VN88 VN88

Cặc anh sao to và cứng quá – Truyện 18+

Nữ lang rên rĩ nhấp nhô càng lúc càng nhanh dần, lúc thì ở tư thế phản vị thuận, hai bàn tay thon dài vuốt ve cào cấu bờ vai trần, khuôn ngực rắn rỏi của Thái. Ả lúc lại xoay người, chuyển sang tư thế phản vị ngược. Lúc này, nữ lang đối mặt với Nguyễn sinh nên chàng thấy rất rõ đôi bồng đảo no tròn, không to lắm nhưng không thể nói là nhỏ. Chàng không thể miêu tả được nó ra sao, chỉ biết nói một câu “tuyệt vời”: cái núm đỏ hồng đanh lại trong cơn tuyệt thú ngự trên một làn da trắng mịn, nhìn một cái có thể tiêu tán thần hồn, khí huyết chạy ngược.

Nữ lang trong tư thế phản vị, thân hình vẫn nhấp nhô không ngớt trong khi đôi tay đang vuốt ve bờ ngực mình. Cái lưỡi đỏ hồng của nàng lè ra, liếm lên đôi môi một cách thèm thuồng. Nàng trông thấy khuôn mặt si dại của Nguyễn sinh, bèn đưa tay ngoắc. Nguyễn sinh điếng hồn, chàng vội giỡ những câu Phật kinh ra mà tụng niệm luôn miệng nhằm trấn áp thần hồn. Thật ra Nguyễn sinh là thư sinh, theo bề nho giáo, thì làm gì biết được phép thiền của nhà Phật. Chẳng qua chàng học lõm những câu này từ miệng Phật tử mà tùy tiện đem ra ứng dụng đấy thôi. Hơn nữa, dù chàng có biết rõ phép thiền định tâm đó, cũng khó lòng tránh khỏi ma kiếp. Cho nên Nguyễn sinh chống cự rất là khổ sở, mồ hôi tuôn ra như suối trong khi nữ lang vẫn không ngừng mời mọc.

Cuối cùng thì không chịu được nữa, Nguyễn sinh nhủ thầm:
– Tam thập lục kế, tẩu đào vi thượng! 4 Bây giờ mình không bỏ chạy còn đợi đến khi nào?

Nghĩ thế nên vội vã đứng lên, thật vừa may phép khống chế của ma nữ cũng vừa hết tác dụng sau một thời gian dài. Nguyễn sinh vội chạy đến cửa, đưa tay xô đẩy mong thoát ra. Nào hay ông chủ nhà là người quá cẩn thận, trước khi đi đã khóa cửa ngoài. Trước tình cảnh nan giải này, Nguyễn sinh run lên từng chập.

Nào may, nữ lang đang trong giai đoạn sắp đến cao trào, không thể dừng được, cho nên thấy Nguyễn sinh chạy mà cũng không có phản ứng gì. Tuy nhiên, nàng cũng kịp hừ nhẹ, làm sinh sợ quá té ngồi xuống đất, lần mò dựa lấy cửa.
Nữ lang bây giờ quay lại ôm lấy thân người đỏ rực, căng cứng của Vương Thái mà nhịp liên hồi. Kể ra thì sức chịu đựng của hắn cũng khá, bằng không với sức nặng đó, người thường có khi đã vỡ ruột ra mà chết.
– á á …á … á… hí da….!

Nữ lang càng rên rỉ càng dài giọng ra, Nguyễn sinh càng nghe mà càng nổi da gà. Nàng điên cuồng cử động hạ bộ. Tiếng nhóp nhép phát ra hoà lẫn với tiếng rên tạo thành một bản âm luật nhiếp hồn. Sinh ngơ ngẩn. Nữ lang rùn mình.

Nàng đã đạt tuyển đỉnh! Giờ phút đền tội của Vương Thái đã tới! Trong ánh sáng leo loét, Sinh trông thấy nữ lang nhăn nhó rùn mình từng chập, rú lên lảnh lót như sói gọi bầy. Bỗng nàng rùng mình cái nữa, cái mặt xinh đẹp bỗng biến thành cái mặt hồ đầy lông lá. Nàng lại rùng mình, gương mặt này một lần nữa thay đổi. Nó là gương mặt đau khổ của cô gái bên hồ.

Thoắt một cái, gương mặt ấy biến ra thành đủ kiểu, nào là vàng ệch ám khói của con dâu ông chủ nhà, nào là trống hoát thấy xuơng của ma nữ, rồi nữ lang, rồi mặt hồ ly. Sự biến ảo kéo dài đến nữa khắc đồng hồ mới hết sau tiếng rú như đứt hơi của Vương Thái.

Nữ lang dừng lại. Vương Thái bây giờ như cái xác không hồn, mềm nhủng,
lạnh lẽo. Nữ lang cất tiếng chê bai:
– Sao yếu thế?
Nguyễn sinh nực cười, cả nữa khắc đồng hồ mà còn chê người ta yếu, đúng là thứ yêu quái mà. Nữ lang quay lại Nguyễn sinh, nói:
– A, còn anh chàng kia, lại đây!
Nguyễn sinh biết mình chết chắc đến nơi rồi, chợt có tiếng nói âm âm:
– Hồ nương, chàng ấy vô tội!

Nữ lang hừ nhẹ tiếc rẻ, chợt động tâm cơ, lấy ra một hoàn thuốc từ trong lỗ tai, nhét vào mồm Vương Thái. Quả nhiên, sau một lúc, thuốc công hiệu ngay. Vương Thái ú ớ như muốn nói, ôm chầm lấy nữ lang, nàng cười ha hả xoay mông lại.
– Khẩu dâm cho ta, ta sẽ co ngươi hưởng phước cuối cùng trước khi bị đày xuống mười tám tầng địa ngục!

Vương Thái còn hay biết gì nữa, gã dùng lưỡi quét dọc quét ngang âm môn của nữ hồ ly rồi nhe răng ngoạm lấy Vu Sơn điểm5, cắn nhè nhẹ rồi lắc lư cái đầu liên hồi. Nữ lang bị bất ngờ, rên lên uất nghẹn vì khoái cảm. Ả cũng không từ tốn gi`, thè cái ưỡi dài cả thước6 mà quấn lấy vật giống của Thái.

Sau một lúc, chừng như chán với cái đòn công bằng răng ấy, lang nữ điểm vào một âm huyệt gần gan bàn chân của Thái, làm cho một luồn nhiệt khí chảy từ đơn điền thẳng lên cửu khiếu, đồng thời công vào “Thiếu Âm Thiệt huyệt”7 khiến lưỡi hắn dài ra thêm nữa thước, thô ráp và có vẫy như rắn.

Việc làm này thật ra là tàn hại nam nhân, vì người bị trúng thủ pháp này chắn chắn chết, nhẹ lắm cũng á khẩu suốt đời, không thể ăn uống gì được. Tuy nhiên, lúc này Vương Thái còn hay biết gì nữa, cứ dùng lợi vật ấy làm tới, âu là trời bắt phạt kẻ độc ác vậy. Ma nữ sau khi làm cho cái lưỡi của gã họ Vương dài ra và trở nên thô ráp, ả sướng khoái không thể nào chịu được. Bèn ngoạm lấy dương vật của hắn cắn nhẹ để nén tiếng kêu. Dương vật sau lần bị thương do cô thôn nữ cắn đã lành hơn tháng rồi, giờ bị cắn lại cũng khá đau nhưng gã còn biết gì nữa. Chỉ thấy đầu gã cử động liên tục chọc vào âm môn của ma nữ, cái lưỡi không ngừng động đậy càn quét khắp tứ phương.

Một khắc sau, ma nữ đạt tuyệt đỉnh. Thân hình ả rung động liên hồi, giật giật như mắc kinh phong. Cùng lúc đó, Vương Thái cũng không chịu nỗi nữa, dịch thể của hắn bắn ra như suối. Ma nữ một mặt hưởng thụ khoái lạc, một mặt hấp tinh. Bao nhiêu giọt tinh khí vừa rời khỏi thân người của Thái, đều bị ả hấp không còn một giọt nào. Rồi thì sức cũng đã cạn, gã họ Vương xuất đến giọt khí cuối cùng, trong khi ma nữ vẫn còn trong cơn cuồn loạn. Ngay lúc đó, mặt nàng bỗng biến đổi: Trong chốc lát, cái vẻ yêu mị của nữ lang được thay bằng gương mặt đau khổ đầy máu và nước mắt của cô thôn nữ bị thọ hại. Nàng bỗng hét lên:
– Trả mạng cho ta!
Rồi cuối xuống, hàm răng ngọc trắng đều ngoạm vào dương vật chưa kịp mềm xuống mà cắn mạnh.
– “bựt’
Một tiếng sựt giòn tang xen lẫn với tiếng thét hãi hùng. Tiếng kêu là do thịt đứt. Tiếng thét là từ miệng nạn nhân, nghe nghèn nghẹn do bị vật cản. Gã cố gắng tránh khỏi hạ bộ của nữ lang đang đè trên mình nhưng không thể. Vì cái lưỡi của gã hiện giờ như thỏi sắt. Còn âm môn của cô gái như cục nam châm. Nam châm hút sắc, gã làm sao rời ra được. Gã cũng muốn cắn lại trả thù, nhưng cắn làm sao được với cái lưỡi thè ra, to, đầy lấp miệng?

Ực một cái, cô gái nuốt gọn khúc thịt thừa rồi nàng cúi xuống tiếp. Lại “bựt” “bựt”. Lại rú. Hai hòn ngọc dương của Vương Thái đã bị cắn đứt và bị nhai rao ráo. Cũng giống như vật trước, chúng cuối cùng cũng bị nuốt vào bụng. Máu bắn tung tóe, văng cùng lên dâm sàn, văng lên gương mặt ghê rợn của cô gái. Nàng cười ha hả rồi gục xuống. Tiếng ừng ực vang lên. Một tấm màn treo rớt xuống. Trước khi nó che kín hai người, sinh còn kịp thấy bộ mặt quỹ dữ lòi xương đang hút từng vòi máu trào ra từ cơ thể Vương Thái, chứ không còn là gương mặt đáng thương của cô gái nữa. Tiếng ú ớ rên rĩ nghèn ngẹn. Tiếng nuốt ừng ực. Tiếng giãy đành đạch xen lẫn tiếng cười âm âm. Nguyễn sinh sợ hãi gần như ngất đi. Tiếng động vừa dứt, sinh cố gom hết chút can đảm cuối cùng, thét gọi:
– Mở cửa! Mở cửa!

Tiếp liền nghe trên sàng động đậy, biết rằng xác ma lại nằm xuống hành công sau khi hấp huyết, liền hết sức kêu gọi.
Nhưng không có ai hay biết thưa gửi chi cả, sinh tuyệt vọng lắm rồi. Sinh biết sau khi ma nữ hành công xong, thế nào cũng tới lượt mình, nên run sợ lắm. Thời may trong lúc sờ soạn, đụng nhầm chốt cửa bí mật, bèn theo đó mà ra.

Sinh chạy được vài bước, đã nghe tiếng kịt kịt. Nhìn lại thì thây ma cũng bò dậy, đang chuẩn bị phóng đuổi theo. Sinh vừa chạy vừa la, người trong xóm không ai biết cả, muốn gõ cửa gọi chủ nhân, lại sợ thây ma đuổi kịp, bèn nhằm thẳng đường chạy về kinh thành Huế. Chạy hết sức đến cửa Đông nhìn thấy ngôi đền, nhìn lại thì là đền thờ Thánh Sư8 , lại nghe tiếng gõ mõ, liền chạy tới gõ cửa.

VN88

Viết một bình luận