VN88 VN88

1001 đêm phang nhau – Truyện 18+

*
* *
Cả Ngố nghe xong câu chuyện thì mặt mày ngơ ngác, hỏi:
– Cái thứ quan tòa gì mà kỳ vậy hả? Ai đời lại đi phạt người ta chỉ vì cái tội làm cho ông ta nứng cặc bao giờ?
Con Năm cười, đáp:
– Thì như vậy mới có chuyện để kể!
Cả Ngố lại hỏi:
– Mà anh cũng không hiểu nữa. Không lẽ giới quý phái lại đụ nhau khác giới thường dân như tụi mình hay sao?

Con Năm nhún vai:
– Có thể! Mà cũng có thể lồn của giới quý phái thơm hơn lồn của giới thường dân chưa biết chừng.
Cả Ngố chép miệng nói:
– Mà sao chuyện gì kỳ cục vậy em? Anh chưa thấy chuyện này xảy ra như vậy ở bất cứ nơi nào, xứ nào hết đó.
Con Năm hóm hỉnh, nói:
– Chuyện này thứ nhất chỉ có ở Mỹ, như mấy chàng Việt kiều dạy cho em nói là “on li in ờ mé ri ca”. Thứ hai, giới quý phái và giới thường dân đụ khác nhau. Hình như giới quý phái mặc quần áo đẹp và sang trọng khi đụ nhau trong khi giới thường dân ở truồng đụ. Em nghĩ chỉ có như vậy thì họ mới gọi là “đụ sạch sẽ” với “đụ bẩn thỉu” mà thôi.

(1) Nguyên đơn: người kiện.
(2) Bị cáo: người bị kiện.
Phần 6: Chuyện Nhà Trắng
Con Năm cười nói:
– Bữa nay em kể cho anh nghe chuyện tiếu tại Mỹ có liên quan đến cựu tổng thống Bill.
Cả Ngố ngơ ngác hỏi:
– Bill làm gì mà em bảo là tếu?
Con Năm cười, đáp:
– Thật sự thì không có gì gọi là tếu. Chỉ tếu là một người đi khuyên người ta về đạo đức mà lại chuyên đi làm chuyện trời đánh.
Cả Ngố hí hửng, nói:
– Ừ! Em kể cho anh nghe đi.
Con Năm gật đầu, từ từ kể…

*
* *
Nhà Trắng là nhà ở của tổng thống Mỹ. Tổng thống tại nhiệm là Bill. Thư ký của vị tổng thống thứ 41 của Mỹ là M. L.
Hôm ấy, trong Nhà Trắng thật vắng vẻ, không có chuyện gì quan trọng. Chỉ có hai người trong đó là tổng thống Bill và nàng thư ký M. L.
Mắt nhìn chằm chằm và bộ ngực hở hang và cặp đùi dài của M. L, Bill thèm nhỏ rãi. Hil, vợ ông ta lại vắng mặt nên Bill nhìn thấy cơ hội trước mắt khó bỏ qua.
Bill nhìn M. L cười, nói:
– Monica, hôm nay trông em đẹp quá!

Monica liếc mắt đưa tình, nhìn vị nguyên thủ quốc gia đáp:
– Cám ơn tổng thống nghe! Rất nhiều người khen em, nhưng chưa thấy ai thực tình như tổng thống vậy.
Bill nghe cô thư ký trả lời như vậy thì thích chí vô cùng. Ông ta tiến tới, cầm tay M. L lên, làm bộ nhìn chiếc nhẫn đeo trên tay, nói:
– Chiếc nhẫn của em cũng cũ rồi. Để hôm nào anh mua cho cưng cái nhẫn mới đẹp lơn, lớn hơn. Chịu không?
Monica mỉm cười, đáp:
– Ồ! Thưa tổng thống, ngài đâu cần phải làm vậy.
Bill dùng mấy ngón tay khẽ cào nhẹ mấy kẽ hở giữa những ngón tay dài và thon của M. L, nói:
– Trước mặt mọi người thì em gọi tôi là tổng thống. Nhưng khi chỉ có riêng đôi ta thì em cứ gọi là “Bill” hay “cưng” là được rồi.

VN88

Viết một bình luận