VN88 VN88

Tôi đang là nhân tình của dượng

Khi viết ra những dòng tâm sự này tôi thấy vô cùng đau đớn và tủi nhục. Bởi lẽ, người mà tôi từng tôn kính, từng gọi là cha kia vẫn từng ngày, từng giờ biến cuộc sống toàn màu hồng trong mắt tôi trở nên u mê, tăm tối.
Năm tôi lên 6 tuổi thì cha bị bệnh qua đời. 2 năm sau, mẹ tôi xuất giá theo chồng. Người đàn ông mà tôi vẫn gọi là dượng đó là sếp của mẹ, đã li dị vợ. Dượng yêu quý và coi tôi như con cái trong nhà. Tôi không hề hay biết những chuyện của người lớn nên lúc nào cũng coi dượng là người bạn thân của mình. Bất kể có chuyện gì thì tôi cũng kể cho dượng nghe.
Khi tôi học lớp 8 thì mẹ tôi bị ốm nặng. Dượng đưa mẹ đi bệnh viện thì các bác sĩ nói mẹ tôi bị bệnh hiểm nghèo. Tiền bạc để chữa trị cho mẹ khá tốn kém nhưng dượng tôi vẫn tìm cách xoay sở. Tôi thầm cảm ơn và có phần kính nể, yêu thương dượng của mình hơn.
Cuộc sống của mẹ tôi từ đó phải gắn liền với chuỗi ngày trong bệnh viện. Thỉnh thoảng, khi mẹ nhớ nhà quá thì các bác sĩ cho mẹ tôi về thăm nhà nhưng phải quay lại đó ngay trong ngày. Trong nhà giờ chỉ còn lại tôi và dượng. Hàng ngày, sau buổi học tôi tranh thủ qua thăm mẹ rồi lại vội vàng về nhà nấu cơm cho dượng ăn.

Tâm sự con gái: tôi đang là nhân tình của dượng

Toi dang la nhan tinh cua duong

Từ khi mẹ vào viện, chỉ có dượng là người quan tâm, lo lắng cho tôi. Ông thường hay đưa tôi đi mua quần áo đẹp, đưa tôi đi chơi trong những dịp lễ tết. Những chuyện thầm kín, chuyện tình cảm riêng tư trước đây tôi thường chỉ nói với mẹ giờ tôi cũng không ngại ngần khi tâm sự cùng dượng. Những lúc đó ông quan tâm, chia sẻ với tôi như một người cha đẻ. Nhưng tôi đâu biết đằng sau đó là cả một kế hoạch, một sự toan tính, một âm mưa dơ bẩn của ông.
Năm tôi 17 tuổi, tôi bắt đầu thấy cha dượng mình có những biểu hiện khác lạ. Một lần khi đang mơ màng trong giấc mộng, tôi bị đánh thức bởi tiếng mở cửa phòng. Tôi nhận ra cha dượng của tôi đang dần tiến về phía gường tôi. Trong cơn ngái ngủ, tôi hỏi “Sao dượng vẫn chưa ngủ vậy?” Ông giật mình nói “vào tắt quạt” cho tôi không đêm xuống lạnh, sợ tôi ốm mai không đi học được. Giá như chỉ có như vậy thì tôi chẳng nói làm gì, nhưng sự việc cứ lặp đi lặp lại mấy lần làm tôi không khỏi nghi ngờ.
Không ít lần, khi từ trong phòng tắm bước ra tôi thấy dượng mình đang đứng như trời trồng trước cửa. Trước ánh mắt ngạc nhiên của tôi, ông tự biện bạch “Dượng định lên lấy đồ nhưng đi tới đây không nhớ phải lấy gì nên đứng suy nghĩ”. Sau những biểu hiện khác lạ đó của dượng, tôi sống kín đáo và xa lánh dượng hơn.
Thế nhưng dường như những âm mưa trong đầu của dượng đã có sự sắp đặt nên ông không dễ dàng từ bỏ ý định của mình. Rồi trong lần sinh nhật lần thứ 18 của tôi, ông đã đạt được mục đích đó. Trong khi ông hoan hỉ trước thắng lợi của mình thì trái tim tôi lại đau đớn, quặn thắt.

(Tâm sự con gái hay nhất tại Truyen18.cc)

VN88

Viết một bình luận