Chúng tôi rời nhau ra một chút và thở, rồi tôi lại nhào lên chực hôn anh ấy. Jimmy có vẻ muốn nói gì đó, nhưng rồi anh tan ra trong nụ hôn của tôi. Jimmy và tôi vừa hôn nhau vừa lết vào phòng ngủ của anh. Một loáng sau, chúng tôi lột hết quần áo ra. Anh nằm ngửa trên giường, còn tôi thì đang cúi đầu trên háng anh. Con cặc to bự của Jimmy, với những đường gân chạy dài dọc theo thân và một cái đầu to tướng đang chui ra chui vào trong miệng tôi. Tôi cứ nút liên tục đầu cặc của anh, dùng lưỡi để rà ra qua lại lỗ tiểu, đón nhận những giọt nước nhờn trong vắt và mằn mặn của anh. Tiếng Jimmy rên rỉ khiến tôi càng thêm phấn khích. Tôi cố nhét cặc anh vào sâu nhất, cố ngăn sự nôn oẹ của bản thân và cố làm anh sung sướng. Cặc Jimmy mỗi lúc một cứng hơn cho đến khi anh vặn vẹo thân mình, miệng rên lên thành từng tiếng không rõ ràng và phụt ra vô số tinh dịch đặc sệt, trắng đục. Tôi ngậm lấy nó trong miệng và khi Jimmy vùng dậy hôn môi tôi, tôi truyền 1 phần cho anh.
Tôi thì thầm với Jimmy:
– Cho em đụ anh nhé, Jimmy!
Anh gật đầu còn tôi thì nghẹn họng lại. Anh nằm lên trên cái gối, hai chân chổng ngược lên ngực và chờ đợi. Tôi đeo bao cao su và xoa chất nhờn vào cặc và lỗ đít của anh. Jimmy hít hà vài tiếng khi tôi xoay xoay đầu cặc mình trước lỗ đít anh. Không thể chịu đựng lâu hơn, Jimmy chủ động nhún người xuống dưới và cặc tôi khẽ lọt vào bên trong người anh. Cả hai chúng tôi rên lên cùng một lúc và theo cái đà đó, tôi nhét tiếp cặc mình vào trong. Trời đất xung quanh quay cuồng. Lớp thịt trong người Jimmy bao bọc khắp xung quanh cặc tôi, bó sát đầu cu tôi. Anh cứ co cơ liên tục trong lúc tôi nắc cặc mình, khiến tôi muốn điên lên vì sung sướng. Chỉ một thoáng sau, tôi thấy hàng ngàn hàng vạn tia lửa bốc lên khắp người. Tôi xuất tinh ào ạt và cảm thấy mình là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời này.
Anh ôm lấy tôi thật chặc khi tôi nằm xuống kế bên anh, hệt như tôi có thể biến mất. Rồi anh hôn lên trán tôi, gò má tôi, môi tôi, cổ tôi… Tôi chìm vào giấc ngủ từ lúc nào không biết.
Buổi sáng thức dậy, tôi thấy Jimmy ngồi ở ngoài salong, mặc quần áo chỉnh tề. Lần đầu tiên trong đời, tôi thấy anh hút thuốc, khuôn mặt lộ rõ vẻ ưu tư phiền muộn đăm chiêu. Tôi thấy hơi hoảng một chút. Tôi không biết chuyện gì đang diễn ra với chàng trai của tôi, nhưng rõ ràng là chuyện đó không ổn.
Tôi ngồi xuống cái ghế đối diện với Jimmy. Anh tắt điếu thuốc, rồi ngập ngừng nói:
– Duke. Có một chuyện anh muốn hỏi em. Em yêu Fiona nhiều lắm phải không?
– Em có buộc phải trả lời câu hỏi đó không Jimmy?
– Nói cho anh nghe đi Duke. Nói thật cho anh nghe đi. Anh cần biết điều đó.
– Uhm… Em có yêu cô ấy. Cũng nhiều lắm. Nhưng trái tim em có thể chia sẻ. Em yêu cả hai người. Em cần có cả hai. Đối với em bây giờ, anh và Fiona là những người quan trọng nhất. Thiếu bất kì ai trong hai người, em đều không sống được.
– Vậy chứ Fiona có thể chia sẻ em với anh không Duke?
– Em… em không biết…
– Em vẫn còn muốn cưới cô ấy chứ Duke?
Tôi lặng cả người. Những ngày qua đối với tôi là một giấc mơ. Giờ tôi đang đối mặt với thực tế. Chính tôi cũng không hiểu được bản thân mình. Làm cách nào mà tôi có thể yêu cùng lúc cả hai người? Sao tôi có thể nghĩ mình sẽ có được cả hai người cùng lúc trong cuộc sống? Bằng cách nào tôi có thể thực hiện điều đó? Bố mẹ, bạn bè, người thân sẽ nghĩ gì khi biết tôi làm tình với một người đàn ông? Tôi không biết. Câu hỏi của Jimmy lôi tôi trở lại thực tại. Tôi thực sự bối rối.
Jimmy nhìn thẳng vào mắt tôi, một vẻ buồn thảm đau đáu xuất hiện khiến tôi không dám đón nhận ánh mắt đó.
– Duke. Khi thấy em đứng bên cạnh Fiona, khi thấy em và cô ấy hôn nhau, anh biết hai người thuộc về nhau. Lúc đó lòng anh quặn lại và đau nhói. Nó làm anh còn đau hơn cả khi anh thấy Bryan và Mariah đứng cạnh nhau. Anh chợt nhận ra mình yêu em nhiều khủng khiếp đến mức độ nào. Lúc đó, anh nhận ra chuyện hai đứa mình chẳng thể đi đến đâu. Anh cũng không muốn em làm cho Fiona đau khổ. Em hãy cưới Fiona đi.
Tôi bước chân ra khỏi nhà Jimmy, lòng đau đến thắt lại. Tôi không biết mình phải làm gì. Khiến cho một trong hai người tôi yêu đau khổ là điều tôi dằn vặt mình nhất. Tôi nằm bẹp dí ở nhà suốt mấy ngày liền, đầu nhức như búa bổ. Fiona chăm sóc tôi liên tục nhưng tôi không thể khá hơn. Cuối cùng, Jimmy ghé thăm tôi. Anh ngồi trông tôi suốt đêm thay cho Fiona, đắp khăn trán cho tôi. Trong những cơn mơ chập choạng, tôi vẫn thấy một chàng trai ngồi kế bên mình.
Sáng hôm sau, tôi khá hơn một chút, có thể gắng ngồi dậy và ăn chút cháo. Jimmy đút cho tôi từng muỗng nhỏ và bất chợt tôi ứa nước mắt.
– Đừng thấy em như vậy mà tưởng em cứng rắn. Thực ra em rất yếu lòng. Chính vì thế mà em đã có thể yêu anh ngay từ những phút đầu.
– Anh biết rồi Duke.
– Vậy thì tại sao – Tôi ôm chầm lấy Jimmy, hất đổ cả chén cháo – tại sao anh và em không thể bên nhau mãi mãi chứ?
– Anh không hề muốn sống thiếu em đâu Duke. Nhưng chúng ta chỉ còn cách đó. Em đâu có muốn làm Fiona đau khổ, đúng không.
– Nhưng em không thể sống thiếu anh.
– Duke. Hãy biết hài lòng với những gì mà em có. Chúng ta đã tận hưởng những giây phút tuyệt vời bên nhau và với anh, bằng ấy thôi thì cũng đủ rồi. Hãy cưới Fiona đi, và làm cho cô ấy trở thành người đàn bà hạnh phút nhất.
Tôi rời Jimmy ra, nhìn thẳng vào mắt anh.
– Được. Jimmy. Nếu đó là những gì anh muốn. Em sẽ cưới Fiona. Còn bây giờ, anh ra khỏi nhà em đi. ĐI RA. Em không muốn nhìn thấy anh nữa.
Jimmy lầm lũi bước ra khỏi nhà tôi, còn tôi thì ôm lấy đầu mình.
Tôi đề nghị cưới Fiona ngay lập tức. Lễ cưới được chuẩn bị với tốc độ chóng mặt. Tôi cố tỏ ra vui vẻ và hạnh phúc, nhưng trong đầu trống rỗng. Tôi đi thử áo cưới, chụp hình, dọn đồ đạc Fiona tới nhà tôi với tâm trạng ngây ngô như người trên cung trăng. Tôi không biết mình đang làm cái thứ gì nữa, cho tới khi Fiona mang về nhà hai con bồ câu Úc.
Còn hai ngày nữa là lễ cưới của chúng tôi. Và với tôi, lúc đó tuy trễ nhưng vẫn còn kịp.
Tôi mặc vội chiếc áo, không thể giải thích với Fiona, và lái xe chạy vội đến nhà Jimmy.
Anh đang ngồi trên ghế, tay cầm chai rượu. Rõ ràng, anh đang say xỉn và đau khổ. Tôi chạy sát lại chỗ anh ngồi, giọng tôi run run và tôi cố hết sức để những lời mình nói có thể rõ ràng lành mạch:
– Jimmy. Em xin anh. Hãy yêu cầu em huỷ hôn lễ đi và hãy đưa em đến một nơi nào đó thật xa. Chúng ta sẽ sống với nhau mãi mãi ở đó. Em chỉ cần có anh thôi.
Jimmy đặt chai rượu xuống bàn và ôm chầm lấy tôi. Trong khoảnh khắc, tôi tưởng rằng mình đã có anh ấy. Nhưng rồi anh buông tôi ra, khẽ nhún vai và hỏi:
– Đám cưới thế nào rồi Duke?
– Tuyệt lắm. Nhưng em không biết mình đang làm gì nữa. Em chỉ biết lúc này là em cần có anh. Em không thể sống thiếu anh Jimmy. Hãy đem em đi đi.
– Trễ rồi Duke à – Jimmy khẽ nhéo một bên má tôi – Chúng ta không thể ra đi lúc này và làm cho Fiona đau khổ.
– Tại sao anh cứ phải quan tâm đến cảm xúc của Fiona? Bằng cách nào mà anh có thể bình thản đứng đây và nhìn em làm đám cưới? Anh không yêu em sao Jimmy?
– Anh có yêu em Duke.
– Không. Anh không yêu em. Anh đến với em chỉ vì em giống Bryan.
– Không đúng. Anh đến với em vì chính bản thân em mà Duke.
– Và bây giờ anh đang làm những việc mà trước kia anh đã làm với Bryan – tôi đứng bật dậy, thét lên – Nếu anh không yêu cầu họ cưới nhau, bây giờ có lẽ họ vẫn còn sống.
Jimmy lấy một tay vò vò mái tóc mình. Mắt anh nhìn tôi đau đáu khiến tôi hoảng sợ và giọng anh thì run rẩy hẳn:
– Nhưng nếu vậy thì anh có lẽ không được gặp em rồi. Duke à, anh đã nói với em một lần rồi. Anh chưa bao giờ hối hận về những điều anh đã làm. Những giây phút anh được ở bên em đã là món quà đặc ân vô giá mà chúa trời ban tặng cho anh. Anh thích cái cảm giác mình được sống vì người khác. Lúc này anh chỉ còn biết nguyện cầu cho em hạnh phúc.
– Anh tưởng em sẽ hạnh phúc khi sống thiếu anh sao?
– Chúng ta vẫn là bạn mà. Khi nào em cần anh, anh sẽ luôn có mặt. Nếu em muốn, anh vẫn có thể hiến dâng thân xác mình cho em. Nhưng em và Fiona thuộc về nhau. Hôn lễ chỉ là kết quả tất yếu cuối cùng. Fiona yêu em còn nhiều hơn những gì em có thể tưởng tượng. Em và cô ấy hoàn toàn có thể hạnh phúc.
– Anh chắc chứ?
Jimmy gật đầu và tôi thì không biết nói gì hơn ngoài ôm chầm lấy anh.
Fiona hỏi tôi đi đâu mà vội vã đến vậy. Tôi lúng túng nhưng cũng cố gắng giải thích với nàng rằng tôi quên béng đi việc mời Jimmy làm phụ rể và mời Renée bạn nàng làm phụ dâu. Fiona tỏ vẻ hài lòng. Tôi hôn nàng và bắt đầu tin rằng mình đã lựa chọn đúng.
Ngày cưới, Jimmy xin tôi chụp chung với anh một tấm hình. Anh sẽ dùng nó thay thế cho tấm hình cũ trong ví mình. Jimmy nói đã đến lúc để cho Bryan yên nghỉ thực sự. Anh đã tìm được tôi và dù bây giờ tôi đang thuộc về người khác, anh vẫn luôn cảm thấy mình hạnh phúc.
Tôi dẫn Fiona ra khỏi nhà thờ. Mọi người thân thuộc kéo bước theo sau. Cô dâu của tôi quay lại và tung bó hoa. Một cô gái độc thân nào đó chụp được nó và đám đông vỗ tay rầm rĩ. Tôi khẽ nhìn anh. Chàng trai kì diệu của tôi đang mỉm cười và mặt trời thì đang tràn đầy trong ánh mắt. Tôi tin rằng, một ngày nào đó, anh sẽ tìm được một người hoàn toàn của riêng mình. Một người sẽ mang đến cho anh niềm hạnh phúc trọn vẹn.
Một người như Jimmy, một ngày nào đó sẽ tìm được hạnh phúc. (Hết)
(Truyện 18+ sướng nhất tại Truyen18.cc)