VN88 VN88

Gái một con địt mòn chim không hết sướng – Truyện 18+

, chấm, lết, xủi bất kể đâu vào đâu quanh cái sẹo thịt của chị.Nó lều bều như mớ lục bình bị nước đẩy xô giạt, khi nở xòe khi cúp lại, nhưng nói chung là bị sự khống chế hoàn toàn của tôi. Chị kêu thất thanh : em hổng được ẩu xị, hỗn hào với chị, ngưng ngay hôn chị la toáng lên thì chết.Tôi biết giờ này cô tôi đã đi chợ, nhà nào có ai vô nên mặc chị hăm he, tôi cứ lè nhè xin xỏ : cho em hưởng một chút đi mà, hồi nào tới giờ em có biết nó ra sao, đừng làm khó em mà. Chị vẫn giãy đạp đùng đùng, có khi đầu gối chị táng vô mặt tôi đau điếng. Kệ, muốn ăn xôi phải chịu đấm chớ sao. Tôi cắn răng đè banh chị ra và liền tù tì hun, giặm, đâm oàm oàm váo dúm thịt nhăn nheo đầy lông đen nhánh. Chị chống cự càng mạnh thì sức càng tiêu tan nhanh chóng, tôi đang sức trai tò mò kịch liệt lẽ nào để thua, loáng cái chị như người bị phế bỏ võ công nằm xoải dài ra đó.Tôi lấn lướt nên dùng lưỡi vô thức chà khắp bên trong bên ngoài cái lỗ nồng nồng, chị xả người oạch ra vì hết còn hơi sức chống đỡ. Tôi liếm lau và móc vẹt ở các khe làm chị nhảy nhổm như bị kim châm nhoi nhói. Tôi áp dụng bản lưỡi mở rộng mà thám hiểm hết các hang cùng, sào huyệt của giặc, ví thử có thằng du kích nào lặn tuốt bên trong cũng bị tôi lôi đầu ra hết trơn.Chị thở rộn lên, hai vú như đánh vật, miệng lầm thầm nói gì đó. Tôi mo phú cứ lê lết bản lưỡi và bờ cào mà làm cái việc mình đang ưng. Tôi cũng hơi e dè vì thấy chị xuội lơ, ngán chị uất ức tim đứng lại thì khốn, vậy mà nghe chị tỉ tê thỉnh thoảng như nhắc là chị vẫn hiện diện làm tôi rất mừng. Tôi cày dọc lại bừa ngang, xìa lên trên, đâm xuống dưới, cái lưỡi cái miệng chẳng được ai chỉ bày mà ranh ra phết. Tôi quết như quết chả, tôi chà như chà răng, tôi cày như cày ruộng bậc thang, tôi ủi như làm đường, chi cà hích cà hác, giựt giựt mới điệu nghệ. Tôi thấy chị hưởng ứng thì càng tìm tòi phục vụ chị. Tôi len cái lưỡi lách chỗ này, ngoáy chỗ kia, có khi liếm đều đều như mèo mẹ liếm con, trước chị còn rên khe khẽ trong họng, sau thì cồn cào nên hết giữ lịch sự.Tôi cẩn thận banh rộng hai mu ra, khều cục thịt nổi bên trong và đánh tóc tóc làm chị rúm. Hai giò chị khua như ngồi xe đạp nước, tôi táp táp và giúi mũi sâu vào hít và húp rột rột. Chị la tá hỏa : ý, nhột, nhột đa, nhưng lại nghe chị hối : đúng chỗ đó đừng ngưng nút liếm, nhột nhưng chị chịu được. Tôi bừng tính nên hơi xoay nghiêng người, ghé răng đúng vào khe dọc của cái lỗ, tóm nguyên phần thịt mềm của cái mu cắn vào răng nhay nhay và xiết như xiết bã mía. Chị nhún người cà tót cà tót, kêu loạn xạ, nhột, nứng, sướng và hai tay quơ quơ tìm tóm lấy tóc tôi.Khi chị nắm chụp được thì tôi ê càng vì chị cầm đầu tôi giã bưng bưng vào háng làm tôi muốn chá lửa. Chị rên ông ổng, đạp giò nhàu nhàu, hai vú lắc còn hơn chuông đổ, tôi mệt mà khoái vì chiến công mình làm cho chị đúng ý.Tôi lết cái lưỡi nhám tới độ cả vùng sẹo thịt của chị ấm rột lên và đỏ lừ, cái hột thu lu giữa lỗ cũng phập phồng theo chị và tôi lúc bấy giờ. Nó giống cái nút cơ quan gắn mạch điện tử tự động nhô ra thụt vô như pháo đài vũ khí chiến lược chờ ngăn chặn giặc.Liếc nhìn lên, tôi thấy chị há hốc miệng, thở khào khào, kẽ răng xiết rau ráu và hai tay bụm lên vú day vò lia lịa. Tôi thản nhiên khều, cắn và nhay làm chị kêu á á theo, tôi bàng hoàng vì lần đầu tiên biết sự thể người nữ khi nứng là thế nào.Tôi làm tới nỗi nguyên cái húm chị đầy ặc nước, loang loáng như sau một trận mưa giông, vừa thứ nước trong, vừa thứ gợn đục lẫn lộn. Tôi đồ chừng đó là một hỗn hợp nước miếng của tôi lẫn khí của chị tuôn ra. Tôi tẩn mẩn húp rụp rụp làm chị điếng, ngo ngoe kêu rất dị.Sau cùng thì chi nói thở hắt ra : thôi, chị nứng dữ rùi, để chị nghỉ một xíu. Chị ngáp xái quai hàm, hai tay khua khua như ra dấu đầu hàng. Tôi nào dễ nghe đâu nên càng mở thêm một đợt tấn công xả láng vào trận đồ của chị.Chị gục liền và khí trào dữ tợn, tôi có vẻ hài lòng mà cũng quợn vì thấy nó tươm ướt hai bên đùi, dính lên lông và chảy ùn ùn xuống khe đít chị. Tôi càng nhợn khi lấy ngón tay vuốt kéo ngược lên để tha cùng thì chị giựt giựt mới đã.Mấy lần tôi thấy chị nhứ nhứ muốn nói gì đó, nhưng lại cắn răng giũ giũ mặt mà quay đi. Tôi lom lom nhìn lồn chị, đúng là nó thở dập dồn. Cái này thiệt lạ vì thuở giờ tôi có nghe ai nói lồn thở đâu. Tôi chăm bẳm nhìn chị, chỉ nghe lời trách móc rất yếu : em hư quá, làm khi không chị nứng tuột dên luôn.Tôi lấn tới đè lên ngang ngực chị, mục đích là bú vú để bớt cơn tức giái đang dồn dập kéo tới. Chị buồn buồn cái tay thì thọt vô lưng quần tôi mà vọc cho vui. Tôi điếng từng cơn vì cái tay chị xục kỹ quá. Tôi cảm thấy rõ cái đầu khấc xia xỉa loạn xà ngầu, đâm chúi nhủi vô bắp vế chị.Tôi nhợn nên hích lên, chị dỗ ngon dỗ ngọt tôi để chị làm cho em đã xổ được ra cho nhẹ. Tôi chưng hửng, nói vậy là chị nắm được tim đen tôi rồi còn gì. Tôi măn vú chị, chị mò cu tôi, tôi nhéo cái núm thì chị lôi tróc cái lớp da qui đầu ra mà vuốt ục ục vô cái phần da mềm dễ nhạy cảm của tôi. Phá nghịch chị nên nói nào ngay tôi cũng tức giái chớ bộ. Chị kinh nghiệm nên vọc khiến tôi đã mê tơi. Hồi nãy chị rên khừ khừ thì giờ tới phiên tôi thay chị. Tôi uốn éo vặn người, phụ quay con cu như cái ma vi nen quay trong ổ máy. Chị cười mím chi cọp và khen : em cũng giỏi đó chớ.Đùng cái tôi nhón gồng người lên, chị mau tay đẩy xục vùi vùi, con cu tôi vắt vẻo như khúc cao su trong bàn tay chị. Có thứ gì đẩy tôi mãi lên cao xanh và tôi há họng ra kêu á á suốt. Chị trợn mắt, nghiến răng xục, ủi, đẩy, tôi hét lên và nghe nguyên khúc đê lở bể ào ra.Chị càng xục mau thêm, tôi phải nhón hẳn người lên phụ nắc tới. Nước bị vỡ đê nên cuốn phăng phăng, nổ như súng bắn hàng tràng. Chị còn xục một chặp nữa thì thả ra cho tôi thở. Tôi thấy đủ mấy ngàn ngôi sao dù là đang giữa trưa. Lần đầu tiên tôi biết thế nào là sướng nhừ người. Thằng cu Tý bị đi tướt, nó bậy liền liền, chị dọn bắt mệt. Ngay từ đầu, tôi đã hiến cho chị kinh nghiệm của mẹ tôi : trẻ đi tướt tuyệt đối không cho bú, chỉ rang gạo nấu nước, hoặc cà rốt cho uống thôi, nhưng chị không nghe. Có thể chị cho là đề nghị của tôi dổm, hoặc là vì tình mẹ thương con, sợ thằng bé nhịn bị lả nên chị vạch vú ép thằng nhỏ ngậm hoài. Đến khi nó té re té tỏng, chị đang lau chùi nó lại phịt ra nữa, chị mệt bở hơi tai lúc ấy chị muốn khóc. Tôi lăng xăng cạnh chị để phụ cái tay cái chân, nhìn cảnh con khóc mẹ khóc mà đắng cả ruột. Tôi nhắc đi nhắc lại ý kiến thì chị nổi cáu la om : cậu đã nuôi con bao giờ mà lên mặt ta đây với chị. Tôi cụt hứng nên lặng thinh.Tôi đem chuyện mách với cô, bà cũng tươm tươm nói mãi chị mới nghe. Vậy mà chị cũng lầu bầu : không cho nó bú, sữa cương nhức vú bỏ bố, ai chịu được. Cô tôi nói tỉnh bơ : có thằng em bên cạnh, nhờ nó nặn cho bớt rức. Và tỏm tẻm, cô tôi còn phá chị : hay là bảo nó ngậm bú thì sữa thông ngay.Tôi nghe mà sướng muốn điên, trong khi chị nhăn nhó như cái bị rách bị xéo. Lợi dụng lúc chỉ còn hai chị em, tôi đía thêm vào : cô nói phải đó chị, kiêng khem cho cháu chóng khỏi, còn khoản vú căng thì chị đừng lo. Chị nói hất ra : ai đã nhờ đâu mà xăng xái, gớm, mới nghe nói cho bú là sáng mắt lên.Tôi phân bua với chị : thì em đã từng bú rồi chứ chưa đâu mà chị ngại. Vả chăng vú cương sữa làm chị đến phát sốt phát rét chứ ít sao, nếu như anh bồ chị ở cạnh thì nói làm gì, để em giúp chẳng hơn là đi nhờ cậy người lạ. Rồi tôi hí hửng thách : em đố chị dám làm đấy, ai chứ đàn ông cậy là họ giúp ngay, song chị liệu có khứng không.Chưa chi tôi diễn tả ngay kiểu cách mấy bố ngậm vú đàn bà lẳng nhẳng : chị cứ tưởng tượng mấy khứa há chè bè cái miệng, tóm bầu vú chị vào rồi mút, nút và nhập nhằng tay còn ăn có xoa bầu vú cạnh bên thì chị còn nhức đến phát điên lên.Chị nạt tôi : im ngay, cậu nói nghe mà ớn, rùng cả mình, da gà nổi hết trơn. Chị lại nói kháy tôi : chứ để cậu ngậm chắc nhẹ nhàng hơn chăng, hay cũng nghịch như quỉ sứ không ai bằng. Tôi gãi đầu gãi tai muốn rụng rơi cả tóc mà ngập ngọng : thà là chị để em bú và sờ soạng vẫn là chị em trong nhà, chẳng hơn khi không chìa vú cho thiên hạ ngậm chơi.Chị thẹn, sắc mặt hồng lên, nói nhỏn nhoẻn : cậu sa đà rồi nghen, thấy chị dễ dãi mà cơ hồ muốn xấn tới. Chẳng qua chị thấy cậu tội nên vớt vát cho ngậm đỡ thèm, có đâu của dư để cậu giành với thằng Tý. Tôi phụng phịu ra điều không ưng ý, chị chăm bẳm nhìn nét mặt tôi mà ca : chèn ơi, mới nói bi nhiêu đã xụ mặt rồi.Chị loay hoay đánh trống lảng : lo phụ nhanh để chị còn lo đi nấu cà rốt cho thằng nhóc. Cậu cứ dềnh dàng thế thì đời nào bệnh nó mới cầm. Tôi lăng xăng áp gần vô, ngửi cái mùi oi oi của mồ hôi chị và cả lén nhìn cổ áo trễ mà tim đập lô tô phải biết. Cú nhìn trộm như thế mà chị linh tính biết ngay, chị nhìn xuống cái cổ áo lại nhìn lên tôi mà trách nhẹ : chuyên môn lợi dụng, hở ra là nhìn xoáy vào ti người ta.Tôi cười trừ và tay chân lọng cọng khua đụng chị tứ tung. Chị lại hét : phụ thì làm đến nơi đến chốn, lụp chụp như gà mắc đẻ. Thằng cu Tý đã ngà ngà ngủ, chị ôm mớ đồ dơ xuống nhà sau ngâm vô chậu và le te vào bếp nấu. Tôi đi theo, như gà con theo chân mẹ. Chị chẳng buồn xua đuổi, trái lại còn sai vặt đủ điều.Bắc xong nồi nấu cà rốt thì chị rã rượi vì hơi lửa nóng và mệt mỏi vì chăm con, tôi gạ : chị ngồi nghỉ đi, em trông bếp cho. Tóc tai chị dính mồ hôi mồ kê, mặt chị thuỗn ra và có mòi uể oải. Tôi lại đề nghị : chị lên nhà nằm một lát cho lại sức, em cáng đáng được, để chị cố gắng bệnh thì lấy ai lo cho cháu.Chị có vẻ cảm động nhưng không đi nằm. Chị bảo để ngồi nói chuyện với tôi cho vui. Chị cầm hai vạt áo hất ngược lên thay quạt để làm dịu đám mồ hôi bám rít. Mỗi lần chị hất tà áo cao như vậy là một lần lại bày thoang thoáng hai vú ra làm tôi chết sững. Chị vô tư như không biết càng hất cao thêm vạt áo lên.

VN88

Viết một bình luận