VN88 VN88

Điên loạn địt nhàu trên gò Ô Môi – Truyện 18+

Không biết có phải trời đất cũng dâm theo với em hay không, mà mưa càng nặng hạt. Nghe tiếng mưa rơi nặng ngoài kia, lòng em bỗng cảm thấy dâm hơn, em càng để mu lồn nắc mạnh trên cặc của Giao.
Giao hỏi em:
– Em còn biết gì nữa không?
– Chị Hai biết gì thì em cũng như vậy.
Làm sao em biết chị Hồng biết?
– Tại vì em, nhiều lần, chứng kiến Hồng biết với anh.
– Ở đâu?
– Tại ngay phòng này, trên giường, mỗi chiều khi chị qua đây chơi với anh.
Hai tay Giao ngưng bóp đít em. Chàng hơi xửng lửng, ngạc nhiên với câu nói của em:
– Trong phòng này, trên giường, mỗi chiều khi chị qua đây chơi với anh.
Em nói gọn lỏn, chắc nịch nhưng êm ái. Mà Giao thì nghe như lời buộc tội hùng hồn của một ông quan tòa. Nhưng chàng vẫn chưa tin:
– Anh không tin. Lúc nào gần Hồng anh cũng khóa cửa thật kỹ như bây giờ. Làm sao em thấy được?
– Không thấy thì làm sao em bú cặc anh giống hệt như chị Hồng được?
Em còn thấy hai người lộn đầu lại bú nhau. Có đúng không?
Giao vẫn cứng đầu, không chịu nhận, cho đến khi em nói:
– Anh đã đút một ngón tay vô lồn cho chị Hồng sướng trước, rồi sau đó anh mới leo lên đụ chị. Và đụ rất lâu. Chịu chưa?
Thay vì gật đầu chịu tội. Giao đã ôm em ghì siết vào và hôn môi em nồng nàn. Và cũng chỉ có thế trong khi em chờ chàng ra tay như em đã táo bạo làm cho chàng lúc nãy.
– Em chưa đủ tuổi đâu Hạnh, mặc dù em đã biết. Biết và làm được, hai chuyện đó khác nhau. Phải tin anh, và muốn gì thì em cũng phải chờ vài tuổi nữa, cho đến khi…

Em không thèm trả lời, hai tay tự tuột cái quần đen xuống, để lồn em cạ sát vào con cặc của Giao. Áo em cũng cổi hẳn ra, quăng ở góc phòng. Em hỏi Giao một câu trịch thượng:
– Em không biết mà đã bú cho anh bắn ra đầy miệng của em lúc nãy à?
– Ừm… cái đó là ở ngoài. Anh sợ lồn của em còn nhỏ quá, không chịu nổi con cặc quá lớn của anh. Anh sợ lắm, Hạnh ơi!

Bỏ Giao nằm dưới đất, em leo lên giường nằm banh háng ra, một tay em chấm chút nước miếng, rồi đưa xuống miệng lồn rà nhà nhẹ. Giống hệt nhưnhững lần em thủ dâm. Giao ngóc đầu lên nhìn lén. Em chà hột le, cố tình biểu diễn thật khêu gợi cho Giao mê mệt. Miệng em rên nho nhỏ:
– Giao ơi? Anh ác lắm. Nhìn đi. Nhìn cho kỹ xem em đã đủ biết, để anh cho em như đã cho chị Hồng hay không?
Giao nhắm rít mắt lại, há miệng tang hoát nhìn ngón tay em đang thập thò ở miệng lồn, rồi chui vô, chui vô, cho đến khi cả ngón tay ngập lút hết trong lồn. Và em bắt đầu thụt. Mặt Giao dại hẳn đi ngơ ngác.

Hình như chàng đang bị sự dằn co giữa lương tâm của một người lớn không muốn làm điều tội ác và cơn dâm sẵn có đang dâng tràn trong đầu. Chàng đang dừng bước lại ngay cổng cám dỗ của xác thịt Đầu và mình chàng đã lọt vào trong cổng, chỉ còn đôi chân là ở ngoài. Mà sức thu hút nơi em, mỗi lúc càng mãnh liệt hơn. Em gào lên thật rõ:
– Như vầy, đủ cho anh tin là em chẳng còn con nít không?

Mưa mỗi lúc một nặng hạt. Em nghe lạnh lạnh. Cái đầu của Giao chỉ lấp ló ở cạnh giường để xem. Bực quá, em lấy hai chân kẹp cứng đầu Giao kéo chàng hỏng lên. Hai tay em tiếp sức, nhấn sát đầu chàng vào miệng lồn, bắt chàng phải hành động ngay lập tức. Phải làm một cái gì đó cho em thỏa mãn sự thèm khát, sự tò mò mà em đã mong đợi từ bao lâu nay. Hơn sáu bảy tháng nay sau lần em mục kích Giao với chị Hồng đụ nhau.

Anh Sảnh ơi! Giao hiền từ thật, đạo đức thật. Hay chàng sợ một cái gì ghê gớm lắm mà phải bấm bụng ngập ngừng? Mặt Giao đã nằm sát ngay miệng lồn em. Hai bắp vế em kẹp chàng lại. Hai tay em đè đầu chàng xuống. Đít em hẩy cao lên đòi hỏi. Mà Giao thì cứ như một đống thịt nguội, bất động, lầm lỳ, ngu ngơ.

Trách chàng cũng tội! Ai dám hành động với một cái lồn không có lấy một sợi lông. Hai vú thì chỉ như hai núm cau non, nhô lên một tí khỏi lồng ngực. Em là một con thú đói mồi, nước miếngnhỏ từng giọt khát khao, mà kho thịt mỡ của Giao thì đang đóng cửa?
– Anh không dám làm cho em sướng cả ở ngoài như em đã làm cho anh hay sao? Anh bất công lắm!

Tội nghiệp Giao, cực chắng đã anh phải đưa mũi vào hôn nhè nhẹ nơi miệng lồn em. Và điều em chờ đợi bao lâu nay đã đến. Lưỡi Giao cũng nhè nhẹ lướt lên xuống hai mép lồn. Chỉ có thế thôi mà em đã bặm cứng môi mà thở, mà ngất ngây. Em không còn kẹp Giao nửa mà từ từ banh rộng hai háng ra. Vì chỉ có thế, mới mời nỗi lưỡi Giao thoải mái xông vào, lâm trận.

Đúng như thế. Như em ước đoán. Tiếng mưa rơi tầm tã, sướt mướt. Cái lạnh của cơn mưa đang òa phủ khắp căn phòng, mà em thì bắt đầu nghe ấm cúng. Em nhột nhạt lâng lâng sung sướng với cái lưỡi thần tiên của Giao. Chàng đã dám phá động đào, ra tới cửa mình. Đít em hẩy lên liên tục mời gọi, chào đón. Rồi Sảnh có biết gì không? Lỗ lồn của em đã chật cứng với cái lưỡi của Giao. Em rùng mình nổi ốc. Thật tình chưa có lần nào em sướng lồng lộn lên như thế.

Không hiểu sao bàn tay em, cũng bắt chước chị Hồng, cho xuống chà hột le. Quả tình em đã tự biến thành một con quỷ, một con tinh, thay vì một đứa bé gái ăn chưa no, lo chưa tới. Hậu quả của những buổi chiều em ngồi kẹp mình trong kẹt tủ, kế lu gạo, nhìn lén những trận làm tình chí tử của Giao với chị Hồng trên giường này. Hậu quả của những đêm em nhìn mẹ quần thảo ngất ngư với anh Ngọ.

Nếu bảo gái hư thì em là một. Có phải lỗi ở em không? Em ngụy biện, bên vực mình, rồi đổ tội cho người lớn đã lôi kéo em vào sự biết sớm, đòi sớm. Lúc Giao ngậm môi vào hột le của em mà nút và bú thì ưúệng em không còn nín được nữa:
– Đó anh. Y chang lúc anh bú lồn chị Hồng. Cám ơn anh. Yêu anh quá, anh Giao ơi? Anh biết em đang thèm gì không anh Giao.

Giao bú lồn em đủ kiểu, thật lâu. Để thăm dò từng đường đi nước bước, Giao đã tự động cho ngón tay vào cửa mình của em. Dĩ nhiên chẳng khó khăn gì, nên… Giao trườn lên, nằm sát trên người em, ôm mặt em nhìn sửng và im lặng. Nhưng em nghe rõ trong im lặng đó hình như Giao đã hỏi:
– Có thể như thế được không? Có thể tiến xa hơn nữa không? Có thể… có thể…?
– Đụ em đi anh Giao. Em đang chờ.

VN88

Viết một bình luận