VN88 VN88

Hãy để anh một lần được bắn tinh vào trong lồn em – Truyện 18+

Đào đã để ý chiếc quần sà loỏng thầy đang bận đã độn cứng lên từ hồi nào. ánh đèn lờ mờ, mùi nhang trần ngất ngây, hoà cùng mùi thơm của chất thuốc nước xông làm Đào cũng ngây ngất. Nhất là bàn tay kỳ cọ của thầy Bẩy Ly đã có lúc làm nàng phải rờng mình và hình như bên trong đã ướt nhèn nhẹp. Hơn một tiếng đồng hồ sau, bàn tay thầy Bẩy Ly đã kỳ cọ khắp mình mẩy Đào, không còn chừa một chỗ nào. Lúc ấy thân thể nàng lợn cợn đầy ghét. Thầy Bẩy Ly quay lại múc ít nước xông trong nồi đổ vô chậu nước đá. Xong thầy lấy cái ly múc nước trong chậu, cẩn thận đổ lên mình Đào. Đổ tới đâu, thầy Bẩy Ly lấy tay vuốt tới đó cho những bợn ghét chẩy xuống chiếc mâm đồng. Thầy dùng rất ít nước nên phải vuốt thật kỹ những bợn ghét mới chẩy hết xuống mâm đồng được.

Lúc này lại là lúc làm cho Đào cuống lên, nàng đã thấy chân tay thầy Bẩy Ly run rẩy trong trạng thái không bình thường như trước nữa. Ông run run nói:
– Những thứ tôi hứng được trên chiếc mâm đồng này, sẽ đem phơi khô, tán thành bột cho cô hòa với bất cứ thứ gì cho đàn ông nuốt vô là nhớ hơi cô chết bỏ, chứ không rời cô được nửa bước đâu. Coi như vậy mà trên thế gian này chưa có ai cương được bửu bối này của tôi. Kể cả hạng thầy bà cao tay ấn cũng phải khuất phục vô điều kiện nữa đó, chứ không phải chơi đâu.

Đào nghe nói mừng rỡ, lí nhí cám ơn thầy Bẩy Ly trong miệng. Ông bảo nàng cẩn thận bước ra ngoài. Trong khi đó thầy Bẩy Ly lấy tay vuốt những hạt nước có dính bợn ghét của Đào lại trong mâm đồng. Khi nàng vừa bước ra chiếu. Bất ngờ thầy Bẩy Ly lấy tay rà từ chân nàng lên trên, lúc đầu Đào còn tưởng ông ta làm phép gì nữa. Tới khi tay ông dừng lại ở chỗ đó, thở hổn hển, nàng mới biết ông không chịu nổi nữa và đả trở về với con người phàm xác thịt của mình. Đào đã định khéo léo đẩy ông ra, chạy ra ngoài, nhưng nàng lại nghĩ tới con Hắc Xà lúc mới vô nên khựng lại Hai tay nàng ôm lấy đầu ông đứng chịu trận. Nàng không thể tưởng tượng được ông thầy già này lại tham lam như vậy, mặc dù ông chẳng làm nên cơm cháo gì. Cả giờ sau ông chỉ chọc cho nàng nổi điên lên vì thèm muốn một chàng trai khoẻ mạnh lực lưỡng hơn ông.

Nhưng có lẽ tiếng rên rỉ của Đào là nguồn khoái cảm của ông chăng. Nàng thấy khuôn mặt ông đầy thoả mãn khi hôn vô môi nàng lần cuối cùng rồi bò dậy.
Đào nhỏ nhẹ hỏi: .
– Thầy có thích không?
Ông mỉm cười, véo nhè nhẹ vô má Đào.
– Mệt thấy bà nội luôn…
Đào cười khúc khích, hỗi:
– Thưa thầy bây giờ xong hết chưa, con phải làm sao nữa.
Thầy Bẩy Ly gật đầu lia lịa, trả lời:
– Xong, xong hết rồi. Chờ một tuần nữa, cô xuống đây tôi luyện thuốc bột cho cô đem về là sài được. Cứ trộn với kẹo bánh hay ô mai cam thảo là tốt nhất. Cho chúng ăn là thấy hiệu quả liền tức thì.

Đào đã nghe lời thầy Bẩy Ly, một tuần sau nàng lại xuống gặp ông lấy thuốc. Lần sau ông cũng bảo nàng làm những gì tuần trước đã làm, vì nhưvậy, khi hết thuốc, nàng xuống là có thuốc đem về liền, không phải trở lại như lần đầu nữa. Đào cũng đã chọn phương thức trộn vô “ô mai Bắc Việt” đầy cam thảo thơm ngon, lại mền dẻo dễ giữ thuốc. Bây giờ trong tay Đào đang mân mê trái “Ô maiBắc Việt, sau cùng. Nàng bóc lớp giấy bóng kính kề lên miệng Tấn thì thầm.
– Anh ăn trái ô mai cho thơm miệng.
Tấn hả miệng ngậm trái ô mai nhai ngon lành, mùi cam thảo thơm tho làm chàng ngây ngất. Ngoài trời mưa vẫn thật nặng hột, nhưng sấm chớp đã thưa dần, màn đêm càng thêm mù mịt…
*
* *

Lúc ấy ở nhà Liên và Nhung đang bực tức nằm bên nhau. Nhung than thở, trách trời oán đất:
– Thật là xui hôm qua đã tưởng trả được hận, ăn thêm được một bào thai. Ai ngờ tới phút chót đạo bùa Ma Vương xuất hiện trên ngực thằng Tấn, chút xíu nữa cả hai chị em mình cùng mang họa.
Liên lùa tay vô bụng Nhung mỉm cười, an ủi bạn:
– May như vậy mà mày còn than thở nữa hay sao. Mày có biết tối hôm qua, nếu thằng Tấn nó biết niệm chú thì cuộc đời hai đứa mình tan ra tro rồi. .
Nhung ngạc nhiên hỏi:
– Ủa, chứ không phải nó niệm chú rồi, đạo bùa ấy mới làm chúng mình đau nhức đến thế hay sao?
Liên lắc đầu.
– Tao nghi nó không biết niệm chú, có lẽ đạo bùa ấy do một lão ma đạo nào xâm lên mình nó thôi, nếu như nó biết niệm chú thì hôm qua đã làm chúng mình tan xác ngay lập tức rồi.
Nhung có ý sợ, hỏi:
– Sao mày nói đó là đạo Ma Vương Bùa. Không lý bùa ma lại hại chúng mình tới thế được sao?
– Phải, Ma Vương Bùa là loại bùa tối thượng trong ma giới. Quyền pháp nó còn cao hơn hẳn nhiều loại Bùa Thần. Gặp thứ này không chạy nhanh chân là bỏ mạng ngay.
Nhung chợt nhớ ra điều gì, nàng nói thực nhanh.
– Thôi chết rồi, bố thằng Tấn chứ còn ai vào đây nữa.
Liên ngơ ngác hỏi:
– Bố thằng Tấn làm sao?
Nhung chậm rãi kể lại hết về vụ cha Tấn hiện hình về ban ngày hôm nàng đi coi hát với Tấn, cho tới khi Tấn và nàng đào mộ kiếm xác ông ta mà không thấy. Nghe xong Liên giật mình ngồi nhỏm dậy, la lên:
– Thôi chết rồi, vậy mà mày không nói sớm. Dậy ngay… dậy ngay. Nếu không thì tụi mình chết với lão đó chứ không phải chơi đâu.

Nhìn thấy nét mặt kinh hoàng của Liên làm Nhung cũng chột dạ. Từ hôm đám ma Bình xong, Nhung ngủ lại nhà Liên và ngay sau đó một biến có làm đảo lộn cuộc đời nàng. Liên đã dẫn nàng nhập vô một thế giới vô minh kỳ lạ. Con người Nhung biến đổi cấp kỳ. Ban đêm nàng có thể đi trên gió, đạp lên mây, lướt qua cả cỏ cây và xuyên qua nhà cửa. Ban ngày nàng trở lại trạng thái bình thường, nhưng tự nhiên lầm lì ít nói và tránh né ánh sáng mặt trời.

Sau khi biết Tấn đã ngủ với Hương và làm nàng mang bầu, Nhung đã dọn qua nhà Liên ở. Nàng lấy cớ căn nhà cha mẹ ở gần nhà Tấn quá nên phải dọn ra xa một chút, và không có nơi nào thích hợp hơn với nàng là nhà Liên. Ở đây chỉ có Liên và một bà cô già lụ khụ. Liên lại không lấy tiền ăn ở, nàng chỉ cần người gần gủi cho đỡ buồn. Tiệm gạo của nàng đã mở cửa lại và giao hẳn cho bà cô già trông coi Bà cô già này luẩn quẩn cả ngày ở dưới nhà, không bao giờ leo lên lầu. Bởi vậy, trên lầu là cả một thế giới riêng biệt của Liên và Nhung.

VN88

Viết một bình luận