VN88 VN88

Hãy để anh một lần được bắn tinh vào trong lồn em – Truyện 18+

Tấn luồn cả hai tay vô mình Nhung, kéo nàng nằm ngửa trong lòng mình. Chàng tháo nhẹ những hàng nút áo trước ngực nàng. Bộ ngực to lớn, căng tròn vươn lên lồ lộ. Nhung hơi ưỡn người lên, hình như nàng đang làm theo những ham muốn của người yêu. Tấn vuốt nhẹ bàn tay trên mìnhnàng.

Xoa tròn trên vùng thịt da căng phồng ấy. Lúc nãy, những đam mê đã tới ào ạt, nhưng thực ra chưa trọn vẹn vì đầu óc Tấn lúc ấy còn đang xoay tròn với những tính toán làm sao mở nắp mồ để trấc nghiệm một lần chót ba chàng có còn nằm đây hay không. Bây giờ kết quả đã thực sự như ý chàng muốn. Tâm thần thậtnhẹ nhàng. Tấn lại chợt nhớ tới những phút đam mê với Hương trong chiếc am sau nhà trước khi tới nhà Nhung.

Hình như vì sự sôi sục ấy mà chàng đã có can đảm phá hết lề luật của một nhà mộ phạm để ôm ấp tấm thân đầy ắp của Nhung một cánh mạnh bạo như vậy. Có lẽ điều này đã làm Nhung ngạc nhiên không ít, nhưng bây giờ chính nàng lại chìm trong cơn khoái cảm như chủ động đưa dẫn Tấn vào đam mê. Thân thể nàng vặn vẹo trong lòng Tấn và chính Nhung đã tự đạp chiếc quần xuống cho bàn tay Tấn thoải mái rờ rẫm trên thân thể ngút ngàn của nàng.

Khi Tấn cúi mình xuống, Nhung đã cong người lên rên rỉ:
– Anh… anh… anh… anh ơi.! ! .

Điều này có lẽ chắng lạ lùng gì, vì dù sao Nhung cũng đã có một đời chồng. Những đam mê xác thịt hàng ngày khi chồng nàng còn sống đã làm Nhung dạn dĩ và quen thuộc. Hơn thế nữa, vì gia đình gia giáo, vả lại nàng cũng là một nhà mô phạm nên khi chồng chết, Nhung đã phải đè nén ngọn lửa lòng sôi sục. Những tích tụ dồn nén ấy chỉ chờ dịp bùng lên. Và ngày hôm nay, nó đã như ngọn núi lửa nổ tung ra, mạnh bạo tới khủng khiếp…

Bình lồng lộn nhưmột con dã thú trên thân thể người tình nhỏ bé. Tú Vân ngạc nhiên chưa bao giờ thấy Bình đối xử với nàng nhưvậy. Thân thể nhỏ nhắn của nàng làm sao có thể chịu đựng được những dầy vò man rợ như thế này. Nàng kêu lên thảnh thốt:
– Anh Bình… anh Bình, trời ơi anh định giết em hay sao…

Bình như người mất trí, không để ý gì tới những lời Tú Vân. Chàng hung bạo như một người điên. Quần áoTú Vân đã bị chàng xé toang hoang vứt bừa bãi trên sàn nhà. Ngay từ đầu Bình đã ném nàng xuống sàn gạch như một cục xương, rồi Bình lại chồm tới, vồ vập cái miếng mồi đó như một con chó đói chụp lấy cục xương béo bở.

Lúc đầu Tú Vân còn tưởng chàng giỡnchơi để tìm những cảm giác lạ. Nàng cố chịu đựng, ve vuốt và cười nói, lấy lòng Bình như mọi khi. Nhưng chỉ vài phút sau, nàng thấy có gì như bất ổn. Bình bây giờ không phải là Bình hàng ngày của nàng nữa. Chàng khộng nói một câu nào từ hồi về nhà tới giờ. Mặt mũi đỏ gay, mặc dù hơi thở không một chút hơi rượu.

Tú Vân bắt đầu kinh hãi thực sự, nàng dẫy dụa, khóc lóc và van xin. Nhưng Bình vẫn như người điên câm lặng. Chàng hành hạ nàng tới không còn hơi thở. Thân thể Tú Vân nhưmột cục bột bị Bìnhnhồi nặn, tung lên, đập xuống. Cho tới khi chính Bình không còn sức nữa, nằm vật ra thở hào hển thì Tú Vân cũng chỉ còn lết ra xa chàng được đôi chút và xỉu đi.

Bình nhìn người anh bé nhỏ nằm thoi thóp bên cạnh không một chút thương xót. Chàng bắt đầu ghê tởm đàn bà. Vợ chàng đã ngoại tình? Ngoại tình một cách bẩn thỉu! Chàng không ngờ mình lại có thể chung chạ một thân thể người đàn bà với một tên phu khuân vác hôi thối nhưthằng Tú làm công cho vợ chàng. ý tưởng trả thù chất chứa đầy đầu óc Bình không hiểu tại sao lúc ấy súng trên tay mà chàng không đủ can đảm nhả vài viên đạn xuyên qua hai cái thân thể chồng chất lên nhau như thế trong bồn tắm. Chàng là một xạ thủ nhà nghề trong ngành ớnh báo chứ có phải tay mơ đâu. Chính khẩu súng cầm trong tay cũng đã nhả không biết bao nhiêu viên đạn vô đầu kẻ thù. Tại sao lúc ấy chàng lại không bắn.

Hình ảnh Liên chàng hảng, trần truồng nằm dưới thân thể trần trụi của thằng Tú hơn lúc nào hết hiện lên trong đầu Bình thực rõ. Mùi dầu thơm, ánh đèn cầy trong những buổi truy hoan cùng thân thể nõnnà núi lửa của nàng phảng phất lại càng làm cho Bình điên lên. Chân tay chàng bây giờ rời rã, đầu óc quay cuồng. Bình cố bò dậy, chàng lết tới tủ lạnh, lấy chai rượu mạnh tu ừng ực. Chất men chạy dài và toả ra khắp thân thể làm Bình có vẻ thấy đễ chịu hơn. Chàng càng tu mạnh hơn, chỉ một thoáng, chai rượu mạnh đã cạn sạch. Bình cố với lấy thêm một chai nữa và cũng lại tu cho tđi cạn chai. Chỉ vài chục phút sau, chàng không còn biết gì nữa, tâm thần hôn mê, miệng sùi bọt mép và lịm đi trong những cơn ác mộng khủng khiếp…

Khi tỉnh dậy, Bình thấy Tú Vân đang khóc thút thít bên cạnh. Nàng đang lấy khăn nước nóng đắp lên mặt chàng. Những giọt lệ còn đọng long lanh trên mí mắt. Thân thể Bình bây giờ rã rượi, đầu nhức nhưbúa bổ, chân tay chàng không nhấc lên nổi nữa. Tú Vân thấy Bình từ từ mở mắt, nàng mừng rỡ, cúi xuống ôm lấy đầu chàng, thì thầm:
– Anh Bình ơi, anh tỉnh lại rồi hả. Anhlàm em sợ quá…
Tự nhiên Bình thấy lòng mình se lại. Những hình ảnh cuồng nộ, và tàn nhẫn một cách vô lý đối với Tú Vân chạy thực nhanh qua đầu. Chàng thở dài ngao ngán. Tại sao lại có những người đối xử tốt với chàng nhưTú Vân mà lại bị chàng đầy đọa bất công. Còn người vợ mà chàng lo lắng, kính nể như Liên lại đi làm những chuyện tồi bại phản lại chàng như thế.

Nước mắt Bình từ từ ứa ra. Chàng muốn thết lên một lời nhận tội với người con gái nhỏ bé này mà miệng khộ lại đắng nghét. Nằm nhưthếcả giờ sau Bình mới nói được qua hơi thở:
– Nước… nước…
Tú Vân lật đật chạy đi pha cho chàng một ly nước chanh. Lấy muỗng đổ từtừvô miệng Blnh cho tới hết. Bình bất đầu thấy khoẻ khoắn hơn nhiều. Nhưng chàng vẫn còn thấy khát lại thì thào:
– Nước… lấy một ly nữa.
Tú Vân mừng rỡ thấy Bình có vẻ khá hơn nhiều rồi. Nàng có kinh nghiệm với những người say nlợu, sau khi tỉnh dậy chỉ cần uống thực nhiều nước là khoẻ ngay. Bây giờ Bình đã uống được nước và chàng đòi uống nữa, có nghĩa là chàng bắt đầu tỉnh hẳn lại rồi. Không biết chuyện gì đã xẩy ra cho chàng mà Bình cuồng trí như điên rồ.

VN88

Viết một bình luận