VN88 VN88

Ông sếp buồi to đa tình – Truyện 18+

Gò má cũng đỏ ửng hồng lên vì được vui chơi. Câu cá như vậy được một lúc thì cũng chán, bốn đứa chúng lại chạy ra chỗ tôi, My và Minh nắm lấy tay tôi mà nói :
– Còn cái gì hay nữa không, tụi cháu chơi như thế này chán rồi chú ạ. !
CÒn chứ, nếu cháu thích bơi thuyền vặt hoa sen cũng được, nhưng mà ngồi cẩn thận không ngã ra đấy là chú không vớt được đâu.

Tôi nói như vậy thì bốn đứa cũng lườm tôi một cái nhưng rồi chúng tôi cũng xuống cái thuyền nan nhỏ nhỏ rồi đi ra hồ mà vặt sen. Những búp sen đỏ hồng trông thích vô cùng. Tôi chèo thuyền đưa gần đến lơi.
Minh thấy tôi chèo như vậy thì khẽ nói :
– Chú Tùng cái gì cũng biết nhỉ. Chèo thuyền cũng biết nữa.

Tôi cười không nói gì rồi đưa một cái mái chèo đơn để cho Minh chèo, không ngờ chỉ mới đưa cái mái chèo xuống thì Minh đã hất nước lên làm ướt hết cả áo của tôi. Tôi khẽ cười còn Minh thì nhăn mặt mà xin lỗi :
– Cháu xin lỗi làm ướt áo của chú rồi!
– Không sao đâu mà, ướt thì giặt, có gì đâu mà sợ, cứ vui chơi thỏa thích đi mà.

Tôi nói xong như vậy thì mấy đứa cũng cứ vui chơi thỏai mái. Nhìn cái lưng eo eo của Loan làm tôi thích lắm. Đột nhiên thì Thục quay lại mà bảo tôi :
– Chú Tùng có người yêu chưa? Mà chú như thế này chắc là có nhiều cô theo lắm nhỉ!
– Làm gì có cô nào hả cháu, có có chị hay có cô nào xinh xinh một chút thì giới thiệu cho chú đi, chú là chú không để cho cháu thiệt đâu.
Thục toe toét mà nói:
– Cháu là con một thì làm gì có chị nào, mà cô cháu thì cũng có chồng hết rồi, thôi cháu giới thiệu bạn cháu cho chú nhé, bạn cháu là hơi bị xinh đấy, cao ráo trắng trẻo đấy!
Tôi thấy như vậy thì cũng nói lại :
– Bạn cháu là ai đấy, được thế thì còn gì bằng nữa, chú là chú có vợ cũng không quên được cháu đâu đấy!
– Thì Minh đây chứ còn ai vào đây nữa, nhìn quá ổn nhỉ. Xinh gái trắng trẻo này, trông không thể nào chịu được nữa còn gì!

Tôi ngỡ ngàng khi thấy Thục nói như vậy vì không nghĩ Minh lại thích tôi. Thục nói như vậy thì Minh cũng đỏ hết cả mặt mà quay ra đập vào vai Thục rồi nói :
– Ai cho mày nói thế hả, mà chú Tùng như thế này thì làm sao mà thích tao được cơ chứ. Chỉ được cái nói không đâu.
– Thì tao cũng làm như lời chú ấy bảo thôi, mày không đồng ý thì thôi làm gì mà phải cáu lên với tao, hơn nữa hôm qua mày gọi điện cho tao nói gì, tao biết rồi còn gì nữa.

Thục vừa nói như vậy thì Minh cũng đưa tay mà bụm lấy miệng của Thục rồi không cho Thục nói nữa. Loan với My thì cứ thế mà cười. Thục càng cố vùng vẫy mà thóat ra. Cái thuyền bỗng nhiên chòng chành. Tôi khẽ bảo Minh.
– Thôi nào cháu, để yên đi chú chèo không ngã bây giờ, ngã xuống là ướt hết đấy, đồ điện tử là cũng hỏng luôn đấy, cẩn thận nghe chưa hả.

Tôi nói xong thì Minh cũng bỏ Thục ra, Thục càng cười rũ rượi hơn. Chẳng mấy chốc thì cái thuyền của tôi cũng đã vào trong cái hồ sen rồi. Mấy đứa thi nhau mà vặt sen rồi vặt đài sen lấy hạt. Tôi thấy vặt cũng nhiều nên nói:
– Vặt ít hoa thôi các cháu, vặt đài lấy hạt đi, hoa mình có cầm được về đâu. Lấy hoa làm cái gì, lấy hạt cầm về lấu chè.

Nghe lời tôi nói có lý thì mấy đứa nhóc tinh nghịch cũng làm theo. Tôi để ý mà nhìn những đường cong mềm mại trên thân hình mấy đứa. Ngon không thể nào chịu được. Chẳng mấy chốc thì cũng đã đến trưa.

Tôi chèo thuyền vào rồi cùng đi ăn, mấy món thịt cá sấu ở đây ăn ngon vô cùng. Cộng thêm vào đó là mấy món nộm bằng ngó sen nữa.

Chúng tôi ăn xong thì nghỉ ngơi một chút rồi đi xuống biển chơi. Đi chỉ khỏang hơn nửa tiếng thì chúng tôi đã ra biển. Tôi thuê một khách sạn rồi bảo Minh, Loan, Thục và My :
– Các cháu mỗi đứa một phòng nhé, chú thuê luôn một thể!
My khẽ cười mà nói luôn:
– Thôi hai đứa một phòng chú ạ, đêm nay còn nói chuyện chứ. Một mình một phòng chán bỏ xừ lên được đấy! Thế nhé chú nhé.

Tôi đành vào thuê ba phòng rồi cùng xách đồ lên với mấy đứa. Vào trong phòng thì tôi đi tắm rồi mặc một cái quần ngố, đeo cặp kính râm vào, đồng thời cũng xịt một chút nước hoa rồi đi ra ngòai.

Xuống dưới thì đợi một lúc thì mấy đứa cũng xuống. Ai cũng quần soóc áo phông trông thích vô cùng. Thục và Loan còn thả tóc ra trông xinh vô cùng. Hai cái đùi trắng ngần trông thích lắm, tuy nhiên thì không dài và ngon lành bằng của Minh và My được.

Thấy tôi thì bốn đứa nhóc trợn mắt ra mà nhìn :
– Chú Tùng đây á, khiếp! Trông thế này thì gọi là anh thôi, không gọi là chú được nữa rồi, chú ăn mặc thế này trông trẻ ra khiếp thật.
Tôi khẽ mỉm cười rồi nói lại :
– Trẻ gì mà trẻ chứ, mà thôi chú cũng không hơn cháu bao tuổi, hơn có khỏang 10 tuổi thôi nhỉ! Gọi anh cũng được chứ chẳng sao.

Tôi toe toét dễ tính như vậy thì cả mấy đứa cười tươi rồi kéo tôi đi ra bờ biển chơi. Khách du lịch và vui chơi cũng khá là đông. Bãi cát trắng trải dài và làn nước trong xanh khiến tôi cũng thích lắm vì tôi lâu cũng không được đi ra biển.

VN88

Viết một bình luận