Vừa tâm sự thì tôi vừa ngắm hai cô giáo đồng nghiệp cùng với tôi . Nga thì trông khá là xinh xắn với cái mũi cao . Nước ra thì không trắng nhưng có một vẻ khá là khỏe khoắn , đặc biệt là nụ cười rất duyên cùng chiếc răng khểnh . Còn Ngọc thì trông nền nã hơn với mái tóc dài và khuôn mặt trái xoan . Cứ chăm chú mà nói chuyện rồi cũng nghe những lời nói chuyện khá là độc đáo . Khá muộn thì tôi cũng ra phòng bảo vệ mà nói chuyện với bác Học . Bác Học thấy tôi thì cười bảo: -Sao đã dang làm quen với hai cô giáo đấy rồi à ? -Vâng thì cũng cạnh phòng cháu mà , thế mấy phòng kia không có người nào ở hả bác? -Không có cháu ạ , mới đầu thi cũng có người nhưng sau đó thì giáo viên cũng ra ngoài ở hết rồi chứ không còn ở đây nữa. Giờ chỉ còn hai cô giáo đó thôi , giáo viên trẻ mà tâm huyết lắm đấy . -Thì người trẻ mới hăng hái mà . Cháu có cây thuốc với gói chè và gói kẹo biếu bác uống nước .Tôi đưa bác gói quà rồi cùng vào trong phòng tâm sự đến khuya thì mới về phòng đi ngủ . Tiếng dế cùng tiếng nhái bén kêu oàm oạp ngoài xa cũng làm tôi hơi khó ngủ một chút . Những ngày mai rồi không biết sẽ ra sao .Sáng hôm sau thì tôi lên phòng hội đồng họp thầy hiệu trưởng cũng giới thiệu tôi luôn , và tôi dĩ nhiên làm tổ trưởng bộ môn . Họp hành xong thì tôi nhận bảng phân tiết học rồi nghiên cứu kĩ giáo án .Buổi chiều hôm đó thì Nga qua nhà tôi bảo: -Anh Tuấn qua nhà em ăn cơm nhé ! Hôm nay chúng em làm cơm đãi anh đấy . Tôi mỉm cười mà bảo: -Vậy à ? Xem cơm ở trên này có ngon lành bằng cơm dưới xuôi không? -Làm sao mà ngon được . Nhưng cũng không đến nỗi khó ăn đâu anh ạ . Tôi sang thì đã có một đĩa chim nướng , một thứ lá gì khá lạ rồi cùng một bát canh măng rừng , và mấy con cá mương rán . Mùi thức ăn tỏa ra làm cho tôi thích lắm. Vì nó thơm vô cùng. Tôi nhìn vào mâm cơm rồi bảo: -Sao mà hai cô giáo kiếm đâu được những món này vậy ? -Những món này dễ kiếm mà anh , ra chợ huyện là có mà , người dân trên đây cũng bắt nhiều mà ăn , toàn những món ăn đạm bạc mà . Tôi cười rồi cùng vào . Ngọc cũng chạy ra mà mời bác Học vào ăn cơm . Bác Học cũng mang theo chai rượu vào mà nói: -Hôm nay có nhiều món ngon thế nhỉ , kiểu này thì phải làm vài chén rồi . Ngồi xuống đi cháu . Tôi cùng bác Học và hai cô giáo viên cùng tổ nhâm nhi , nói chuyện cà kê mãi . Đến chiều thì tôi về phòng , chuẩn bị mấy thứ để tối có thể nấu cơm thì Nga đã mang đồ sang cho tôi rồi bảo: -Em sắm cho anh rồi đây này ! Trả tiền em nhé ! Tôi cũng hơi ngỡ ngàng thì Nga cười bảo: -Đừng có ngại nhé. Ra chợ thế này thì phụ nữ chúng em hơn anh . Hôm nào mà bận quá thì qua nhà em , mấy anh em ăn cho vui .Tôi mỉm cười cảm ơn rồi đưa ví trả tiền cho Nga . Vừa nói chuyện tôi vừa ngắm . Hai cái bầu vú trong cái áo sơ mi màu trắng cũng phập phồng theo những câu nói nhẹ nhàng làm tôi thấy thích thích . Trước ở dưới thành phố thì tôi cũng ăn chơi nhiều lắm rồi , mặc dù tôi là giáo viên.Nói chuyện một lúc thì Nga về phòng , tôi cũng vào sắp xếp đồ rồi đi mua thêm mấy thứ nữa. Buổi tối nấu cơm xong , đang soạn giáo án thì Ngọc cũng ra chỗ tôi rồi mỉm cười mà hỏi: -Xem anh tổ trưởng bộ môn làm giáo án thế nào . -Thì cũng như em thôi mà . Ngọc xõa mái tóc dài , tiến gần cái bàn làm việc của tôi , rồi cũng khẽ mà bảo : -Chắc anh Tuấn dưới kia có người yêu rồi hả ? -Anh chưa có , bận học rồi ra trường dạy nên cũng chưa có yêu ai , mà em xinh gái thế này chắc là cũng phải có nhiều anh để ý , trường mình nhiều giáo viên nam thế mà . -Em xấu gái làm gì có ai mà thích đâu , em với Nga thuộc dạng cá sấu chúa rồi . Kiểu này ế rồi ! -Ế làm sao được , nhiều người muốn mà không được đấy . Tôi với Ngọc nói chuyện bâng quơ với nhau một lúc rồi Ngọc cũng khẽ mà bảo tôi: -Em thích đọc mấy cuốn truyện của văn học Mỹ , thấy nó tinh nghịch và hay ho lắm anh ạ ! Tôi hơi ngạc nhiên nhưng cũng mỉm cười mà nói : -Anh cũng thế rất thích văn học Mỹ , nhất là mấy tác phẩm viết cho trẻ thơ của Mark Twain , đọc khá là thú vị.