Ra cũng gần cái chỗ mà Thục và Loan tập lúc nãy thì Minh càng ôm chặt tôi hơn. Do áp lực nước lớn khiến Minh sợ. Minh khẽ nói nhẹ với tôi:
– Thôi cho em vào đi, em không dám tập đâu, sợ lắm anh ạ, em chịu thôi, em không dám đâu, em sợ lắm!
– Ôm anh như thế này thì còn việc gì mà phải sợ nữa, yên tâm đi mà!
Tôi quay lại xem My và Thục, Loan đâu thì ba người họ đã viện cớ mà lên bờ xây lâu đài cát rồi, chỉ còn tôi và Minh thôi. Tôi khẽ bảo :
– Không sao đâu mà, cứ thả lỏng ra đi, anh không để cho em uống nước biển đâu mà em lo. Vô tư đi nào! Thả lỏng tay ra anh dạy.
Tôi nói như vậy thì Minh cũng thả lỏng tay của mình ra. Tôi khẽ xoay người lại rồi đưa nhẹ mà ôm vào eo của Minh rồi nhấc lên. Chân của Minh không chạm xuống đất nên Minh lại ôm lấy tôi mà nói :
– Thôi em sợ lắm, chân em không chạm đấy rồi đây này, cho em vào bờ đi.
Tôi khẽ cười mà nói :
– Không sao mà, anh nhấc em lên như thế này thì em mới không chạm đất thôi chứ bỏ ra là em chạm đất đấy!
Nghe tôi nói như vậy thì Minh cũng thả hơi nhẹ tay của mình ra, tôi khẽ để cho Minh xoay người lại nằm song song so với mặt nước rồi cũng bảo tập như là Loan và Thục mà thôi. Tuy nhiên tay tôi thì cũng bóp nhẹ nhàng lấy bầu vú của Minh chứ không xoa nhẹ nhàng như là Loan và Thục.
Minh biết như vậy nhưng không nói gì cả mà chỉ làm theo lời tôi nói. Một lúc sau thì lại quặp chặt lấy người tôi rồi nói :
– Anh làm cái trụ của em nhé, mà lúc nãy dám bóp của em, nhìn cái mặt không ngờ mà dám làm như vậy!
Tôi ngỡ ngàng vì Minh nói thẳng ra với tôi như thế tuy nhiên thì tôi cũng khẽ nâng nhẹ cái đùi của Minh rồi xoa nhẹ cái cặp mông tròn lẳn mà nói lại :
– Thế em không muốn cho anh bóp à! Gớm anh nhìn mặt của em là anh biết rồi! Cho anh bóp một chút thì có mất gì đâu!
– Sao lại không mất gì, mất nhiều thứ chứ. Em là em cho anh bóp rồi nhưng chỉ sợ người ra bơi bên cạnh người ta nhìn thấy mà thôi!
– Làm sao mà có thể nhìn thấy được cơ chứ, dưới nước như thế này cơ mà thỏai mái đi em, cho anh sờ một chút nhé!
Nói xong thì tôi cũng chầm chậm mà vuốt nhẹ nhàng cái tay của mình dọc theo cái khe đít rồi đúng cái khe lồn. Mới thấy ngón tay của tôi chạm vào như vậy thì Minh cũng khẽ hơi khép cái chân của mình lại rồi nói :
– Em chỉ sợ nước biển như thế này không sạch, đừng sờ bên dưới nữa nhé, sờ thì sờ bên trên thôi nghe chưa!
Tôi khẽ cười rồi đi chầm chậm ra chỗ nước sau mộ chút, đến cổ của Minh. Minh thấy như vậy thì nói :
– Sao mà phải ra xa thế, ở chỗ này thì bọn cái My cũng không còn nhìn được thấy gì nữa mà!
– Nhưng nhỡ người bên cạnh biết thì sao, ra chỗ này có nước ngụy trang, anh sờ thỏai mái hơn, như thế không thích hơn à!
Nói xong thì tôi cũng luồn chầm chậm tay của mình vào bên trong cái áo lót mà xoa nhẹ nhàng. Ở ngòai cái áo lót thì trông không to lắm nhưng khi luồn vào bên trong thì tôi thấy vú của Minh cũng khá là to.
Cái núm vú bé tí xíu được tôi xoa chầm chậm. Mới được tôi xoa như vậy thôi nhưng Minh đã run nhẹ nhẹ người của mình lên rồi.
Tôi đóan chắc là Minh cũng được thích sờ như vậy lắm, không biết là còn trinh hay không nhưng mà tôi sờ như vậy khiến cho Minh sướng điên lên.
Một lúc sau thì tôi luồn tay của mình ra mà đưa chầm chậm xuống bên dưới. Mới thấy mấy ngón tay của tôi ở cái cạp quần lót thôi thì Minh đã nói :
– Thôi mà anh, không được sờ vào chỗ đó của em, không được sờ đâu đấy, nhỡ có người khác biết thì sao!
– Làm sao mà có thể biết được cơ chứ. Bên trên thế này còn không biết được thì làm sao mà bên dưới có thể biết được, thôi mà cho anh sờ một chút đi nào.
Nói xong thì tôi cũng cố gắng mà luồn chầm chậm cái bàn tay của mình xuống bên dưới. Những sợi lông mềm mại đã chạm nhẹ nhàng vào đầu ngón tay của tôi. Mu lồn của Minh khá là cao, hơn nữa thì lông lồn cũng nhiều nữa.
Tôi xoa như vậy rồi vê vê mấy sợi lông mà nói :
– Em có thích được anh sờ như thế này không, chắc là sướng lắm rồi chứ gì!Anh cảm nhận được cái cảm giác đó của em!
Minh không nói gì, đôi gò má chỉ ửng hồng lên rồi khẽ gật nhẹ nhàng. Tôi quay lại để xem Loan và Thục, My có nhìn mình không rồi khẽ hôn nhẹ nhàng một cái vào đôi môi hồng hào của Minh.
Minh hơi ngỡ ngàng một chút nhưng sau đó thì cũng khẽ ôm chặt tôi một chút. Chúng tôi tắm một chút rồi lên bờ. Tôi vào phòng tắm một chút rồi nghỉ, xem có cuộc điện thoại nào gọi nhỡ không.
Chẳng mấy chốc thì cũng đã đến chiều tôi. Chúng tôi xuống bờ biển ăn hải sản. Hải sản vừa bắt lên, luộc luôn ăn nên ngon lành vô cùng. Tôi vẫn làm như không có chuyện gì để tránh mọi người trêu Minh.
Ăn xong thì chúng tôi mua đồ lưu niệm. Minh mua một chiếc chuông gió làm bằng vỏ ốc tặng tôi rồi nói khẽ :
– Khi nào chuông kêu là phải nhớ đến em đấy nhé. Không nhớ là không được đâu đấy! Mà nó không kêu cũng phải nhớ đấy!
Tôi khẽ mỉm cười gật đầu, đồng thời cũng khẽ tặng Minh một hộp nến bằng những con ốc biển thật to. Minh thích lắm và cầm lấy rồi cất đi luôn. Chúng tôi đi chơi muộn thì cũng lên phòng của mình nghỉ.