VN88 VN88

Dục vọng của em quá lớn rồi – Truyện 18+

Một lúc sau, đầu Akiko nhịp nhàng theo quán tính cho tới khi cô phát hiện bàn tay không còn đặt ở trên đầu, nhưng cô vẫn không ngừng động tác “gà ăn thóc”. Đến hồi cô nhận ra mình đang nắm dương vật làm một chuyện ngoài ý muốn, lương tâm cô bỗng nhiên cắn rứt. Cô quyết định không để nó xảy ra tiếp tục nhưng thấy tay chân mình bủn rủn. Lão lại kềm cổ cô xuống, bắt cô phải há to miệng.
“Khô …ông … không được!”, Akiko quyết liệt. Nhưng lão cũng quyết liệt không kém, đối xử cô như một con điếm.
“Ưmm…” cô nghẹn ngào, khi bắt đầu cảm giác cái vị mằn mặn tươm trên lưỡi.
“A … ha …da …nút đi … liếm đi. Liếm sạch đi, con đĩ !”, lão hổn hển.
Lời nói của lão dong dóng bên tai cô thật xốn xang, nhưng tiếc thay lão nói đúng. Cô cảm thấy mình thật là một con đĩ, bởi chính cô cũng thích liếm như vậy. Rõ ràng dục tình đã chiếm lấy lý trí cô !
Con đĩ ! Con đĩ ! Hai tiếng vang vang bên tai cô khi lão tiếp tục gọi. Một giọng nói nào đó từ đáy lòng cô thốt lên: Đúng, đúng. Tôi là một con đĩ … rồi sao … rồi sao !
Cô tiếp tục cuống lưỡi bằng hết khả năng, dù không muốn công nhận cái mùi vị khó ngửi … nhưng rõ ràng cô bắt đầu thấy thích. Người vợ trẻ ngây thơ đã không còn thơ ngây dưới sự “khủng bố” của lão cha ghẻ. Trong một khoảng nhất thời, Akiko chợt nhớ ra, đây là lần đầu tiên cô khẩu dâm. Cảm giác lạ lùng, làm cho cô thấy rẻ rúng, tự khinh miệt mình, nhưng hoan lạc của lão đã đem cô vào một thế giới mới mẻ, thới giới tự do luyến ái, tự do loạn luân!
Trong tít tắt sau đó, đầu Akiko nhịp nhàng một cách thành thạo. Đôi môi cô trở nên mềm mại hơn cả cánh hoa hồng với những giọt mật tiết ra từ hai mép.
“Ưmm…ưmm…”, cô rên rỉ đều đặn, đầu mổ vào giữa hai chân lão. Hơi nóng từ miệng Akiko làm cho lão bị đốt cháy thành tro. Với cái ý nghĩ phá trinh đôi môi cô, lão càng tăng khoái cảm. Lão chỉ muốn phóng ngay bầu tinh khí mà lão còn ức nghẹn từ tối hôm qua, cho cô uống hết.
Dương cụ của lão thình lình co giựt, sức ép của tinh trùng bơm mạnh lên phía trước làm cho đầu khấc lão nở to ra gấp bội. Lão nhóng người tới để đâm thật sâu vào trong. Trước khi Akiko nhận ra điều gì sẽ xảy đến, bàn tay của lão đã ấn chặt cô xuống và một luồng đặt sệt bay thẳng vào âm khẩu của cô.
Cuống cuồng, cô cố gắng nâng đầu lên và lấy miệng ra tránh né. Nhưng sức mạnh của lão dằn cô xuống. Phộc! Phộc! Phộc …
Tất cả những gì lão có từ hai hòn quá khổ tuồng ra hết, dệt thành một chuỗi dài nóng bỏng. Mùi vị đặt trưng trám khắp lưỡi của cô.
Trời ơi … trời ơi …! Akiko thét lên trong tâm tưởng. Ông bắt mình nuốt hết thứ cặn bã! Tôi không muốn! Tôi thà chết !
Nhưng cô đâu có quyền lựa chọn đó. Lão phải bắt cô chịu đựng thật nhiều lão mới thích. Lão thích cô uống hết toàn bộ. Nếu cô không uống, cô sẽ bị nghẹn thở. Chỉ đành, cô nuốt và nuốt hết. Nuốt với sự sỉ nhục chất chồng.
“Chó đẻ,” cô rít lên sau khi ngồi thẳng dậy, sặc sụa nhểu nhảo ra khỏi miệng, chảy ròng hai bên mép. “Khốn nạn!”.
“Akiko ? Akiko, em đâu ??”
Đó là tiếng của Gengyo. Anh gọi vợ từ phòng trong. Giật mình, Akiko đứng dậy, cảm thấy xấu hổ hơn bao giờ, vội vàng đi nhanh về phòng, không quên chùi sạch tinh dịch còn đọng lại trên mép. Ở đó, Gengyo đang run rẩy.
“Anh nghĩ anh lên cơn sốt rồi, Akiko,” anh nói khi Akiko bước tới giường.
Cô chồm sang, quên bẳn chuyện lau tay, và sờ lên trán chồng với chút tinh dịch còn dính. “Ừ, đúng rồi anh lên cơn sốt. Để em lấy thuốc”.
Akiko phải đi ngang phòng khách mới vào được nhà bếp lấy thuốc. Lão còn ngồi đó coi đô vật như không có chuyện gì xảy ra.
“À, trở ra … à … Lại đây!,” lão gọi, đưa lon bia rỗng về phía cô mà không nhìn. “Mang thêm một lon”.
Akiko muốn thét lên vì tức giận. Nhưng lại muốn dàn xếp cho im chuyện, cô lẳng lặng làm theo lời lão sai, rồi mới lấy thuốc và nước trở vào phòng.

Lão bố dượng không đụng tới Akiko mấy tuần sau đó. Sự thật, tại lão không có nhà. Cũng chẳng lạ gì lão ngủ đêm ở nhà ai. Khi lão mang đồ dơ cho Akiko giặt, lão chỉ dừng lại ít phút để kể chuyện với Gengyo, khen lấy khen để cô bạn tình bốc lửa. Akiko bất giác phải lắng nghe lời đối thoại. Dù cô không biểu hiện gì ra mặt, nhưng cô thấy như bị phản bội, và tức giận vì phải giặt quần áo dơ của lão dính lắm lem với người đàn bà khác.
“Tại sao bả không chịu giặt ba cái đồ dơ của ổng ?!” Akiko quát tháo với chồng vào một tối, sau khi lão đã đi ra. “Đúng là con mẹ mắc dịch mà !”
Gengyo thình lình bị bắt nạt, anh không biết phải tính sao. Tất cả sự nỗi giận cho anh biết rằng cô ghét lão và muốn lão biến khỏi nhà, vì vậy anh không bao giờ hiểu người vợ mới cưới thực sự ghen với người bạn tình của lão, chứ không phải ghét lão.

Khi niên học năm đó dứt, Gengyo tìm được công việc bán hàng cho một tiệm Computer. Sau vài ngày huấn luyện, họ gởi anh đi làm ngoài thành phố. Lần đầu tiên xa nhà, khoảng 10 ngày, anh để lại Akiko một mình. Điều này làm cô cảm thấy không yên tâm, vì vào khoảng 10 rưỡi của đêm đầu tiên, lão bố dượng đã định lẽn qua phòng cô. Lúc đó, Akiko đã lên giường. Cô đang đọc sách và nghe tiếng lão.
“Akiko,” lão gọi từ cửa ngoài. “Nè, cưng”.
Chỉ nghe giọng nói lão, cô đã cứng mình. Giọng lão lè nhè rõ ràng đã có khá nhiều rượu, và qua cách ca hát của lão, cô biết lão đang muốn dục tình.
Hy vọng lão sẽ bỏ đi, hoặc để cho cô yên, cô bỏ mặc lão không trả lời. Nhưng lão không bỏ qua một cách dễ dàng.
Tim cô trở mạnh khi nghe tiếng gõ thúc dục. Thình lình lão ló cái đầu vô, nửa cười nửa nhíu nhìn thấy Akiko đang ngồi trên giường trong bộ áo ngủ mỏng dính.
“Còn chưa ngủ sao,” lão lè nhè, đứng lại sau cánh cửa, cặp mắt lão săn lùng như muốn uống hết sức sống của cô gái 19 đang nằm co ro trên giường. Tấm mền kéo ngang hông không che được cặp nhũ hoa đội ra khỏi lớp vải mỏng. “Có biết bố tới không ?”, lão hỏi.
Akiko gật đầu run run.
“Tại sao con không lên tiếng ?”
“Hôm nay con mệt!” cô hơi lớn tiếng khi thừa biết lã tới đây làm gì. “Bố ra ngoài được không, đây là phòng con”.
“Ra ngoài ? Căn nhà này của tao mà!”.
“Con biết, nhưng bây giờ không phải lúc. Gengyo đã đi vắng,” cô năn nỉ.
“Vậy bố mới tới,” lão cười. “Con không muốn vậy sao”. Khi lão nói, lão tiến tới chầm chậm, tay mở từng cút áo.
Cuốn sách trên tay Akiko bắt đầu run rẩy.
“Bố đừng tới gần,” cô cảnh cáo. “Con không muốn gian díu thêm nữa”.
“Bố cần tình …”, lão tính nói “tình dục”.
“Vậy đi tìm bà Chiko đi!” Akiko nạt. “Nghe nói là ông khen bà ta lắm. Vậy thì đi đi, đi với bà già thúi đó !”
Lão cười chế giễu khi cởi phăng ra cái áo, thân thể to kềnh của một nhà đô vật Sumo đập vào mắt cô.
“Con ghen với bà ta à ?”
“Ghen !”, cô nhiết. “Đừng nghĩ ông ngon. Ông là cái thá gì mà tôi ghen, cứ đi khỏi phòng ngay là tốt nhất”.
Lần nữa, lão cười. Khi lão cởi giây nịt và bỏ quần xuống, lão nói lão đã dẹp “con mẹ” đó luôn rồi bởi vì bả cứ bắt lão phải làm đám cưới. “Với con, bố không cần đám cưới, phải không ? Bởi con cưới Gengyo rồi. Bây giờ, nó không có đây bố là chồng hờ thế thân cũng được. Ha … ha … ha”.
“Ảnh không có đây”, Akiko thừa nhận. “Nhưng không có nghĩa con làm chuyện có lỗi nữa”.
“Ờ để chờ coi!”.
“Con nói thiệt”, Akiko la lên, ném cuốn sách về phía lão rồi kéo mền lên cao tới cằm. “Nếu bố đụng tới con. Con la lớn”.
“Phải la thiệt không ? Thấy con run rẩy như vậy ? Con lạnh à ? Hay sợ ? hay là quá kích thích ?”
Lão tránh cuốn sách không cần xoay đầu, để cho nó bay vèo qua vai và rớt xuống sàn. Lão chỉ tập trung nhìn trân trân vào Akiko. Thấy cô có vẻ sợ lão càng khoái. Lão bỏ luôn cái quần đùi rớt xuống sàn.
Akiko bất thần há miệng. Cô không muốn nhìn cái của lão nữa nhưng cô không thể quay đi nơi khác được. Nó nửa mềm nửa cương đổ dồn sang một bên, thòng thỏng, hai hòn đầy lông, làm cho cô càng chú ý. Trong vô thức, cô đưa lưỡi lên liếm nhẹ đầu môi.

VN88

Viết một bình luận