Phần 21: Câu Truyện Thứ Hai Mươi Mốt
Như đã nói với các bạn ở phần trước sau khi đã phá trinh Hương người con gái yếu đuối. Nàng nói yêu tôi làm không biết tại sao tôi lại có một cảm giác là lạ. Và tôi phát hiện ra ngoài Vân thì HƯơng là người tôi cũng yêu nhất. Có thể nói tôi coi trọng cả hai người. Cũng như một con thuyền cuối cùng cũng phải tìm được bến đỗ thôi. Vậy là tôi đã quyết định từ nay về sau không còn đi chinh phục các cô gái khác. Bạn có thể nói tôi ngu nhưng sau khi đã địt quá nhiều cô gái khác thì tôi nghĩ mình nên dừng lại và nếu khônng yêu thì thôi nếu đã yêu rồi thì đừng phản bội họ. Tôi quyết định hư vậy là xuất phát từ lương tâm cả thôi. Còn bây giờ xin nói trước với các bạn câu chuyện tôi kể từ bây giớ là những chuyện trước khi tôi nói tôi yêu Hương đó. Vì nếu không các bạn lại nói tôi mâu thuẫn với điều mình vừa nói ra.
Câu chuỵên hôm nay tôi kể cho các bạn nghe là câu chuyện giữa tôi và hai chị em nhà ngay trước mặt nhà tôi. LÚc đó chỉ cách bây giờ khoảng 2 tháng thôi. Hai chị em nhà đó một tên là Trang một là Xuân. Cô chị thì kém tôi một tuổi đang học trường Trung cấp còn cô em thì năm đó mới lên lớp 10. Tôi đã được nhìn lồn cô em cách đây 6 năm rồi. Ca hai chị em nhà này đều không xinh đẹp gì cho cam. nếu so với những đứa mà tôi địt từ đâu truyện tới nay thì may ra hơn có một em mà thôi. Con em thì trước khi tôi địt nó thì khoong biết nhưng tôi nhớ năm tôi học cấp hai nó mốịhc lớp 4 thì chân toàn là sẹo và mụn thôi. Con chị tuy không béo nhưng cũng chẳng ngầy. Người chỉ cao được khoảng trên 1m54 là cùng. Các bạn thắc mắc tại sao tôi lại đi địt mấy con nhỏ đó mà không dùng mấy đứa xinh đẹp mình đã chơi lúc trước có phải là đỡ tốn công mà không nhìn mấy con xấu xấu bẩn bẩn chứ gì. Nhưng trong các thằng con trai- đàn ông mấy thằng không thích con gái còn trinh hả.Thằng nào bảo tao không thích thì là thằng thần kinh. Vậy khi nào cưới vợ đưa thằng bạn hay tôi phá trinh hộ cho rồi hãy chơi sau nhé. Nói đùa thế thôi nếu phải ai đừng có giận đấy. Làm quả bom thư cho tác giả là đi đấy.
Còn như tôi thì lại rất thích phá trinh con gái đó. Dù nó xấu hay đẹp miễn là lồn có còn trinh là được rồi. Mình chỉ cần phá trinh nó thôi còn lần sau đâu còn chơi nó nữa mà sợ nó xấu hay nó đẹp. Cái thân hình xấu ma chê quỷ hờn nhưng cái cảm giác được đâm thủng màng trinh của nó làm tôi lại thấy sướng. mà hai em này đâu có xấu đến mức độ đó. Bây giờ không biết Trang- cô em có còn mụn ở chân hay không chứ thân mình xcũng phát triển lắm rồi. Mà còn xinh hơn cô chị đó chứ. Kể từ khi tôi lên cấp ba tôi ít khi trò chuyện với hai chịem nhà nó vì tôi có quá nhiều việc phải làm. HỌc này, đi chơi này hay là địt quá nhiều em. Nhưng hôm đó sau khi lục lại trí nhớ xem mình đã phá trinh những người nào quanh đây rồi tôi lại bất chợt nghĩ đến hai chị em nhà hàng xóm đó. Thật là thiếu sót khi bỏ hai chị em nó ra khỏi đối tượng cần quan tâm đến. VÌ tôi chắc chắn rằng mấy co nhỏ xóm tôi chưa có thằng nào phá trinh hết cả, những cái màng trinh như cò nằm chờ đợi tôi đút cặc và chọc thủng vậy. Tôi ở nhà quê ngoại thành còn có nhiều gái như vậy thì mấy thằng nào ở nhầ tập thể như mấy khu Nguyên Hồng ở hà Nội gì đó thì càng thuận tiện đó nha. Mấy nhà tập thẻ tối tăm ẩm thấp như vậy nhà thì nhiều thì đâu thiếu đàn bà. Tuy thành phố gái trinh hơi hiếm nhưng để cưa đổ mấy nhóc cấp hai cấp ba không khó đâu. Thằng nào ở khu đó mà muốn học hỏi kinh nghiệm cưa gái thì cứ liên hệ với tác giả nha. Tác giả sẽ làm thử mộtn lần về cưa gái và địt mấy em trong đó cho mà học tập lấy kinh nghiệm.
Sau khi đã nhớ kĩ xem hai em đó học hành bây giờ đến lớp mấy tôi chợt nghĩ lại kỷ niệm máy năm về trước khi tôi còn nhỏ đã được nhìn thấy Bướm bé Trang. Khi đó nó còn bé nên gọi là bướm thôi chứ làm có lông mà gọi là lồn. Mà lúc đó đầu óc tôi vẫn còn trong sáng lắm chứ làm sao được như bây giờ mà biết nhiều từ ngữ miêu tả vung tam giác vàng của con gái hay và sinh động đến vậy chứ. Tôi nhắc mãi chuyện đã nhìn thấy bướm của Trang các bạn có hỏi vì sao không kể không. Vậy thì tôi sẽ kể đầu đuôi câu chuyện ngay bây giờ.
Nhà tôi và nhà hai chị em nó cạnh nhà nhau đo. Nhà nó ngoảnh mặt vào nàh tôi nên chúng tôi từ nho cũng hay chơi với nhau. Trong hội có tôi Vân, Mai- hai đứa em gái cảu tôi. Nhung đã đề cạp đến các phần trước. Trang, Xuân hai nhân vật chính của vài phần tới và Thuỷ sẽ đề cập sau. Trong cả hội thì Thuỷ là lớn nhất. Cô ấy lớn hơn tôi 3 tuổi mà nhưng vẫn hay chơi trò tre con đó. Trong phần này tôi không đề cập đến nàng đâu, chỉ nêu ra để nếu phần sau nàng có xuất hiện các bạn đừng có bất ngờ vì truyện của tôi là mang tính hệ thống mà. Các phần có sự liên kết với nhau. Tối thiểu trong các phần trước là tôi đã cho các bạn thấy kinh nghiệm trong việc chinh pục và địt gái của tôi tăng tiến từng phàn đó.
Trang nhỏ nhất trong nhóm mấy đứa chúng tôi. Nên tất cả thường hay trêu chộ nó. Trang thuộc dạng hay khóc nhè mỗi khi bị trêu nên mấy đứa con gái sợ nhất là nó nói với bố mẹ là nó bị trêu thế cho nên chúng nó rất sợ nếu bị nói. Vì bố mẹ con Trang nhìn sát thủ lắm. Trong tất cả sợ nhất là Xuân vì bố mẹ nó rất cưng con út nó mà khóc là con chị bị đánh ngay. Nhiều hôm ngồi nhà tôi nghe thấy bố Xuân đánh Xuân mà tôi rởn hết gai ốc như là mình bị đánh ấy. Cả hội chỉ có mình tôi là con trai nên cứ cái công việc nào khó thực hiện là tôi phải làm. Hôm nay cũng như mọi ngày cứ con nhỏ Trang khóc là tôi lại bị chúng nó sai là đi dỗ cho nó không khóc nữa và không được nói cho bố mẹ nó biết. Xuân là đứa giục nhiều nhất vì hầu hết các lần tôi đi dỗ Trang là nó im hết cả. Những hôm đó nó không bị đánh gì hết. Xuân rất sợ bố nó đánh. Khi tôi vào dỗ cái Trang là mấy con ranh con đó lại chạy hết về nhà còn Xuân thì sang nhà tôi chơi với Ma và Vân vì nó không dám về nhà bây giờ. Mấy con nhỏ đó đến là khôn lỏi vì nếu chúgn đứng đấy bố hay mẹ Trang về thấy là bị ăn chửi ngay. Tôi ở trong nhà nó may là nếu có gặp cũng không bị nói đấy vì ít ra bố mẹ hai nhà chơi cũng rất thân nên tôi thường hay sang đây chơi.
Lãnh trách nhiệm dỗ con nhỏ Trang thật là khó chơi quá. MỖi lần dỗ nó là tôi lại phải bày trò mới hay tìm những cách nịnh nó chứ nếu lặp lại các điều đã làm ha7y đã nói với nó là nó càng khóc mhiều hơn nữa cơ. Có hôm tôi phải chơi trò cô dâu chú rể. Hay là kể chuyện ho nó nghe thì nó mới chịu thôi đó. Chứ như hôm nay thì tôi đành chịu chắc là ngồi nghe nó khóc hết buổi thôi vì tôi hết cả vốn rồi còn đâu nữa mà dùng. Vào ngồi nghe nó khóc một lúc mà tôi nẫu hết cả ruột ra đó. Con nhỏ Trang này sao mà lắm nước mắt thế không biết nó khóc hết hôm này sang hôm khcs, hôm nay khóc cũng nhiều rồi vậy mà cũng không thôi. Tôi cũng chứi thầm mấy con nhỏ trong xóm là đã biết nó hay khóc nhè rồi mà còn cố trêu nó nữa nhưng trong đó lại có cả tôi là thành phần cốt cán cơ đấy. Nhưng tức nhất là bọn nó và tôi cùng gây ra hậu quả nhưng lại mình tôi gánh vác lấy trách nhiệm đi giải quyết hậu quả này. Tôi nghĩ lớn lên sẽ cho bọn nó biết tay. Và tôi đã làm được khi phá trinh hết mấy con nhỏ đó.
Tôi cũng chửi thầm con nhỏ trang nữa vì nó đến oái oăm vì cứ phải có trò mới mới thôi khóc. Mà trò đó nó phải là nhân vật chính cơ. VÍ dụ như nếu là trò cô dâu chú rể thì nó phải đóng vai công chủa mới chịu hay nếu tôi kể chuyện thì phải tháy tên nhân vật nữ chính bằng nó mới nghe. Tôi thề là sau hôm nay nếu chúng nó mà bắt tôi phải đi dỗ con nhỏ này thì tôi chạy về nhà trước nhất để xem chúng nó làm gì được tôi. Dẫu sao tôi cũng là thằng con trai duy nhất trong đó nên sợ gì chúng nó bắt được chứ,. Khi đó tất cả cùng chịu chung chứ không phải một mình tôi như bây giờ. Đang bí bất chợt nhìn thấy một bọc quần áo ở đầu giường. Mặc kệ con nhỏ khóc tôi đi lại đó và với tay lấy cái túi mở ra xem thì thấy bên trong có hai ba bộ quần áo nhỏ nhỏ chắc là của nó rồi. Có cả quần lót bé tẹo nữa. Những thứ này không phải của con chị rồi.
Vậy là tôi đã nghĩ ra trò để dỗ nó rồi đây. Mấy thằng nào đừng nghĩ bậy bạ đó nghe. Vì lúc đó đầu óc ta còn trong sáng ác chứ không giống bây giờ đâu. Nên đừng nghe thấy từ quần lót mà nghĩ ngay đến địt nhau rồi. Mọi mốc thời gian tôi kể đều nói hôm nay vì không muốn nói là hôm đó hay lúc trước rất khó làm việc. Tôi bảo cái trang, nhưng phải mấy lần con nhỏ mới trả lời đó vì nó vẫ đang dỗi mà:
– Mấy cái quần áo này là của em à Trang
– Vâng ạ. Bố em mới mua đấy đẹp không? Nó trả lời mà cứ nấc hoài đó
– Đẹp đấy nhưng chắc gì đã là của em mà không phải của Xuân chứ
– Của em mà. Bố mẹ cưng em lắm nên hay mua quần aó cho em mà. Mâý cái quần áo này bé nên chỉ có em mặc vừa thôi chứ chị Xuân làm sao mặc vừa. được.
– Anh chẳng tin đâu. Em mặc vừa thế nào được nó rộng thế này thì em mặc sao vừa hả.
– Em mặc được mà. Nó thấy tôi nói vậy tức lắm nên lại khóc oà lên. Đúng là con nhỏ mau nước mắt. Lớn lên tao sẽ làm mày khóc nhiều hơn mà chẳng thèm dỗ đâu.
– Thôi em đừng khóc nữa. anh có trò này hay lắm nếu chỗ quần áo này là của em. Nín đi rồi anh chỉ cho chơi chứ
– Trò gì vậy anh
– Em có muốn làm người mẫu không
– Giống trên tivi á anh
– Ừ nhưng em làm người mẫu thời trang còn anh làm người giám khảo nhé. Em sẽ thay đổi từng bộ đồ để anh chấm em mặc bộ nào đẹp nhất nhé/
– Trò này hay đấy nhưng có cần em rải đầu hay không
– Anh chỉ chấm trang phục thôi. Trước tiên em mặc bộ này nhé. Tôi vơ lấy một bộ quần áo và cả cái quần lót nữa để Trang đổi đồ. Tôi đưa cho nó thay. Con nhỏ lúc đó mới học lớp 4 nên đâu có ngại gì. Tôi lúc đó tuy cũng đã gọi là dậy thì rồi đấy nhưng vẫn còn mù mịt chuyện trai gái lắm nên đâu có ý đồ gì xấu đâu. Cả tôi và Trang đều vậy nên nó thay quần áo trước mặt tôi mà không thấy ngại gì cả. Nó cởi áo xong cởi quần ra. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy vú còn nhỏ lúc đó vãn bé tẹo à. Chỉ nhú nhú hai đầu một chút. Nhưng cặp chân nó thì toàn sẹo và còn có chỗ chảy mủ nữa chứ. Tôi hỏi nó” sao chân em đầy sẹo vậy”. Nó bảo” Em bị ngã nhiều mà nên nó mới vậy đấy”. “ Chân anh đẹp hơn nhiều đó”. Nó không để ý câu trả lời của tôi. Nó cởi lốt cái quần lót ra. Tôi không có tà tâm gì đâu nhưng vãn thấy phỉ nhìn vò bướm nó schứ. Phản ứng tự nhiên mà. Tôi thấy cái bướm nó vẫn chẳng có lông như cặc tôi bấy giờ. Và nhìn nó xấu xấu bẩn bẩn đó. Đâu có đẹp đâu.
Trang thay quần áo xong diễn một vòng trước mặt tôi. Tôi bảo nó đi lại như máy cô người mẫu trong vô tuyến đó. Nó cố đi cho giống bằng cách uốn éo nhìn tức cười lắm nhưng không dám cười vì sợ nó khóc thôi. Trang có vẻ rất thích trò này nên nó thôi khóc rồi thấy vậy tôi định về nhưng nó làm nũng không cho bắt tôi phải ở lại chơi với nó thêm lúc nữa mới cho tôi về. Thế là tôi đành phải ở lại chơi với nó đến gần 11h trưa đên lúc mẹ nó sắp về thì mới về đó. Nó còn hẹn tôi mai sang chơi với nó trò này nhé. Nó sẽ bắt bố mẹ nó mua thêm mấy bộ nữa để nó diễn. Nhưng tôi sợ con nhỏ này rồi lần sau ông cạch nhìn thấy nó sắp khóc là tôi chạy về nhà trước tiên để con nào dỗ nó thì dỗ.