Ngày đêm tôi rình rập chị Ba Huê, trong khi chị Ba Huê vẫn như hoa đào phơi phới trước gió chẳng để ý gì tới tôi cả. Chị Ba Huê khác hẳn với chị Hai Hường. Đẹp một nét đẹp thùy mị sang cả. Chiếc mũi thon thon trên một khuôn mặt trái soan đều đặn, điểm vào đó là một nụ cười thật tươi với chiếc răng khểnh thật duyên dáng. Thu hút nhất trên khuôn mặt chị là đôi mắt bồ câu ướt mọng. Theo một số lời bàn tán của mấy thằng cha hay theo đuổi chị thì sau này đời sống tình cảm của chị sẽ khổ nhiều vì đôi mắt quá buồn này. Trong đám đông theo đuổi chị Ba Huê, tôi thấy thầy giáo Chương dạy ở trường tiểu học quận là có vể được điểm nhất. Thỉnh thoảng thầy Chương ghé nhà chơi và được chị Ba cũng như ông bà Tư tiếp đãi nồng hậu. Dường như chị Ba Huệ cũng đã có hẹn hò riêng tư với thầy giáo Chương rồi nhưng tôi nghĩ chắc chưa có gì dữ dằn đâu, bởi lẽ thầy giáo Chương quá mô phạm, còn chị Ba Huê thì quá hiền lành. Cuộc tình của chị Ba Huê và thầy giáo Chương tưởng sẽ kết thúc êm đẹp nào ngờ giữa chừng đứt gánh. Chuyện xui xẻo xảy đến cho chị Ba Huê vào một buổi chiều khi chị cùng với tôi ra chợ phụ bà Tư dọn hàng về nhà. Con đường từ nhà tới chợ có một khoảng thật vắng, hai bên là ruộng bắp cao lấp đầu người. Khi chúng tôi chỉ còn cách chợ khoảng 100 thước thì đột nhiên có một đám chừng 3, 4 tên từ trong đám bắp ùa ra ôm chặt lấy tụi tôi và dùng dây trói tay chân tụi tôi lại rồi khiêng vào đám bắp. Trước sự thể bất ngờ chị Ba Huê và tôi la làng quá trời nhưng bị tụi nó bịt miệng, tụi nó thoi vào bụng nên phải im tiếng. Khi đã vào sâu trong ruộng bắp, chúng quăng tôi nằm một đống dưới đất không ngó ngàng gì tôi nữa, ba bốn thằng hè nhau rinh chị Ba Huê ra một khu đất gần đó, đứa thì lột quần đứa thì lột áo, mặc cho chị Ba van xin năn nỉ, la ó chúng vẫn như những con sói. Sau một hồi tấn công vô hiệu, vì chị Ba chống đối quyết liệt quá một tên có vẻ xếp sòng ra lệnh cho mấy tên kia nắm tay nắm chân chị lại cho nó leo lên. Trong bóng tối của chiều nhá nhem và khoảng cách chừng 4, 5 thước tôi nhìn thấy rõ mồn một thân thể trắng phau ngà ngọc của chị Ba quằn quoại khóc ré lên khi con cu thằng xếp sòng xấn vào lồn chị. Mặc cho chị la hét lên tên nọ cứ như con hổ đói dập lên dập xuống tơi bời làm chị ba xỉu lên xỉu xuống, máu me tràn vấy ra cả hai bên háng. Sau khi đã đời tên xếp sòng tụt xuống thở hổn hển nói với mấy thằng đàn em : – Đã quá tụi bay ơi, con nhỏ này còn trinh đó, chuyến này tao hên rồi… Đứa nào làm tiếp thì tiếp lẹ lên rồi dọt… Như cái máy một tên trong đám nhào ra và lẹ làng leo lên người chị Ba, trong khi chị Ba sợ quá người cong oằn lại như con tôm miệng khóc lóc rên rỉ : – Thôi mấy anh ơi em đau quá rồi… tha cho em đi mấy anh… tha cho em đi. Như đã say máu tên đó chẳng còn nghe gì nữa cứ xấn ngửa chị Ba ra và tìm đủ mọi cách để đẩy được con cu vào lồn chị. Khi con cu của hắn đã vào tuốt trong lồn chị Ba rồi tôi thấy chị nằm yên không nhúc nhích, chắc có lẽ là đau quá chịu hết nổi nên chị đã xỉu. Tên nọ như không cần biết chuyện gì cả cú nắc lia nắc lịa rồi tuột xuống thở. Tên thứ ba, rồi tên thứ tư nhào lên người chị như nhào lên một xác chết không hơn không kém… Sau khi đã chia phần đầy đủ bốn tên hè nhau lên hai chiếc Honda rồ máy dông thẳng về hướng tỉnh, bỏ mặc chị Ba Huê và tôi nằm chèo queo ở đó. Tôi tìm đủ mọi cách lết lại gần chị Ba và kêu chị liên hồi. Chị Ba quá đau đớn nên miệng ú ớ mà chưa mở mắt nổi, tôi cứ tiếp tục kêu réo một hồi nữa thì chị có vẻ tỉnh mở mắt ra nhìn tôi rồi khóc ròng. Đợi cho chị tỉnh táo hơn, tôi chìa hai tay bị trói ra để chị mở nút thắt sợi dây cho tôi. Sau đó tôi tiếp tục mở dây trói dưới chân. Vì dây dừa quá cứng và bị xiết chặt nên những chỗ bị buộc trên tay trên chân của tôi rát rát rướm máu. Lượm quần áo vung vãi quanh đó tôi đưa chị Ba mặc vào và dìu chị ra lộ. Trên đường về chị khóc hoài và đòi tự tử. Chị hỏi tôi có nhớ mặt tên nào không. Quả tình tôi vừa sợ vừa gặp cảm giác quá mạnh nên không nhớ rõ mặt tên nào cả. Chị Ba nói chị nhớ mặt tên xếp sòng có một cái thẹo lớn ở ngay cằm. Chị có thể nhận diện được tên đó. Về tới nhà thì thấy bà Tư đã đứng chờ trước cửa. Chị Ba chạy lại ôm mẹ khóc ròng. Bà Tư không biết chuyện gì cứ cuống cuồng lên hỏi chị Ba chán rồi lại quay qua hỏi tôi. Bà như điên lên chửi rủa um sùm. Chửi một hồi xong bà quay qua chửi ông Tư : – Tổ cha cái thằng cha của mày… tối ngày cứ lo đi nhậu hoài, con gái bị hiếp gần chết đây rồi mà cũng không biết gì hết, thiệt là tức chết đi thôi! Chửi rủa một hồi rồi bà quay qua tôi : – Đâu thằng Lượm, mày thử chạy thẳng qua cha hội đồng Tường coi có ổng bển không. Chạy lẹ lên nghe Lượm. Như cái máy tôi vùng chạy về hướng nhà ông hội đồng Tường ở cuối phố quận. Quả đúng như dự đoán của bà Tư, ông Tư đang cùng với năm bảy ông bạn nhậu nhẹt cười nói um sùm ở phòng khách nhà ông hội đồng. Sau khi nghe tôi nói vắn tắt sự việc ông Tư vụt đứng dậy lên xe chở tôi về nhà ngay. Vừa bước vào nhà là ông Tư đã la lớn: – Mẹ nó đâu? Con Ba đâu, sao không thấy. Chuyện gì kỳ cục vậy nè… Bà Tư ló đầu từ của phòng chị Ba nói: – Ông làm gì mà um sùm vậy! Nó gần chết rồi kìa! Tối ngày cứ lo nhậu nhẹt hoài! Ông Tư chạy vào phòng chị Ba một hồi khá lâu rồi bước ra mặt thật buồn. Thấy tôi còn đứng sớ rớ ở phòng khách ông hỏi tôi như nạt: – Thằng Lượm sao mày đi với chị Ba mà mày không lo cho chị để đến nỗi như vậy? Tôi ú ớ : – Dạ thưa chú Tư, tụi nó tới bốn thằng lận, thằng nào thằng nấy như con trâu cui làm sao con với chị Ba làm lai. – Vậy mày có nhớ mặt thằng nào không? – Dạ con không nhớ mặt nhưng chị Ba nói chị thấy thằng đầu đảng cái cằm có thẹo. – Mày có thấy tụi nó chạy về hướng nào không? – Tụi nó chạy về hướng tỉnh bằng hai chiếc Honda đàn ông. Như đã tạm đủ, ông Tư nói vọng vào trong nhà: – Bà ở nhà lo cho con Ba nghe, tôi đi ra đồn xem có tin túc gì không? Đợi cho tiếng xe của ông Tư mất hút, tôi lững thững đi lên cầu mà lòng buồn thật buồn.