VN88 VN88

Chơi vào lồn em Lan thiệt khoái – Truyện 18+

Càng nghe ông Hậu trả lời, bà Thoa càng quýnh lên. Gia tài hai vợ chồng ch~ có một mình Cường là con một. Nay ổng chết di, bà chỉ còn Cường là niềm vui duy nhất cho bà. Lỡ mà Cường có mệnh hệ nào chắc bà sẽ không sống nổi. Càng suy nghĩ, bà Thoa càng lo sợ. Giờ phút nầy bà mới thấy rõ sự yếu đuối của một người dàn bà. Phải chi ba của Tuấn Cường còn sống. Phải chi trong nhà có một người đàn ông.

Bà Thoa cảm thấy bủn rủn cả tứ chi, không còn dứng vững nổi, người bả khu~u xuống.

Ông Hậu liếc thấy, không bỏ lỡ cơ hội, ông nhào tới đỡ lấy bà Thoa trên tay, rồi bế bà từ từ bước thẳng vào buồng ngủ.

Bây giờ bà Thoa mới cảm thấy thấm thía sự cô dơn của một người đàn bà không chồng. Cũng như bây giờ, không có ai để bà nương tựa lúc tinh thần suy sụp Bà Thoa khóc rấm rức trong vòng tay vổ về của ông Hậu. Bà than thở:
– Anh đâu có hiểu cái nỗi khổ tâm của em. Lúc ba nó còn sống, ổng lúc nào cũng lo lắng, giáo dục cho nó nên người. Nhưng từ lúc ổng mất đi, em phải lo gánh
vác tất cả mọi việc, không còn thì giờ dể mà dạy dỗ nó. Nên em buồn lắm.
Ông Hậu trấn an:
– Em đừng lo. Từ đây về sau anh sẽ cố gắng gần gủi nó, tìm hiểu để giúp dỡ nó. Và lúc nào anh cũng thương nó như là. . . con của anh vậy.

Bà Thoa cảm thấy an tâm trong vòng tay ông Hậu. Bà nằm yên đón nhận cái hôn dầu tiên của ông kể từ ngày chồng bà chết.

Ông Hậu nằm xuống bên cạnh, bàn tay ông vuốt ve khắp người, làm bà Thoa dù trong lúc đang lo lắng cũng cảm thấy một luồng điện ấm áp đang chạy rần rần trong cơ thể. Bà Thoa thỉnh thoảng rướn người giống như cái thời mới lấy chồng.

Ông Hậu năm nay dã ngoài 40 nhưng vẫn chưa có vợ. Không ai biết ông sống bằng nghề gì. Chỉ thấy ông suốt ngày áo quần bảnh chọe, sang trọng. Chiếc lắc vàng hai lượng lúc nào cũng xệ xệ bên tay trái. Tay phải không lúc nào thiếu cái đồng hồ Longine dây vàng sáng chóe, đắt tiền. Sợi dây chuyền vàng to lớn dược kéo nặng dưới cổ bởi cái mặt cẩm thạch xanh biếc. Lúc nào cũng thấy ông với cặp kính mát Rayon to bản trên mặt, lái chiếc Vespa vòng vòng khắp nơi.

Người thì bảo là ông. . . “chạy áp phe”, cũng có kẻ tỏ vẻ sành đời bảo ông chllyên môn di lường gạt mấy bà góa. Nhưng ai nói gì thì nói, trước mặt ông họ cũng khúm núm, coi ông như người trên. Bởi lẽ ông Hậu tỏ ra chững chạc, cuộc sống của ông là. . . lúc nào đồng tiền cũng đi trước.

Nghe hơi thở của bà Thoa càng lúc càng mạnh hơn, ông Hậu biết mình phải nên làm cái gì. Ông lần tay mở từng hột nút trên chiếc áo ngủ mỏng manh, rồi từ từ lột hẳn ra khỏi người bà Thoa.

Cặp vú no tròn săn cứng của người đàn bà một con, dang ở vào thời kỳ nẩy nở nhất, to và tròn như trái vú sữa bày ra thật ngon lành trước mắt của ông. Ông Hậu từ từ cúi dầu xuống, le lưỡi liếm đầu vú bà Thoa một cách trân trọng và sung sướng.

Cặp mắt bà Thoa khép lại. lIai hàng mi dài cong vút thỉnh thoảng chỉ còn di dộng theo từng cái cau mày mỗi khi bà trân mình sung sướng. Bờ môi mọng đỏ thỉnh thoảng hé mở cho thấy hàm răng trắng đều như hột bắp của bà đang nghiến chặt như muốn ngăn không cho tiếng rên rl thoát ra từ cửa miệng.

Ông Hậu miệng nút vú bên nầy, tay bóp vú bên kia làm bà Thoa càng lúc càng đê mê. Bà chẳng còn biết cái quần bà dã bị ông Hậu kco tuột ra từ lúc nào
không hay nữa.

Chỉ biết là khi ông Hậu liếm dài từ trên vú xuống dến rốn, rồi xuống từ từ tới chiếc mu cao rậm đen đầy lông lá thì bà Thoa cứ kêu rên ư ứ trong cổ họng.

Ông Hậu là một tay chơi dúng nghĩa. Chuyện ái ân ông đã có quá nhiều kinh nghiệm. Hết bà nầy đến hà nọ dã qua trong cuộc đời ông. Những mánh khóe kỹ thuật làm sao dể các bà lên tận chín từng mây, các bà đã chỉ dạy hết cho ông. Ông Hậu thuộc lòng như cơm bửa, thuộc còn hơn “thuộc tên ba má ông” nữa.

Thật nhẹ nhàng, ông Hậu banh rộng hai chân bà Thoa ra, cúi dầu áp dụng chiêu thức “chó liếm dĩa.” Cái lưỡi của ông vừa nhám, vừa dài, cứ nhè vào mồng đốc, cái chỗ. . . “dã” nhứt của bà Thoa mà liếm. Cái đầu ông không nhúc nhích, nhưng cái lưỡi thì cứ vét lên , vét xuống liên tục, làm bà Thoa cứ hóng lên nhóng xuống mông dít như không muốn cho lưỡi ông rời khỏi lồn bà.

Tuy đã có chồng mười mấy năm nay, nhưng bà Thoa chỉ mới qua có một lần sinh đẻ. Rồi chồng bà lại chết di hơn 5 năm nay, nên giờ đây hai mép lồn bà vẫn còn săn chắc đỏ hồng như hai muối bưởi Biên Hòa.

Nước dâm từ bên trong bị tồn dọng mấy năm nay bây giờ mới có cơ hội thoát ra. Nó cứ rỉ rỉ mà tuôn. Bà Thoa lịm người sung sướng. Bà nằm yên, mặc cho các cơ bắp thịt bà giựt giựt theo phản xạ.

Ông Hậu cứ liếm vòng vòng hai bên mép cho bà Thoa hưởng thụ một hồi rồi ông mới bắt đầu cho chót lưỡi mân mê lên âm hạch bà. Ông Hậu cứ ấn lưỡi vào ngay hột le của bà mà ngoáy khiến bà Thoa không thể nào chịu nổi nữa. Hai tay bà quýnh quáng cào cấu xuống mặt giường. Đần bà ngữa cao, răng nghiến chặt rên siết. Toàn bộ các đầu dây thần kinh của bà Thoa như bị một luồng điện kích thích. Bà vặn mình vặn mẫy, kêu gào không ngừng.
– Uzm. . . sướng quá anh ơi?

Ông Hậu thấy bà Thoa chống hai gót chân, mình cong ngược lên thì dừng lại. Nhưng khi đít bà Thoa hạ xuống mặt giường thì ông lại nút hột le của bà. Ông muốn kích thích cho bà thật nứng, chớ chưa muốn cho bà “ra. ” Bà Thoa như muốn diên lên, người bà hừng hực bốc lửa, gai óc nổi dầy mình, Bà thì thầm:
– Em chịu hết nổi rồi anh ơi. . . Uzm. . . Uzm. . . Em sướng quá. . . nút mạnh lên đi anh. . . Ư. . . đúng rồi…ngay chổ dó đó. . . bú mạnh lên đi anh.

Sau chừng mười lăm phút bú liếm dã đời, ông Hậu cũng chịu hết nổi, ông đứng xuống giường nhanh nhẹn cởi hết quần áo ra rồi quăng đại nó qua một góc. Con cặc to tướng, cứng ngắc và dài sọc cong như trái chuối già, bà Thoa cả mấy năm trời giờ mới nhìn thấy được con cặc của đàn ông, nên bà không sao dằn lại được lòng thèm muốn, khao khát. Bà trố mất nhìn con cặc ông Hậu dang giựt giựt, Bà Thoa lên tiếng:
– Cu anh bự và dài quá.
– Em thích lắm phải không? Mau bú nó đi em.
– Em không biết phải làm sao.
– Thì. . . em cứ ngậm nó vào trong miệng rồi nút nút, giống như em dang nút cà rem cây vậy đó.

VN88

Viết một bình luận