VN88 VN88

Cuốn nhật ký chưa ai đọc – Truyện 18+

Như hiểu tôi nghĩ gì chị Hà lên tiếng:

Em đừng nghĩ việc cởi đồ cho đàn ông ngắm là một sự nhục nhã! Hãy hãnh diện với những gì mình có và hãy tự tin vào bản thân thì mình sẽ có năm muơi phẫn trăm tự nhiên ngay!

Anh Quân đang đứng bỗng lên tiếng:

Em có quan hệ tình dục bao giờ chưa?

Sao lại hỏi quái ác thế ? Tôi không biết đáp sao, tần ngần hồi lâu. Chị Hà nói hộ:

Đừng ngại, em phải vuợt qua cảm giác mặc cảm xấu xa! Ở đây chúng ta chỉ có một mục đích: đó là huấn luyện em thành nguời mới cho công tác!

Tôi nói:

Em có rồi!

Anh Quân hỏi em có mấy lần!?

Tôi nói nho nhỏ:

Dạ, ba bốn lần rồi!

Bạn trai hay sao?

Tôi ầm ừ cho qua. Nhưng anh Quân lại hỏi tiếp:

Em mất trinh lúc bao nhiêu tuổi!?

Muời chín ạ!

Như vậy cũng hơi muộn! Nhưng anh biết nhà là gia đình có hạng nên chuyện này dễ hiểu .

Tôi toát mồ hôi ra khắp lưng. Chị Hà hỏi:

Em biết đàn ông lúc muời chín tuổi, vậy có phải nguời tình đầu tiên của em không?

Tôi nói run run: Dạ Không ạ!

Vậy nguời đó có liên hệ ra sao với em? Anh Quân hỏi dồn .
Nhưng tại sao anh chị hỏi kỹ thế!?

Vì phải xác định rằng em sẽ không bị nguời đó ảnn huởng đến sau này lúc công tác! Vì nếu anh ta là nguời tình hứa hẹn của em, sau này em sẽ phải hy sinh mối tình này và anh ta sẽ bị tổn thuơng. Nên truớc khi em đi thêm sâu vào công tác, chúng tôi phải thẩm định em có quan hệ thế nào trong xã hội cũng như tình cảm, vậy thôi!

Tôi ấp úng: Em không biết nói sao, nhưng nguời làm em đau khổ đầu tiên lại là nguời …anh của em!

Chị Hà: Ồ lên một tiếng. Có thật không?

Không biết nói sao, tôi chỉ muốn khóc lên . Tôi muốn mặc quần vào rồi chạy biến cho khỏi chỗ này!

Anh Quân nói:

VN88

Viết một bình luận