ngu hơn Giáo Lộc. Chúng mày giết người để mong cầu hạnh phúc. Xem đấy, đấy, nó đang lấy lưỡi gai quét miệng lồn của bà kìa. Nhìn cho kỹ !
Nếu không biết Vũ là conbà, tôi cứ tưởng bà Dung là gái chưa có con. Vì t~ vú, lồn và thân người của bà quả thật đẹp. Bà trẻ hơn mẹ tôi năm tuổi. Khuôn mặt thì bà không đẹp bằng mẹ nhưng thân người thì tuyệt trần. Đó cũng là một yếu tố làm cho bố thêm hạnh phúc. Cho nên khi nghe bà bảo:
– Anh dâm bỏ xừ đit Đừng nhìn người ta mãi như thế nữa! Không khéo bà lại bắt anh bế vào bú lồn ngay tức khắc cho mà xem. Bố đã nhập đồng ngay. Thằng bé của bố vùng lên tức khắc khi bà Dung cho tay vào soát. Bốquên hết, vứt cờ, vứt đảng quay lại sống với Giáo Lộc của thời loài người chưa biếtdối gian, lừa đảo, ngụy biện, lường gạt v.v… Lưỡi bố lên tham quan ở bụng. Lỗ rún bà Dung sâu hoắm. Đôi vú như hai quả đồi phơi phới núm đỏ hồng. Hai chòm lông nách đen rậm như mời mọc. Đẹp, quá hấp dẫn, và sống động. Càng sống động hơn khi chính mẹ tôi lại cổi quần cho bố. Mẹ cũng sướng theo cái không khídâm đãng bốđang làm. Bố đang đụ một bà bạn trủớc mặt mẹ!!!
Bố cúi xuống bú lồn bà Dung. Bà dạng thật rộng hai chân thêm ra cho bố dể hành đạo. Một chân bà để trên thành ghế, chân kia thòng xuống đất. Miệng lồn há rộng tang hoác đỏ lòm, cho thấy luôn cái lỗ sâu hun hút, đen ngòm. Hột le của bà chổng lên như trái ớt chỉ thiên. Bố cổi luôn hàng nút áo để bà phơi cặp vú sừng trâu ra. Bây giờ tôi mới tận mất nhìn cái núm hồng chỉ to như hạt đậu ở vú bà Dung. Bố quỳ xuống, cầm đầu cặc quậy miệng lồn như khuấy cà phê.
Tiếng nước lồn lẹp nhẹp vang lên rõ ràng. Bố chỉa thẳng đầu cặc vào chỗ dưới hột le mà móc. Đít bà Dung nẩy lên. Bà không la, mà khán giả ngoài này la. Chị Yến với tôi chưa từng được ai làm như thế? Mà đâu phải bốlàm một lần. Cứ ngoáy cho đã, lâu lâu ông lại móc. Mỗi lần như thế tôi lại la “úi” một tiếng. Mà đâu phải chỉ mình tôi. Mẹ, chị Oanh, chị Yến, ba nữ chúa dâm đãng cũng đồng loạt hú theo. Thành thử diễn viên bố xuất thần, cấn môi, nhíu mày, chăm bẵm vào mục tiêu. Hai hai chiếc đùi dài của bà Dung không nằm yên được.
Mẹ đã cho tay vào quần đùi của Tiến để sờ cặc cho đỡ nứng. Thằng Vũ không thèm nhìn bố bú lồn mẹ nó. Vũ lật chị Oanh nằm ngửa ra, cổi mất nút áo để bú cặp vú nhọn lễu của chị, còn một tay cũng thọc vào quần chị mà móc lồn. Chru không nổi cái không khí dâm ô khiêu khích đó, chị Yến ngửa người trên thành ghế, dạng hai chân ra bảo tôi sờ lồn chị. Như vậy là tôi đã có việc để làm, để hai tay khỏi phải ở không. Chứ ngồikhông nhìn cặc, lồn lép nhép nổi loạn lên như thế, trời cũng điên chứ đừng nói đến người ta. Mới có mấy ngày sống lại mà sao bố đã bạo dạn và nhập hồn đến thế? Bố làm ngay ở phòng khách, không đợi vào phòng Dũng? Có lẽ tại đêm qua Tiến đụ vợ ông cũng ngay tại hành lang trên nền đá hoa. Rồi Vũ với chị Oanh. Họ đã dạy bố bài học hãy chớp ngay lấy thời cơ. Gặp là xơi tái, không cần nấu chín. Phải vồ lấy mà ăn. Dịp may không trở lại lần thứ hai. Vả lại, tình trạng súng ống của bố cũng đã gần hết đạn rồi. Ông chả biết lúc nào giã từ vũ khí, để chỉ còn làm ống đái.
Hành động cuồng dâm của bà Dung đêm qua, câu nói khiêu khích trắng trợn của bà sáng nay, tác động tâm lý bố. Mẹ tôi chưa bao giờ làm thế, hay không dám làm thế, vì bà là vợ ông Giáo. Bà Dung đã làm toàn hệ thần kinh tình dục’của bốchạy lại. Ông mừng quá mừng hơn ai cho vài chục viên kim cương. Vì không gì não lòng bằng lồn dâng tận mặt, mà lạp xưởng thì lại bèo nhèo nhưkhúc gân thừa vô tích sự. Tôi tận mắt, nhìn thật gần chiếc lưỡi bọc gai của bố vào càn quét lồn bà Dung. Giống như ngườl ta cầm quả chôm chôm mà chà mép lồn thì làm gì bà Dung không điếng hồn. Cà nhẹ ở ngoài da đã lăn lộn cuồng quay, huống hồ bố thọc sâu vào đáy lồn mà quậy, hay hích vào cái mồng đốc thì bà Dung chẳng những giật tưng cái mông lên không trung, mà còn ngồi bật dậy mấy lần, mặt mày tái mét hốt hoảng. Bà chỉ “Hự” được một tiếng nhỏ, rồi thả người rơi phịch xuống chết giấc.
Bố liếc nhìn thằng Tiến đang bóp vú mẹ để cám ơn nó đã cho ông mượn chiếc bọc gai lợi hại. Bố đã làm bà Dung hết la, chỉ còn á khẩu nằm giật giật như mắc kinh phong. Căn phòng khách lại nổi đình, nổi đám nhộn nhịp đụ đéo như hành lang đêm qua. Tôi cho hai ngón tay, rồi ba ngón vào lồn chị Yến để đụ Chị vừa xem bốbú lồn, xem mẹ bú cặc, xem chị Oanh đụ thằng Vũ, vừa rên như người lên sốt:
– Sao đụ mãi thế này mà mấy người không chán hả? Mấy người còn có bồ mà đụ. Hai chị em tôi phải chơi tay, chả thấm tháp vào đâu cả ! Ngón tay làm sao bằng được con cặc của người ta. (Vừa nói chị vừa nhìn thằng Vũ.) Hai chị em tôi nhịn thèm từ đêm qua lận Trời à ? Ai thương thì bố thí cho kẻ nghèo một tị được không? Bớ làng xóm!
Chị Oanh hiểu ý, đẩy Vũ lại chị Yến và nói:
– Khiếp! Thấy cô kêu nài mà sốt cả ruột. Nhường cho đấy!
Thế là chị Yến ba chân bốn cẳng dắt thằng bé đi ngay vào phòng. Chị phải đụ ngay, không thể nhịn thêm phút nào nữa được. Vì lúc tôi cho ba ngón tay vào lồn chị, nước ra xối xả, chị cầm tay tôi mà thụt. Thế mà chị vẫn không đã nư. Trời đất sinh hay thật. Cái gì rồi cũng chẳng bằng thứ trời cho, thứ thật. Ngoài này chị Oanh mất cữ đụ, bèn ngồi vào ghế bành, co chân lại, chàng hảng ra mà vuốt ve lông lồn để xem bố đụ bà Dung dã man.
Bố không còn là ông Giáo Lộc nữa, dĩ nhiên rồi. Chắng những thế, mà bố còn trở thành một thợ đụ rành nghề sau khi đã xem màn trình diễn vô tiền khoáng hậu của Vũ và Tiến đêm qua. Bố đã hiểu được đàn bà thực sự đòi hỏi bao nhiêu. Bố biết phải đổ vào chiến trường thêm quân lính nữa mới mong chiến thắng. Chứ cứ ngồi xe tuần tiễu ven đô, hay xét thẻ gia đình, rồi họp báo đưa ra những con số thắng lợi tưởng tượng, thì chính mạng mình phải mất trước Đấy thôi Giáo Hương bên Khánh Hội, Giáo Lộc, đã trở thành hai chiến sĩ đền nợ nước. Cho nên bây giờ muốn bà Dung choàng vòng hoa chiến thắng vào cổ, bố phải hành động, phải có sáng kiến, phải thừa thắng xông lên, phải thắt lưng buộc bụng, đánh không ngừng nghỉ.
Bắt chước thằng Tiến, bố lột bọc gai ở lưỡi ra, đeo vào cặc rồi cầm thằng nhỏ khuấy cà phê ở miệng lồn bà Dung. Răng bố nghiến lên vì quai hàm ông bổi lên những khớp xương, trông như một thàng bộ đội đang đào hố cá nhân. Bà Dung không la gào chí chóe, mà chỉ ư ứ mấy tiếng thật nhỏ. Hai tay bà quơ quào trên không trung một cách vô thức. Mắt nhắm chặt như đã chết, đầu lắc lư vã mồ’hôi ra như tắm, mặt xanh dờn. Bà đang đón không biết bao nhiêu khoái lạc từ đầu cặc già của bố cà mạnh liên tục hai mép lồn. Mẹ tôi nhìn bốđụ bà Dung với vẻ trách cứ:
“Cái đồ khôn chợ dại nhà ! ‘ Lồn thiên hạ thì ông đụ như bơm dầu. Còn lồn nhà có khi mẹ bú, thụt, dỗ dành vài ba tiếng đồng hồ mà nó nhưmiếng dẻ rách, như cuốn chả giò ươn thúi iâu ngày.
Rồi vì nghĩa vợ chồng, mẹ cũng tạm vui khi thấy ít ra ông cũng đã hồi sinh để hưởng chút xác thịt của những phút cuối cuộc đời. Còn hơn để nằm đó nghe tháng ngày qua, nghe thiên hạ đụ đầy trời, đéo vỡ núi. Bố lấy một miếng nệm ghế để trên nền nhà, ẵm bà Dung xuống, đặt lên đó. Rồi bố vác hai chân bà lên vai, cắm cặc vào lồn bà và bắt đầu một pha đụ tuyệt trần, làm bà Dung phải mớ mất, chu miệng, hai tay đập thình thịch vào tấm nệm mà la:
– Chị Giáo Lộc ơi? Xem thằng chồng khốn nạn của chị nó đụ tôi kìa. Đêm qua nó đụ tôi tới hai giờ sáng, rồi bây giờ còn banh lồn tôi ra mà đụ như thế này thì còn sống cái đéo nào nữa hở trời? Ông bà đất nước có linh thiêng xin phò hộ cho con có đủ sức chịu thằng già này đến trưa. Nó đụ dai lắm đấy cơ ạ. Dai hơn cả mấy thằng bé con nữa đấy ạ. Nó thua chị Giáo nên nó đè con ra mà đụ trả thù. Giời ơi! Lộc ơi! Con cặc anh đeo cái bọc chôm chôm, nó doing vào đáy lồn em, vào thành lồn em, móc mồng đốc em… ối đụ mẹ anh, đụ bố anh! Tưởng chơi qua anh ..
thôi Ai ngờ anh làm em mê, em bỏ hết mấy thằng kép nhí của em rồi Lộc ơi! Cặc anh dài và to hơn của chúng nữa ! Xin Bác và Đảng cung cấp nước lồn cho con để con đủ sức chiến đấu tnlờng kỳ gian khổ với tên gian ác này.
Mẹ tôi đang ngồi vọc cặc thằng Tiến mà bà phải phì cười vì những câu nói tầm xàm của bà Dung. Nhìn cảnh bố đụ hung bạo bà Dung, thực chắng ai nhịn nứng lồn cho nổi. Chị Oanh lấy hai ngón tay trái banh hột le ra, một ngón tay phải đè lên đó mà đánh hột gà, và xe tơ. Mặt chị đanh lại, nghiến răng theo cơn sướng dã man đang tràn ngập khắp người chị. Mẹ tôi cũng chịu không nổi, tuột quần ra. Thằng Tiến ngồi trên ghếbành chổng cặc. Bà cụ ngồi phụp lên nó để đụ. Vừa đụ vừa xem bố nắc bà Dung.
Tôi hoa mắt. Cơn dâm tỏa khắp người làm tôi như lên cơn sốt nặng. Tôi đứng ôm cây cột, cà sát lồn vào mà trịn lên trịn xuống cho đở thèm. Tôi tưởng tượng đang đụ anh chàng Mỹ đen Peter. Tôi nhớ từng động tác Peter bú lồn rồi dộng chị vào đụ. Tôi nhớ chàng quá. Nhớ da diết. Hồi còn nhỏ lắm nghe đến Tây đen và Ma rốc là tôi sợ. Bây giờ đụ Mỹ đen rồi tôi không sao quên nổi. Hèn chi cô đào điện ảnh da trắng Maybrit đã bất kể dư luận chịu làm vợ anh da đen Samy David. Và Maybrit đã bạo dạn tuyên bố với Hollywood:
– Người ta chê con lợn ở dơ, nhưng ai ăn thịt lợn cũng khen ngon.
Tôi mê Peter da đen nhưmê cà phê đen, chè đậu đen v.v… Thế cho nên đâu phải cái gì đen cũng là đồ bỏ. Lại cũng chính Thượng đếban đặc ân cho da đen một con cặc vô địch trần gian: to, dài và cứng. Khả năng làm tình dẻo dai sung sức. Hình như cái lưỡi của da đen cũng dị kỳ khác thường. Khi Peter bú lồn tôi, tôi có cảm tưởng như chàng đang đụ tôi. Lúc đã mê mẩn tâm thần dưới bụng da đen Peter, tôi không còn thấy chàng đen ở chỗ nào cả. Với lại, tắt đèn, nhà ngói cũng như nhà tranh.
Từ lúc nào đến giờ, mẹ tôi chưa đụ kiểu cùng ngồi chiều nhưhôm nay. Bà tha hồ dộng cừ cho Tiến phải toe đầu súng. Thằng Tiến khoái quá, ngồi dựa ngửa, nhắm mắt thưởng thức. Nghĩ tới số bạc hai ngàn đồng mẹ tặng, nó càng khoái hơn vì từ bé đến giờ chưa chị nào chơi xộp với nó như thế. Bỗng bà Dung chồm dậy ôm bố tôi la lớn:
– Bố ơi! Con không chịu lâu hơn được nữa. Ra với em. Ra… nhanh… với em.