VN88 VN88

1001 đêm phang nhau – Truyện 18+

Váy của Thúy vừa vén lên, Cả Ngố trông thấy một cục lông đen dày đặc, phía giữa là cái mòng màu hồng hồng. Dưới cái mòng là một cái lỗ màu đỏ chét. Cả Ngố đưa tay khẽ vuốt chùm lông đen, miệng hỏi:
– Chắc cô không bao giờ cạo hết phải không cô?
Bỗng nhiên Thúy đưa tay đánh một cái lên tay Cả Ngố nghe cái “chát” một tiếng, lớn tiếng quát:
– Cái tay!
Cả Ngố xuýt xoa rụt tay về, không dám rờ nữa, ngơ ngác hỏi:
– Con phải làm gì đây, cô Hai?
Thúy có vẻ khó chịu về câu hỏi này. Nàng đưa ngón tay chỉ vào “bộ chỉ huy” củ mình mà ra lệnh:
– Còn làm gì nữa? Liếm! Bú!
Cả Ngố ngoan ngoãn chúc đầu vào chỗ Thúy chỉ. Một mùi khăm khắm đột nhiên bốc lên nồng nặc. Cả Ngố cảm thấy hết sức khó chịu nhưng vẫn phải lè lưỡi ra liếm vào cái khe đỏ chét. Liếm cái khe một hồi, lưỡi của Cả Ngố lại đưa lên liếm vào cáo mòng, cọ qua cọ lại. Thúy “đã” quá, rên lên:
– Liếm lẹ hơn chút nữa!
Nghe Thúy hối thúc, Cả Ngố như lính ra trận ngửi thấy mùi thuốc súng. Lưỡi của chàng ta đưa qua đưa lại, đưa lên đưa xuống, liếm theo nhịp điệu của tiếng rên người ra lệnh. Gần nửa tiếng trôi qua. Rồi từng loạt nước nhờn từ bên trong cái lỗ đỏ chét nhiễu ra. Cả Ngố nghe rờn rợn, cảm thấy ghê tởm nên lưỡng lự, ngừng lại, thôi không liếm nữa. Hai tay Thúy đặt đằng sau ót Cả Ngố ấn mạnh một cái xuống, nói:
– Liếm cho sạch, cho khô!

Cả Ngố đành phải le lưỡi ra liếm hết nước nhờn trên “lồn cô Hai” mà nuốt vào cổ chứ không dám cãi lời. Khi nếm phải vị nhơm nhớp, Cả Ngố nghĩ mà rùng mình nhưng cũng phải gắng gượng mà nuốt vào chứ không dám nhổ ra. Đến khi lồn Thúy đã ra hết nước nhờn và được lưỡi của Cả Ngố “lau sạch”, nàng ta mới cảm thấy tạm thỏa mãn. Cả Ngố thở hổn hển nói:
– Lạy cô! Cho con nghỉ một chút không thì luỡi con chắc gẫy nát quá!
Thúy cười lên mấy tiếng ha hả, nói:
– Nói xạo quá đi! Cái lưỡi làm sao mà gẫy được? Bú lồn tiếp.
Cả Ngố không còn cách nào hơn phải chúc đầu mà tiếp tục bú lồn Thúy…

*
* *
Tin giật gân làm cả xóm phải chưng hửng. Nàng Thúy, con ông tỷ phú Cao, một thời ai cũng tưởng may ra chỉ có hoàng đế mới đủ tư cách cưới nàng, đã nhận lời lấy Cả Ngố con ông Cao, một chàng trai quê mùa thất học, mù chữ, chẳng có nghề ngỗng gì cả. Ông Cao thật ra chẳng chút hài lòng về cuộc hôn nhân này nhưng sau cùng phải chịu theo lời con gái vì quen chiều nàng từ nhỏ nên không còn cách nào có thể ra oai “làm cha” được nữa. Ông ta chỉ còn đường cắn răng mà làm theo ý con gái mà thôi.

Vì muốn cho gia đình mình nở mày nở mặt một chút, Thúy mướn một giáo sư đặc biệt huấn luyện, dạy cho Cả Ngố từ cách ăn nói cho đến cách đi đứng… Nàng sắm đồ thật nhiều cho cả gia đình Cả Ngố để mặc trong ngày cưới của mình, từ ba má anh ta cho đến các anh em, họ hàng… Nàng phải mướn riêng một người của hội chuyên gia về y phục để dạy gia đình đàng trai cách ăn mặc theo lối quý phái. Gia đình ông Ba không quen với lối trang phục tân thời nên rất “chậm tiêu”, nhà chuyên gia phải dạy đi dạy lại mới biết sử dụng sơ sơ loại y phục này thôi chứ cũng chưa có rành lắm. Đồng thời, Thúy cũng bảo ông Cao cho gia đình ông Ba một căn nhà khá rộng lớn đầy đủ tiện nghi để chuẩn bị cho ngày đón dâu. Ông Cao tiếc hùi hụi, mặc dù so với gia tài đồ sộ của ông ta thì một căn nhà như thế có thấm vào đâu. Nhưng nghĩ lại, thấy con gái nói đúng thành ra cũng phải đồng ý. Của hồi môn ông Cao chuẩn bị dành cho con gái dĩ nhiên ăn từ đời này sang đời nọ cũng không làm sao hết nổi. Đó là ăn xài một cách vương giả. Hàng xóm nhiều người có vẻ ghen tức, thì thầm nói với nhau rằng:
– Thằng Cả Ngố này thật là tốt số ghê! Khi không lấy được con gái tỷ phú. Không biết nó tu mấy kiếp rồi?
Có người nói:
– Đúng là con chuột được chui vào hũ gạo!
Có người băn khoăn:
– Tôi không biết vì sao con nhỏ đó lại mê thằng này được mới thật là chuyện khó hiểu!
Cũng có người thông cảm:
– Cứ công bình mà nói thì chắc nó phải có cái gì đặc biệt thì con nhỏ đó mới mê chứ!
Và có người cáu quá, chịu không được, văng tục chửi:
– Thằng đó thì có mà… có cái “con cặc”!

Ấy, lời chửi độc địa mang đầy vẻ hậm hực kia tuy rằng tục tiểu nhưng lại đúng với sự thật vô cùng. Đó là lý do chính đã thúc đẩy, đưa đến cuộc hôn nhân này. Nàng Thúy thật sự không tìm thấy một đặc điểm nào nơi Cả Ngố, người chồng sắp cưới của nàng ngoài “con cặc” của anh ta. Đã từ lâu nàng mơ có được một người chồng không cần thiết phải đẹp trai giàu sang hay học giỏi, có bằng cấp cao, mà chỉ cốt sao người trao thân gửi phận cho nàng phải có một con cặc thật bự, thật dài. Ngoài cặc bự và dài, Thúy còn đòi hỏi người chồng tương lai của mình cũng phải là một cao thủ về “bú lồn” nữa. Nghĩa là người đó phải tạo cho nàng một cảm giác thật đặc biệt, phải tạo cho nàng thật nhiều gợi cảm, sướng hơn những lần nàng “phòng không gối chiếc”, phải tự nàng thọc tay vào “quần xì” tự dùng ngón tay xoa vào cái hột le và tự dùng bàn tay vuốt từ phía dưới lên trên cụm lông. Đó là niềm tâm sự ấp ủ trong lòng người con gái xinh đẹp, tuổi đời sấp xỉ 30 kia mà không ai thấu hiểu được, mà nàng cũng chẳng biết phải tỏ cùng ai, hay tâm sự được với ai.

Cả Ngố không có gì cả, nhưng lại được cả hai điều chính yếu mà Thúy đòi hỏi. Nghĩa là có cặc vừa bự vừa dài, lại biết bú lồn khá thông thạo nhờ con Năm mà ông Ba bỏ tiền ra nhờ huấn luyện. Vì vậy mà Cả Ngố đã hoàn toàn chiếm được trái tim của người đẹp, một điều mà tất cả những “vương tôn công tử” trước đây thất bại hoàn toàn.

Nhưng Cả Ngố cũng không biết rằng mặc dù mình đã chiếm được tim của người đẹp, đã cưới được nàng, nhưng đời sống hôn nhân sắp tới với nàng chỉ mới sắp bắt đầu, là một thử thách chưa có một người nào phải trải qua, mà chúng ta chỉ có thể tưởng tượng được trong những truyện cổ tích hay khoa học giả tưởng mà thôi…

VN88

Viết một bình luận