VN88 VN88

Con cặc vĩ đại của Hùng Lai – Truyện 18+

– Anh kỳ quá!vừa nói nó vừa đẩy bàn tay tôi ra.
– Oâng Kỳ(NCKỳ) ổng đi Mỹ rồi còn cái gì đâu mà kỳ, tôi trơ trẻn đáp
Rồi bạo dạn tôi đặt nguyên bàn tay lên ngực nó bóp nhẹ, hốt hoảng nó ngồi xích ra xa
– Anh đừng mà
Tôi chồm lên đè nó xuống, hai tay nó co lại che lấy ngực:
– Đừng anh! Đừng làm như vậy.
– Cho anh rờ một chút thôi, em đẹp quá à, rờ một chút thôi mà.
Tôi ôm nó cứng ngắt làm nó không vùng vẫy được, rôi nói tiếp:
– Cho enh rờ một chút rồi anh bỏ em ra, không thì anh ôm em hoài luôn đó, đi mà một chút thôi, đâu có mất mát gì đâu mà sợ.
Có lẽ đây là lần đầu tiên nó nhge tôi năn nĩ
– Một chút thôi nha, sau một hồi lưỡng lự nó nói
Không một chút chần chờ tôi thọc tay vào áo nó xe nhẹ lên đầu vú làm nó rùng mình, với kinh nghiệm của tôi chỉ sau mười phút là người nó mềm nhũng, rung rẩy.

Lần tay xuống từ từ tuột quần nó ra chùm lông đen từ từ lộ ra, cái mu ulên cao thật khiêu khích, hai mép thịt dầy lên ở giữa là cái khe ướt đẩm nước nhờn.Tôi đưa miệng vào mút lồn nó thật say xưa, người nó rung lật bật như lên cơn động kinh, một lúc sau mặt mũi tôi đã nhầy nhụa chất nhờn, tôi bước xuống giường tuột quần ra kéo nó tới sát mép giường tọng con cặc to lớn của mình vào lồn nó, con cu tôi chạy cái ót vào trong làm tôi hơi hẩng nghĩ thầm “con nhỏ này ghê thiệt chẳng thấy nó đi chơi mà bể hồi nào không biết”Tôi nắc liên tục mắt nó trợn trắng miệng không ngừng rên rĩ
– S..ư…ớ…n..g quá…anh ….ơi
Tôi cúi xuống đứa lưỡi vào lổ tai nó mà liếm làm nó quằng mình, hai tay nó luồn vào tóc tôi vò vò, cặp chân thon dài quắp lên hai bên hông hơi thở nó hổn hểnh .Tôi nắc liên tu bất tận rồi gồng mình b81n tinh thật mạnh ào lồn nó.

Ở nhà được vài hôm, thấy không có gì tối đó tôi rủ Vân đi chơi chạy vài vòng ngoài đường rối ghé vào vũ trường Thái Sơn chơi, ngồi được một chút thì thấy có hai gã trung niên bước vào bàn bên cạnh ngồi xuống nhìn nhìn, tôi quay sang nhìn thì hai gã xoay mặt nhìn chổ khác, thêm một gã đội nón lụp xụp từ từ tiến tới bàn tôi, linh tính có chuyện gì không ổn tôi bật dây định bỏ chạy thì bị đè nghiến xuống mặt bàn tay thì bị quặc ra đằng sau.
– Rắc !rắc tay tôi nằm trọn trong cái còng .
Vân la lên:
– Mấy ông làm gì vậy?
Tiếng nhạc xập xình lúc đó ngưng hẳn, đèn bật sáng trưng bao nhiêu cặp mắt đổ dồn vào chổ chúng tôi dò hỏi, họ móc tấm thẻ đỏ ra nói:
– Chúng tôi là cảnh sát hình sự đang làm nhiệm vụ.
Rồi nắm tóc tôi lôi ra cửa đồng thời mời Vân đi theo, thú thật lúc đó tôi chỉ ước có một cái lổ để chui xuống tránh biết bao cặp mắt đang xoi mói.

Họ tống tôi vào trại cai nghiện mười ngày trước khi chuyển sang tạmgiam chờ làm cáo trạng truy tố.
Mấy ngày đầu tôi vật vã như có hàng ngàn con kiến bò trong xương, nhức lưng kinh khủng, hết nóng rồi lạnh, ói mữa tùm lum khoảng 3, 4 ngày thì dịu dần người sụt đi mất mấy ký nhìn hốc hác rỏ, tôi bắt đầu ăn thấy ngon miệng thì được chuyển qua trại tạm giam.
Tay xách bịch đồ bước vòng phòng tạm giam, ngước mắt nhìn bao quát, căn phòng dài khoảng 7, 8 m bề ngang 4m mà nhốt hơn 20 người, xộc lên một mùi ẩm thấp và ngai ngái khai.
Một người đàn ông ngồi trên chiếc chiếu có người bóp tay bóp chân ngoắc tôi lại:
– Mày bị tội gì!
– Cướp giật, tôi nói
– Mày rớt(bị bắt) mấy lần rồi
– Con so( lần đầu tiên)
– Mày coi bộ cũng ngon đó, biết luật rồi chứ?
Ở ngoài tôi cũng nghe nhiều về cái luật chào phòng nên gật đầu tự giác bước đến cúi phòng quì gối hai tay bỏ ra đằng sau đít.
Một thằng xâm con đại bàng trước ngực đi tới
– Hự !Hự !Hự tôi gục xuống hắn đá vào ngực tôi ba cái làm tôi thở không được miệng mở ra đớp đớp không khí, gần 10′ sau tôi mới thở lại bình thường, rồi hắn chỉ góc sát cầu tiêu nói chổ của mày, cchỉ người đàn ông nói tên Bình trưởng phòng, vổ vào ngực nói tao tên minh phó phòng, rồi chỉ một đám lố nhố tụi nó là trật tự trong phòng này.
Tối đó nằm sát cầu tiêu ngực đau nhức tôi bật khóc không ngờ mình lại có ngày thê thảm như vậy, tôi nhớ Vân quá, không biết giờ này nàng có nhớ đến tôi không, đến gần sáng vừa chợp mắt thì:
– Bốp! Thằng Minh đá tôi một cái thật đau, rồi nói:
– Ở tù mà ngũ nướng hả mậy, không nghe kẻng hả!
Tôi uể oải ngồi dậy xếp hàng tập thể dục, rồi đi dánh răng mỗi người chỉ được múc nữa ca nước, còn bao nhiêu để cho trưởng, phó phòng và tụi trật tự phòng.
Đánh răng xong chẳng biết làm gì đang ngồi suy nhgĩ vẫn vơ thì thằng Minh và mấy thằng trật tự đi tới, nói
– Đ mẹ ở tù mà bầy đặt suy nghĩ, rồi đánh tôi tới tấp để dằn mặt.
Lết tấm thân tơi tả về chổ mình tôi nằm càng nghĩ càng tức, từ bé đến lớn tôi chưa bị đánhbao giờ, cả ba mẹ tôi chưa đánh tôi lấy một cái, mấy cái thằng cóc ghẻ làm cái con cặc gì mà đánh mình, điệu này chắc ngày nào nó cũng đánh, phải chơi nó lại cho nó biết thằng này đâu dể bị ăn hiếp.
Tôi vào cầu tiêu lấy bàn chải dánh răng mài cái cán cho nhọn rồi dấu trong người
Sáng hôm sau tụi nó lừ lừ đi lại chổ tôi, tôi đứng lên tựa lưng vào tường, thằng Minh nói:
– Hôm nay mày ngon quá ta, rồi bay lai đánh tôi tới tấp mấy thằng kia cũng hùa lại đấm đá.
Tôi nắm chặc cái bàn chải trong tay nhào tới đâm thằng Minh lia lịa, nó ôm bụng mặt sửng sốt máu chảy đầy người nó rồi té xấp, mấy thằng trật tự dạt ra đứng chết trân một chút rồi nhào nhào lại phía tôi, tôi vung cái bàn chải loạn xạ miệng chửi Đu má thằng nào vô tao đâm chết mẹ, không thằng nào dám nhảy vào chỉ nhấp nha nhấp nhổm xung quanh tôi, tiến dần ra cửa tôi dá chân vào cửa rầm rầm miệng la lớn:
– Cán bộ! Cán bộ
Tiếng chân rầp rập chạy đến, rồi tiếng chìa khóa lách cách, rồi tiếng kêu bỏ tay lên đầu, tôi quãng cái bàn chải, hay tay bỏ ra sau ót, một trận mưa ba trắc làm tôi tối tăm mặt mày rồi ngất đi không biết gì.

Tỉnh dậy xung quanh tối đen như mực, mình mẩy ê ẩm, đầu nhức như búa bo, nằm một chút cho quen với bóng tốiå, tôi biết là mình đang ở trong phòng biệt giam, căn phòng nhỏ bé đứng thì đụng đầu, mà nằm thì không tài nào duổi chân ra đươc, cứ nữa nằm nữa ngồi, một cái cửa sổ nhỏ trên cửa chính đến giờ ăn thì hé mở cái thau nhựa đựng đồ ăn được đẩy vào rồi đóng lại ngay, đi tiêu đi tiểu thi di vào cái thùng có nắp ở góc phòng, ở trong đó tôi không biết khái niệm về không gian và thời gian chỉ biết đến giờ thì ăn rồi lại nằm nghĩ vẫn vơ, chán rồi ngủ, tôi nhớ Vân, nhớ ba mẹ, …..nhớ dủ thứ, thú tiêu khiển của tôi lúc đó là xục cặc chú biết làm gì bây giờ.

VN88

Viết một bình luận