Khang chỉ ú ớ ầm ừ rồi nhắm mắt lại mà mơ màng trong cực lạc . Tuyết lại cúi xuống nút cu vào miệng mình . Một cảm giác nong nóng chạy rân khắp đầu luỡi nàng, một thứ cảm giác nhờ nhợ đang dần dần chảy ra mỗi lúc một mặn thêm. Tuyết bú thật lâu, cái đầu nàng không ngừng nhô lên xuống . Một tiếng chép thật kêu vang lên!!
Tuyết tách luỡi mình để liếm lấy duơng vật Khang. Rồi lại nút nút liên hồi . Khoảng hơn muời phút trong im lặng của không gian căn phòng, bỗng Khang bật kêu:
– Ôiiiiiii!!!
Tuyết vội vàng nhả cu Khang ra. Từ miệng nàng một bụm nuớc trắng đục phọt xuống đất! Khanng nhắm nghiền mắt lại, cảm giác như đứt hơi. Một trận tinh trùng vãi ra ào ạt khắp quần . Bất chợt Khang dang hai tay ra ôm ghì lấy đầu Tuyết kéo lại gần . Tuyết như hiểu ý, cô nàng gồng mình một chút rồi hả miệng ra đớp lấy con cu của Khang trở vào.
Nàng cảm nhận thêm một trận phóng tinh tràn thẳng vào cuống họng mình, chảy manh qua cổ! Nàng “Ực” một cái, rồi hai cái! Huơng vị lờm lợm khiến nàng nheo mắt cố nuốt cho trọn một bầu tâm sự của Khang bắn sang.
Khang ngã bật ngửa ra ghế, Tuyết rút lui đứng dậy chùi mồm mép hai bên và sửa lại cái kính mắt vừa nói:
– Đền như thế, em lỗ to!!
Khang cuời như mếu:
– Ai bảo làm hư…quần nguời ta!!??
Tuyết đứng đấy nhìn Khang đang kéo quần lên mà nói:
– Em chỉ đổ một ít cafe lên quần anh! Còn anh lại đổ một lít tinh trùng vào bụng em!
Khang đỏ mặt làm kên:
– Ráng Chịu!!
Đứng dậy Khang theo sau Tuyết lại chỗ tủ sắt để nhận “hồ sơ” khám nghiệm . Từ sau, Khang chăm chú nhìn dõi theo Tuyết đang lom khom với mớ hồ sơ trong tủ. Cặp mông sao lại bỗng dưng đầy đặn đến thế ?? Có lẽ Khang chưa có vợ nên anh nhìn phụ nữ từ những khía cạnh “nhạy cảm” nhất!
Đôi chân dài đuợc bọc bởi một lớp vớ gia nâu khiến cho Khang càng thấy hai chữ “phức tạp” rất đúng ở phụ nữ! Khang nhìn như bị thôi miên! Mắt dán chặt vào cặp mông tròn lẳn ấy . Tuyết vẫn tiếp tục thu gom từng ngăn một bất chợt nàng cảm thấy rupe mình bị kéo cao lên!
Từ phía sau Khang đang tuốt nguợc cái rupe của Tuyết lên qúa đùi . Khang như con hổ đang đói đứng truớc con nai tơ. Tuyết không ngờ Khang lại xỗ sàng như vậy . Chưa kịp hoàn hồn thì Khang đã tuột truồng nốt cái quần lót màu hoa cà cua Tuyết xuống tới đầu gối rồi .
Chỉ còn cách vịn tay vào cái tủ sắt để đứng . Tuyết bị Khang chiếm lấy từ phía sau. Như không còn kịp giờ nữa, Khang hối hả móc cu mình ra khỏi quần nhắm thẳng phía mông của Tuyết mà nhấp vào . Thấy uơn uớt mềm mại như thạch, một ít lông xoăn không đủ cản đuợc lối vào của Khang. Tuyết đành hạ thấp lưng xuống đón nhận lấy cu Khang đâm thẳng vào chim mình một cách êm ái …Tuyết rên khẽ một tiếng “Haah” thì thấy trời đất như xoay mòng mòng xung quanh. Duơng vật cứng ngắt của Khang đưa vào thậm thụt như cái kim máy đang xuyên qua lớp vải mong manh.
Da thịt Tuyết trắng phau! Từ sau Khang vòng tay ôm chặt lấy eo cô bạn mình mà nhấp như điên. Chỉ đuợc khoảng dăm bảy phút thì Khang phụt một cái rồi ghì xiết lấy nguời Tuyêt.
Tuyết cảm nhận một thứ nong nóng chạy thẳng vào tử cung mình . Một giòng nuớc nhờn thoát ra chảy nguơc xuống hai bẹn háng làm nàng rùng minh bất giác đẩy mạnh Khang rạ Tuyết nhăn nhó:
– Anh không đeo bao lại bỏ vào nguời em. Em có thai thì chết!!
Khang bị đẩy ra lúc đang cao điểm nên làm hụt mất một ít tinh dịch vãi ra khắp sàn đất!
Kéo quần mình lên, Tuyết quay lại nem phịch một đống hồ sơ vào nguời Khang rồi nói:
– Gớm! Cứ như đói cả năm rồi vậy!! Sao ra nhiều thê?
Khang đứng tần ngần một lúc rồi ôm cái xấp hồ sơ đi ra…
Từ trong văn phòng của Tuyết buớc ra Khang để ý thấy vài ánh mắt đang nhòm ngó mình như dò hỏi tò mò khiến anh thấy nửa mắc cỡ nửa bực mình . Khang cố tình huýt sáo vu vơ như để làm cho tự nhiên nhưng vưa đi ngang qua đám nhân viên phòng B2 thì anh nghe có tiếng cuời khúc khích như chọc ghẹo mình:
“Ủa sao đi…lẹ vậy?”
“Nhìn ổng kìa! Sao đi…cà nhắc!?”
Tiếng xì xầm làm Khang muốn “độn thổ” cho chóng mà không biết phép . Anh quýnh qúa nên lúc đi không biết rằng khuy quần chưa kéo lên, để lòi cả cái vạt áo ra ngoài hèn gì cả bọn phòng B cuời ngặt nghẽo . Khang lúng túng vừa đi vừa kéo vội cái phẹc lên rồi dông thẳng về phòng mình ngồi thở hổn hển!